“Ngài đang gọi tên tôi sao?”
Gen nhìn người đàn ông đang đi vào trước mặt và hỏi.
Lý do hắn xưng hô như vậy là vì người đàn ông này có tuổi tác khá lớn, khoảng 50 tuổi, một bộ râu quai nón đã bạc trắng nhưng mái tóc vẫn đen tuyền và được vuốt ngược ra sau.
Ông ta khoát một thân áo bào đen nối liền từ cổ đến chân y hệt như những người lính Thập Tự Chinh, nhưng trông người đàn ông này sang trọng và đẹp đẽ hơn nhiều.
Dù cho khoát một bộ áo bào đen thùng thình, nhưng vẫn không thể che giấu được thân hình đồ sộ và bờ vai rộng lớn của ông ta.
Già dặn, mạnh mẽ và uy nghiêm.
Đây là những từ ngữ dùng để hình dung người đàn ông này.
“Trong này còn ai khác à? Không gọi cậu thì gọi ai!”
Người đàn ông nghe thế khuôn mặt bỗng chốc nghiêm nghị nói.
“Vậy xin hỏi ông là?”
Gen im lặng khoảng vài giây rồi mở miệng hỏi.
“Hả??!! Cậu không biết ta???”
Người đàn ông dường như vô cùng ngạc nghiên thốt lên.
“Cũng phải, chúng ta chưa từng gặp nhau trước đây!”
Sau đó suy nghĩ một lát rồi lắc đầu bổ sung thêm.
Fuck you!!!
Gen bất giác tức giận chửi thầm trong lòng sau đó cố lấy lại bình tĩnh, hỏi lại một lần nữa:
“Vậy rốt cuộc ông là ai?”
“Nếu không quen nhau, sao ông lại ngạc nghiên thế?”
“Huh?! Vì đa số dân chúng trong Đế Đô đều biết ta là ai, đặc biệt là những thế hệ như cậu, những người lính phục vụ cho quốc gia...”
“Và ông là?”
Gen hiếu kỳ hỏi.
“Aaron!”
Người đàn ông tự hào nói, dường như phục vụ cho quốc gia là niềm vinh dự của ông ta.
Nhưng đối với Gen, chuyện này thì liên quan gì đến hắn cơ chứ?
Aaron liếc sang nhìn Gen, khi trông thấy hắn đứng sau song sắt với khuôn mặt chẳng hề có biến hóa gì thì thở dài một hơi.
Tiếp theo, Aaron nhấc lấy một chiếc ghế bên cạnh, ngồi xuống đối diện trước mặt Gen, im lặng nhìn dò xét hắn khoảng một phút rồi nghiêm túc nói:
“Vậy vào công việc chính nhé!”
“Cậu có biết lý do bản thân bị giam ở đây hay không?”
“Khai sáng cho tôi đi!”
Gen lạnh nhạt mở miệng.
“Cậu còn nhớ rõ tên của mình không?”
Aaron không tức giận mà chỉ chậm rãi hỏi.
Gen nghĩ nghĩ rồi lập tức lắc đầu, hắn không hề có bất cứ thông tin hay hiểu biết gì về Dị giới này nên cũng chả thể mà gật bừa.
“Được thôi, ta không biết là có phải cậu đang lừa gạt hay không, nhưng mà nghe cho rõ đây. Tên cậu là Alexander Gen, là một người lính của Đế đô, ba ngày trước nhận một nhiệm vụ chinh phạt quái vật tại núi Char...”
Aaron nhìn chằm chằm vào Gen thật sâu rồi nhấn mạnh từng chữ nói ra.
Và sau khi nghe đến đây, Gen rốt cuộc cũng thông suốt, hắn không cần phải tiếp tục lắng nghe nữa.
“Tôi không hề nhớ bất cứ một chi tiết gì cả! Khi tôi tỉnh dậy thì mọi thứ hoàn toàn trống rỗng.”
Sau khi Aaron nói xong, Gen giả vờ khổ sở lắc đầu, hắn vừa hồi tưởng vừa đơn giản giải thích.
“Cho ta xem bản trạng thái của cậu!”
Aaron cũng chẳng phải là kẻ dễ dàng bị đánh động, ông ta dứt khoát lạnh lùng nói.
Đây là cách duy nhất để chứng minh mọi chuyện, nếu một người bị khống chế hoặc kiểm soát, tất cả đều sẽ được hiển thị trong bản trạng thái của mỗi người.
Bảng trạng thái??!!
Là cái quái gì??!!
Gen sững sờ, hắn tỏ ra nghi hoặc nhìn Aaron.
Aaron nhếch miệng cười, tiếp theo chỉ thấy, một nguồn năng lượng không giải thích được như ẩn như hiện vờn quanh cơ thể của ông ta.
“Đây là ma lực...”
Aaron nhìn thấy Gen giật mình thì giải thích.
“Và cách kiểm soát rất đơn giản!”
Aaron hờ hững nói tiếp.
Tiếp theo chỉ thấy, Aaron đang thực hiện một thao tác nào đó lên hắn từ xa.
