POV Tác

Sau khi Raito rời khỏi nhà thì mấy cô gái cũng bắt đầu bàn tán với nhau.

"Vậy là mẹ có người yêu rồi nha. Và còn là người có tiền nữa chứ. "(Rin)

"Con nói kì quá à~..."Yuri nói khi để hai tay lên má và tủm tỉm cười.

"Mà tớ thắc mắc tại sao mọi người không có vẻ gì là để tâm đến chuyện này thế nhỉ? "(Rin)

"Thì dù sao anh ấy vẫn yêu bọn tớ. Vậy nên cho dù có thêm bao nhiêu người đi chăng nữa thì bọn tớ cũng sẽ chẳng ghen làm gì cho mất công, vì bọn tớ muốn anh ấy hạnh phúc. "(Mia)

"Mia nói đúng đó. Hồi trước tớ cũng ngập ngừng vì chuyện anh ấy có vợ rồi nên không dám mở lời. Và dòng đời đẩy đưa đã giúp tớ được ở bên anh ấy. "(Seria) (Tác: nhờ ta đấy chứ dòng đời nào ở đây.)

"Hừm... Kể ra đúng là số phận nhỉ, vì chúng ta đều thích Raito nên chúng ta mới được gặp nhau. "(Lili)

"Đúng là thế thật. Nhưng tôi vẫn luôn thắc mắc. Tại sao mọi người lại gọi John là Raito vậy? "(Yuri)

"À là do hồi đầu anh ấy đã giới thiệu anh ấy tên là Raito mà. Hình như anh ấy có nói là do John khó gọi quá nên anh đổi thành Raito cho dễ gọi. Và bọn tôi gọi như vậy cũng quen rồi nên kệ luôn. "(Mia)

"Ra là vậy à. Vậy tôi cũng sẽ đổi cách gọi anh ấy. "(Yuri)

Và họ cứ tiếp tục tán nhảm về người chồng mạnh mẽ của họ trong lúc Raito đi mua nhà. Dù đang là giáng sinh nhưng trung tâm mô giới không bao giờ nghỉ cả, nên Raito của chúng ta đã tìm được một trung tâm mô giới sau khoảng 20 phút đi bộ và tìm kiếm xung quanh.

___________________________________

POV Main

Hiện tại tôi đang đứng trước một cái trung tâm mô giới. Mở cửa ra và bước vào thì tôi thấy có một người đang ở quầy trực và cắm mặt vào màn hình điện thoại. Chắc do rảnh rỗi quá mà. Tôi tiến lại gần và kêu...

"Xin lỗi, tôi muốn mua nhà... "

"Hả... À vâng, xin mời anh ngồi. "(Người trực)

Rồi tôi ngồi xuống, và anh ta tìm thứ gì đó từ ngăn bàn chỗ mình. Tôi quyết định sẽ mua một căn nhà ở Shinjuku vì nơi đó là nơi tốt nhất.

"Đây là mấy mẫu nhà tốt mà chúng tôi có. Cậu có thể xem xét qua nếu muốn. "Anh ta nói đồng thời đưa ra một đống ảnh chụp các kiểu nhà khác nhau.

Sau một hồi lựa thì tôi lựa được một căn khá hợp ý, tìm kiếm trên <map> thì đó là một chung cư kế bên sở cảnh sát luôn. Thật tiện lợi vãi.

"Tôi chọn căn này. "

"Dạ, căn hộ 1507 ở chung cư Plaza ạ. Căn này khoảng 400 triệu yên nhật. Nếu cậu muốn chuyển đồ vô đó hôm nay hoặc ngày mai thì bên bọn tôi sẽ hỗ trợ dịch vụ chuyển nhà. "(Quầy tân)

"Anh có thể cho tôi xem sơ đồ chi tiết của căn hộ không? "

"Tất nhiên rồi. "(Quầy tân)

Sau đó anh ta lại lục lọi gì đó dưới bàn và lấy ra một sơ đồ trắng đen. Bao gồm 3 phòng ngủ, một phòng khách, 2 phòng tắm + toilet, một căn bếp có thể đặt bàn vào ngồi ăn và một cái ban công. Cũng khá rộng đấy chứ, còn 3 phòng ngủ thì tôi cho Rin ngủ một phòng, Kyoko ngủ ở phòng riêng vì tôi 'xung trận' với cô nàng một cách riêng biệt, còn 4 cô vợ sẽ ngủ với tôi.

