Cuối tháng tám, thời tiết vẫn còn rất nóng. Cố Trầm ngồi trong phòng nghỉ ngơi tầng một trụ sở web Baitan, vừa uống trà sữa vừa xem Lăng Tú khóc lóc kể khổ trên màn hình máy tính.”

“... Tôi thực sự quá ngốc. Từ nhỏ tới lớn, tôi không hiểu vì sao ông bà nội và những trường bối khác của nhà họ Cố lại ghét tôi như vậy. Tôi vốn tưởng rằng tất cả những điều này đều do tôi sai, bởi vì tôi không phải huyết thống nhà họ Cố, tôi chỉ là đứa trẻ mà dì Cố nhặt được ở bên sông mà thôi. Tôi không có bất kì quan hệ huyết thống gì với nhà họ Cố cả, nhà họ Cố lại nuôi tôi cho ăn cho mặc, cho nên người nhà họ Cố không thích tôi là điều bình thường. Nhiều năm như vậy rồi, tôi đều sống rất cẩn thận dè dặt, cố gắng nịnh nọt bọn họ. Nhưng thứ mà tôi đổi lại được lại là sự ức hiếp ngày càng tồi tệ của người nhà họ Cố. Cuộc sống ăn nhờ ở đậu như vậy tới tận khi tôi được ba mẹ ruột nhận về nhà họ Lăng mới coi như kết thúc. Tất cả mọi người đều oán trách tôi là kẻ vô ơn, cho rằng tôi vong ơn phụ nghĩa. Nhưng mọi người có biết không, cái người năm đó trộm tôi đi có quan hệ gì với nhà họ Cố?”

“Lẽ nào mọi người chưa bao giờ nghi ngờ sao? Nhà họ Lăng là dòng họ giàu có ở thành phố A, năm đó mẹ tôi sinh tôi sẽ cũng ở thành phố A. Vì sao người trộm tôi đi lại đem tới tận thôn họ Cố xa xôi như vậy, ném tôi vào trong sông trùng hợp bị dì Cố nhặt được? Đây thực ra đều là âm mưu của bọn họ...”

“Hóa ra thân phận thực sự của người phụ nữ kia là em gái ruột của dì Cố. Năm đó nhà họ Cố...”

“Cậu ta giỏi nói thật đấy!” Trình Dật đứng đằng sau Cố Trầm, cầm hộp kem vừa xem vừa ăn, vừa cảm thán nói: “Cố Trầm, lời cậu ta nói là thật à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play