"Hắn" đưa tay lên vuốt nhẹ lồng ngực của chính mình.

Lần cuối cùng kỹ năng này được "hắn" thi triển chính là vào thời tiền sử.

Khi nhận ra mình sỡ hữu kỹ năng độc đáo này, "hắn" đã thử  "nuốt chửng" không biết bao nhiêu sinh vật từ thời đại đó vào bên trong ngọn lửa của cơ thể.

Theo thời gian tích trữ, có thể nói đó là một con số khổng lồ.

Mặt đất, bầu trời, và đại dương.

"Hắn" là vua của thời tiền sử, là kẻ đứng đầu trên chuỗi thức ăn.

Nhưng điều đó không khiến "hắn" vui vẻ.

“Ngươi là?”

Vagador nhìn thấy "kẻ" trước mặt bỗng nhiên hơi cúi đầu suy tư thì trấn áp sự lo lắng, tỏ ra một chút uy nghiêm mở miệng hỏi.

“Gọi ta là Primitive Wake!”

"Hắn" ngước cái đầu không có da thịt lên nhìn Vagador nói.

Khi sinh vật nguyên thủy này thức dậy sau giấc ngủ sâu và quyết định sinh hoạt như nhân loại, hắn đã tự đặt cho mình cái tên này.

Nhưng chỉ có điều đến tận ngày hôm nay hắn mới có cơ hội lấy ra sử dụng.

Vì một đêm ở dị giới này, bắc đắc dĩ "hắn" biến hình còn nhiều hơn cả khi ở trái đất.

Wake, nghĩa là thức tỉnh.

Còn Primitive, chỉ đơn giản là nguyên thủy, được hắn gộp lại cho có đầy đủ họ tên.

Và thực thể còn lại kia thì được Wake gọi là Primitive Tori.

Nói ra thì vô cùng trùng hợp, nếu như kết hợp cả hai cái tên này lại với nhau, theo một ý nghĩa nào đó thì nó cũng có nghĩa là "đặc biệt".

“Vậy lý do ngươi đến đây là gì?”

Vagador dò hỏi.

“Mạng sống của ngươi đáng giá bao nhiêu?”

“?!”

Wake không trả lời mà hỏi ngược lại một câu khiến những kẻ ở đây cảm thấy khó hiểu.

“Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”

Vagador giọng nói bất giác trở nên lạnh đi.

Dù Vagador cảm giác "kẻ" trước mắt này nguy hiểm, nhưng đừng quên level của hắn là 300.

Còn chưa kể Vagador là Vua của nơi này, nên sự kiêu ngạo đương nhiên phải có.

Vì trên cơ thể Primitive Wake không hề có ma lực, nên không ai biết hắn mạnh mẽ đến đâu, có lẽ điều đó khiến Vagador có tự tin đánh một trận.

“Suỵt!”

Wake dường như không quan tâm đến biểu hiện của Vagador, hắn đưa ngón tay lên miệng khẽ kêu. Sau đó quay sang nhìn quái vật đầm lầy, nhưng câu nói là dành cho Vagador:

“Ngươi nên im lặng đi, ta muốn tán gẫu một chút với người quen!”

Nói xong, Wake vác theo Dolly luôn bất động trên vai bước đi về phía quái vật đầm lầy.

Quái vật đầm lầy thấy Wake đang đi lại hướng của mình thì sợ hãi nhìn quanh, bởi vì ngoài nó ra thì bên cạnh 5,6m không hề có quái vật nào đứng cùng.

Tất cả đều cảm thấy tò mò và cũng rất muốn biết người quen trong miệng tên "Undead" này là ai?

“Nhớ ta chứ? Ta có qùa cho ngươi đây!”

Wake đi đến trước quái vật đầm lầy nhàn nhạt mở miệng nói khiến nó giật bắn mình.

“N-ngài nói gì thế? H-hình như là tôi chưa từng gặp n-ngài?”

Quái vật đầm lầy nhìn hắn lắp bắp hỏi.

“Ngươi chưa từng gặp ta?”

Wake hơi nghiêng đầu lâu, nghiêm túc hỏi một câu.

“P-phải, chắc chắn. T-tôi chưa từng gặp ngài trước đây!”