"Như vậy được rồi. Tôi mua căn này. Ngày mai hãy kêu chủ căn hộ đến đây để kí hợp đồng, còn dịch vụ chuyển nhà thì chẳng cần đâu. Vì bọn tôi từ nước ngoài qua nên chỉ có vài cái vali thôi. Và đây là số điện thoại của tôi, gọi tôi khi cần. "Tôi nói và đưa ra tờ giấy viết số điện thoại cua mình.

"Vâng, chúng tôi rất vui vì được hợp tác với quý khách. "(Quầy tân)

Sau đó tôi rời khỏi trung tâm mô giới và về nhà.

___________chuyển cảnh___________

Khi tôi về tới nhà thì ngửi thấy một mùi hương rất thơm phát ra từ trong nhà. Mà loay hoay mãi tôi mới để ý rằng bây giờ đã tối rồi. Vậy chắc họ đã dọn xong bữa tối đây mà.

"Anh về rồi đây. "

"Mừng anh/cậu đã về. "(Mọi người) (tác: mọi người nên nhớ là Rin vẫn xưng hô với Raito như bạn bè nhé.)

"Ừ, vậy bữa tối đã sẵn sàng rồi nhỉ? "

"Vâng, tất nhiên rồi. "(Yuri)

"Vậy thì chúng ta ăn thôi. Ăn xong thì chúng ta sẽ dọn nhà, mọi người hãy dọn hết mọi thứ trong nhà vào kho vô hạn nhé vì anh không muốn rườm rà đóng gói nên sẽ không có dịch vụ chuyển nhà đâu. "

"Thế... Còn ngôi nhà này... "Yuri liếc xung quanh với vẻ tiếc nuối.

"Anh không có bán nó, chúng ta cứ khoá cửa là được. Do đây là nơi đầy áp kỉ niệm của hai người nên anh nghĩ không nên bán với lại đây là nhà mà người chồng trước đã để lại cho em mà. Nên em phải giữ kĩ chứ. "

"Vâng... Hức... Em cám ơn anh nhiều lắm. "(Yuri)

Và sau đó bọn tôi vào bàn và bắt đầu bữa tối. Đi tắm thì cứ lần lượt thôi. Và khi đi ngủ thì mọi người lại kéo hết qua phòng tôi trừ Rin. Tôi trói Kyoko và siết cho thật chặt. Và tôi bắt đầu 'xung trận' với 4 người còn lại. Tôi làm với họ từ lúc 10 giờ cho đến 12 giờ và họ cũng đã thoả mãn và đi ngủ. Tôi đến và bế Kyoko về phòng với tình trạng bị trói và làm hành động 'bạo râm' với cô nàng thêm cả tiếng nữa thì tôi mới được yên thân đi ngủ.

___________chuyển cảnh___________

Oáp~ tôi bật người dậy sau khi đã có một giấc ngủ cực kì thoả mãn và thoải mái. Trong căn phòng này ngoại trừ tấm futon ra thì chẳng còn gì cả vì mọi thứ tôi đã dọn vào kho vô hạn cả rồi. Để cho mấy cô nàng ngủ và tôi tiến đến phòng tắm. Mặc dù trong nguyên căn nhà thì tôi đều thấy cơ thể mọi người hết rồi nên chẳng có gì phải lo nhưng có Rin là chưa nên tôi phải phòng ngừa để tránh chuyện hôm qua lặp lại.

Từ từ mở cửa phòng tắm ra và xác định không có ai, tôi thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu cởi đồ. Rồi tôi vào phòng tắm và ngâm mình, cỡ 10 phút hay hơn gì đó thì tôi tắm cũng như đánh răng rửa mặt và mặc đồ xong hết thì tôi đi ra phòng khách.

Tôi tiến vào bếp để làm mấy thứ đơn giản cho bữa sáng, như thịt xông khói và chứng ốpla ăn kèm với bánh mì. Nấu xong và trình bày ra bàn thì tôi phủ kết giới ngưng đọng thời gian lên bàn để đồ ăn không bị nguội đi và tôi đi pha chút cafe. Cầm li cafe mới pha ra chỗ bàn, tôi lấy điện thoại ra ngồi coi tin thời sự vừa uống cafe kèm theo hút thuốc. (Tác: tất nhiên rồi, uống cafe là phải hút thuốc, tác giả đi uống cafe với bạn là quất cả gói.)