【Thông báo: Bạn vừa nhận được yêu cầu thẩm định từ Aaron.】
[Yes/No]
Rất nhanh, một bản thông báo mờ ảo hiện ra trước mặt hắn, vẫn như cũ là một bản hiển thị không gian ba chiều.
“Chỉ cần tập trung, cậu sẽ dễ dàng cảm nhận được ma lực của bản thân, hãy xem nó như là một phần của cậu!”
Aaron kiên nhẫn giải thích.
“Ồ, vậy sao!”
Gen thốt lên một tiếng và bắt đầu cảm nhận ma lực, thật ra chuyện này vốn không hề khó khăn đối với hắn, cho dù hắn có chiếm đoạt thân xác này thì bản năng của thân xác vẫn không hề mất đi.
Chưa đến một phút sau, cơ thể Gen bắt đầu xuất hiện dấu hiệu của ma lực và ba phút sau, sóng ma lực lan tỏa ra từ trên cơ thể hắn.
Chỉ có điều, ma thuật của hắn trông cực kỳ yếu ớt.
“Tốt, giờ thì truyền ma lực vào ngón tay của cậu và chấp nhận đồng ý yêu cầu thẩm định từ ta, đó là cách duy nhất để ta có thế xem thông tin của cậu!”
Gen nghe thế gật đầu và làm theo.
Và khi hắn chọn Yes, bảng trạng thái thông tin của hắn đã hiện ra trước mặt Aaron.
“Làm sao để tôi xem được bảng trạng thái của chính mình?”
Gen càng lúc càng cảm thấy thú vị, hắn cảm thấy có chút kích động nên nhìn Aaron hỏi.
“Niệm và nghĩ trong đầu, ma lực sẽ làm tự động làm phần còn lại.”
Aaron lúc này đang tập trung quan sát bản trạng thái của Gen, ông ta không nhìn hắn mà chỉ nhàn nhạt giải thích lần nữa.
Dựa theo những gì Aaron nói, Gen thử gọi ra bảng trạng thái và mọi chuyện dễ dàng hơn hắn nghĩ...
【Bản trạng thái】
Gen | 23 tuổi | Nam
Chủng tộc: The Human
Danh hiệu:「Trống」
Chức nghiệp: Binh sĩ - Trung cấp
HP: 90/94 MP: 52/52
Cấp độ: 9
Sức mạnh: 131
Kháng sức mạnh: 47
Ma lực: 52
Kháng ma pháp: 26
Nhanh nhẹn: 122
Kỹ năng độc hữu: 「Trống」
Kỹ năng cơ bản: 『Thẩm định』
『Kiếm kỹ Lv3』
Trạng thái: Bình thường (Mất trí nhớ)
___
“Qủa nhiên, thế này càng giống game hơn rồi đấy!”
Hắn nhìn bảng trạng thái vô cùng nhập tâm rồi lẩm bẩm.
“Cậu nói game gì?”
Aaron vừa ngừng việc quan sát bảng trạng thái của hắn, ông ta nghe thấy một từ ngữ xa lạ thì nhíu nhẹ lông mày.
“Không có gì, vậy tiếp theo thế nào?”
Gen phất tay cười hỏi.
“Một lát sau sẽ có người đến và đưa cậu ra khỏi đây, còn nữa, đây là thông tin cá nhân của cậu, cậu xem có thể giúp được gì trong việc khôi phục trí nhớ của cậu hay không!”
Aaron buông lỏng một hơi, lấy ra một tờ giấy đưa cho hắn và nói, sau đó thì dứt khoát quay người rời đi.
Nếu đã chứng minh được bản thân Gen trong sạch, vậy thì Aaron không còn lý do gì để ở lại đây, ông ta còn nhiều việc hơn cần phải xử lí.
Gen cầm tờ giấy và xem, những gì được ghi bên trong là thông tin trước khi hắn gia nhập quân đội Đế Đô từ 3 năm trước.
Hắn có gia đình và một đứa em gái, tất cả bọn họ đều đang sinh sống tại một thị trấn nhỏ nghèo nàn ở hướng nam.
Lý do tại sao 3 năm trước hắn lại gia nhập quân đội và nguyện vọng của hắn đều được đề cập rất chi tiết bên trong.
Hắn muốn dành dụm một khoảng tiền mua một căn nhà ở Đế đô, sau đó chuyển cả gia đình mình đến.
Nhưng chuyện mua một căn nhà cho dù chỉ là một căn nhà nhỏ ở Đế đô là vô cùng khó khăn đối với mức lương hiện tại của hắn, còn chưa kể... Hắn đã ngã xuống trên chiến trường ở ngọn núi đó.
“Yên tâm đi, ta đã nghe thấy điều ước của ngươi!”
Hắn vò nát tờ giấy trong tay và nói, nếu Aaron có mặt ở đây ngây lúc này có lẽ sẽ hoảng hốt vì giọng nói được phát ra không phải là giọng nói của Gen, mà là thanh âm của một thực thể đến từ thời thượng cổ.