Đang ngồi hút thuốc thì điện thoại của tôi đổ chuông, không biết ai gọi vào sáng sớm thế này nữa.

"Alo, ai vậy? "

[Là tôi, Tổng cảnh trưởng Akashi đây. Bây giờ nói chuyện được chứ.] (tác: dấu ngoặc vuông là nói chuyện điện thoại nha.)

"Ờ, thế ông muốn gì vậy. "

[Chỉ là, ta đang có một vụ án mà tất cả các tiêu chuẩn đều phù hợp với mỗi mình cậu thôi.]

"Cũng được, khoảng gần trưa thì tôi sẽ đến sở cảnh sát để bàn về việc này với ông. Nhớ thông báo cho người của ông biết đấy. "

[Ờ ta hiểu rồi. Hẹn gặp lại.]

Rồi tôi cúp máy luôn. Một vụ án à, không biết thế nào nhỉ. Mong là có gì đó hay ho sẽ xảy ra.

Khi đang nghĩ về điều đó thì mọi người trong nhà đều đã xuống tới phòng khách và ăn mặc chỉnh tề.

"Chào buổi sáng. "Tôi nói xong uống cafe.

"Chào anh/cậu buổi sáng. "(Mọi người)

"Rồi, ăn sáng thôi. Rồi chúng ta sẽ đến gặp chủ nhà luôn. "

"Vângggg. "(Mọi người trừ Rin)

"Được. "(Rin)

Rồi bọn tôi bắt đầu bữa ăn sáng với bầu không khí vui vẻ. Ăn sáng xong thì bọn tôi dọn hết mọi thứ còn lại trong nhà và tiến tới trung tâm mô giới.

___________chuyển cảnh__________

Sau khi đến trung tâm mô giới thì bọn tôi bước vào. Ở đó vẫn là anh quầy tân hôm qua và có thêm một người đàn ông trông khá là giàu có đang ngồi đối diện nữa.

"Cậu ấy tới rồi đây ạ. Xin giới thiệu với ngài đây là người muốn mua căn hộ. "(Quầy tân)

"Xin chào, tôi là Kusuo Sato chủ của căn hộ. Rất hân hạnh được gặp. "(Sato)

"Smith Jonathan, hân hạnh. "

"Vậy mọi người định sẽ dọn đến trong hôm nay luôn à. "(Sato)

"Nếu được thì nên như thế. Và ở đây có thể thanh toán bằng thẻ chứ. "

"Vâng, tất nhiên rồi. Ở đây chúng tôi có thể lấy tiền từ trong thẻ của cậu và chuyển cho ông ấy. "(Quầy tân)

"Vậy được, đây là thẻ của tôi. Do tiền nhiều nên tôi bỏ hết ở trong thẻ, mong ông cảm phiền. "

"Không sao, tôi cũng vậy mà. "(Sato)

Ông ta công nhận là một người có khá nhiều chuyện phi pháp khác nhau đấy, vì danh hiệu của ông ta có nè cơ mà tôi chỉ đi mua nhà thôi nên tốt nhất là không điều tra nhiều cho nhức não.

Mua bán xong, Sato giao chìa khoá nhà cho tôi và hướng dẫn tôi về các luật. Nói chung là chán lắm nên bỏ qua việc đó đi. Chúng tôi bắt tay và chào tạm biệt nhau. Rồi bọn tôi tiến về chung cư Plaza.

___________chuyển cảnh___________

Nói chung thì bọn tôi chỉ đi bộ thôi nên cũng khá thoải mái. Đi một hồi thì cuối cùng cũng đến.

Rồi bọn tôi vào chung cư, lên thành máy và lên tầng 15. Sau đó bọn tôi bắt đầu dọn đồ đạc vào căn hộ và trong phòng.

Sau tầm 2 tiếng thì bọn tôi dọn xong hết thì bọn tôi đang ngồi nghỉ ở phòng khách. Liếc nhìn đồng hồ cũng hơn 10 giờ rồi.

"Anh qua sở cảnh sát có việc một lát nha. "

"Ể, có chuyện gì nữa hả anh? "(Yuri)

"Chỉ là sáng nay tổng cảnh trưởng có gọi cho anh nói là có một chút việc cần nhờ anh thôi. Không có gì phải lo đâu. "

"Vâng, vậy anh thượng lộ bình an ạ. "(Mọi người)

(Tác: lỡ cho nó harem rồi nên lười nghĩ kịch bản cho tụi nó nói lắm, mọi người thông cảm đừng bắt bẻ nha)

Rồi tôi rời đi và để mọi người ở lại nhà. Vừa cho họ nghỉ ngơi cũng như để mọi người bảo vệ Yuri.

___________chuyển cảnh___________

Tôi tới sở cảnh sát với ngoại hình 25 tuổi của mình. Mấy cô gái làm cảnh sát ở đây ai thấy tôi cũng đỏ mặt hết, công nhận đẹp trai cũng có nhiều lúc vui nhỉ. Rồi tôi tiến lại một cảnh sát gần đó.

"Tôi muốn gặp tổng cảnh trưởng. "

"Ể, cho hỏi anh có hẹn trước với ngài ấy không ạ? "(C.S)

"Thì ông ta gọi tôi tới mà, tôi cứ nghĩ ông ta đã thông báo cho mọi người biết rồi chứ. "

"Vậy anh là Smith Jonathan hả? "(C.S)

"Vâng đúng vậy. "

"Vậy xin anh đợi một lát. Này, có ai rảnh không, dẫn anh này đến gặp tổng cảnh trưởng hộ tôi với. "(C.S)

Và sau đó nguyên một làn sóng cảnh sát nữ dâng lên làm mất trật tự sở cảnh sát luôn, họ hám trai thật. Rồi cuối cùng sau khi đấu tranh thì họ cũng lựa được một người để đi với tôi. Do tôi không muốn có thêm ai nữa nên cứ kệ ngoại hình ra sao đi ha.

"Xin chào, tôi là bla bla..., tôi sẽ dẫn anh đến phòng tổng cảnh trưởng. "(C.S)

"Vâng, xin vui lòng. "Tôi vừa nói vừa cúi chào như một quản gia.

Đám con gái đang tiếc nuối vì không được dẫn tôi đi thấy tôi hành động như vậy cũng la 'kyaaaa' các kiểu nên làm tôi điếc tai vãi.

Đi lên tầng, qua các văn phòng khác nhau và qua luôn các phòng thẩm vấn thì cuối cùng cô nàng cũng dẫn tôi đến được 1 căn phòng có cái bảng 'Tổng cảnh trưởng' được treo trước cửa phòng.

"Đây là phòng của tổng cảnh trưởng. Vậy thì xin phép anh, có gì gọi em nhé. "Cô nàng nói rồi nhét tờ giấy có số điện thoại vào tay tôi trong khi nháy mắt.

"À... Ừ... Cám ơn cô. "

Rồi cô nàng cũng bắn đi với khuôn mặt đỏ chót. Có lẽ do mái tóc bạch kim với hai màu mắt khác nhau của tôi khiến tôi nổi bật đến không ngờ chăng. Để ý nghĩ lại đó, tôi gõ cửa phòng.

"Ai đấy. "(Akashi)

"Là tôi, Smith đây. "

"Cậu à, vào đi. Cửa không khóa. "(Akashi)

Rồi tôi đẩy cửa và đi vào. Ông ta đang ngồi trên bàn với cả đống giấy tờ khác nhau, làm tôi hồi tưởng lại mấy hồi gặp mấy tay chủ guild cùng với hồi gặp tổng thống, ông ta cũng y chang bây giờ vậy.

"Cậu tới rồi à. Cơ mà... "Ông ta đang nói thì ngước cổ lên xem thì tôi khá là khác với hôm qua nên ông ta đứng hình luôn rồi.

"Sao thế, đây là hình dáng thật của tôi. Nếu muốn thì tôi vẫn có thể biến thành một chàng học sinh 17 tuổi được mà. "Tôi nói khi ngồi xuống ghế đối diện chỗ ông ta.

"Thế... Thế à... Quả nhiên cậu luôn làm ta bất ngờ nhỉ. Có một vụ này khá hợp với cậu đấy, xem thử nhé. "Akashi nói rồi đưa tập hồ sơ cho tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play