Quái vật đầm lầy hoảng sợ nói.

“Ta là Vua quái vật đây! Chẳng phải ta đã nói với ngươi là ta đang đến hay sao?”

Wake xầm xì trêu đùa một câu như đây là bí mật.

“S-Sha... Sha... Shad..”

Quái vật đầm lầy dường như không thể tin được những gì mình nghe thấy, nó gần như hoảng loạn và lắp bắp cố nói ra cái tên của Shadow.

“Gerald!”

Wake ngoắc tay gọi Gerald đến.

“N-ngươi...”

Gerald nghe thế thì giật mình sợ hãi, chạy đến theo bản năng, xiết chặt quyền trượng trong tay nói, trong đầu ông ta vẫn còn ám ảnh vụ mấy con Spinosaurus vừa rồi.

“Gerald, Đế đô. Ngươi muốn rời khỏi đây chứ?”

Wake nhìn Gerald hỏi. Sau đó nói tiếp:

“Ngươi yên tâm, ta cũng không phải là quái vật trong này, giống như ngươi, ta cũng vô tình đặt chân đến đây thôi!”

“...”

Gerald im lặng, sau đó mở miệng hỏi:

“Ngươi muốn nói gì?”

“Ta không phải muốn nói gì, mà là muốn điều kiện ở ngươi! Ngươi thấy tên trông như sư tử và Undead ở kia chứ? Ta muốn ngươi thi triển ma thuật『Light Confinement』trói chúng mang đến trước mặt anh bạn này của ta để hắn tăng lên level!”

Wake vừa nói vừa chỉ tên Lion Man và Undead hắc ám, sau cùng là chỉ quái vật đầm lầy bên cạnh.

“Hả?”

Gerald ngạc nghiên, ông ta không nghĩ điều kiện sẽ đơn giản như vậy bất giác khiến ông ta vẫn chưa thích ứng kịp.

Wake bắt đầu đi về hướng cung điện, sau cùng bỏ lại một câu:

“Ngươi nên nhanh lên, Gerald! Ta ở bên trong cung điện chờ ngươi!”

“Các ngươi, đi theo ta!”

Khi đi được một đoạn, Wake không dừng bước, hắn chỉ bốn tên thuộc hạ của Vagador, nói.

Bốn tên thuộc hạ của Vagador nghe vậy phút chốc đưa mắt nhìn lẫn nhau.

Wake đi đến bên dưới tòa cung điện thì dừng chân, hắn xoay người lại nhìn Gerald và bốn tên thuộc hạ của Vagador vẫn còn chưa có phản ứng.

Tất cả vẫn đang đưa mắt nhìn theo hắn.

“Các ngươi nghĩ ta đang đùa?”

Wake nổi giận nói.

Vagador cảm thấy buồn cười, hắn mới chính là Vua của nơi này, chứ không phải là tên "Undead" trước mặt đây.

“「Great seismic」!!!”

Wake gầm lên như đang thi triển ma thuật.

Lạch cạch!

Bỗng nhiên, mặt đất trở nên lung lắc như gặp phải một cơn động đất.

Bất cứ ai ở đây cũng có thể nghe ra, ma thuật「Great seismic」mà tên "Undead" này vừa thi triển... chính là Đại địa chấn.

Ầm!  Ầm!  Ầm!

Âm thanh lung lắc không hề đình chỉ mà càng lúc càng trở nên dữ dội.

Rất nhiều quái vật đứng không vững đành đặt mông ngồi phịch xuống mặt đất.

Không chỉ tầng 5 này, mà tất cả các tầng còn lại cũng thế.

Rất nhiều Mạo hiểm giả và chiến binh đều đang sợ hãi ngồi trên mặt đất, còn những kẻ yếu tim thì cố gắng bò trên đất lúc này.

Tất cả đều có chung một ý nghĩ .

Dungeon dường như muốn sập?

Nếu vậy tất cả đều sẽ bị chôn sống?

Khuôn mặt Gerald trắng bệt đi, chao đảo rồi ngã xuống.

Vagador không thể đứng vững, sợ hãi vươn đôi cánh ra bay lơ lửng trên không trung.

“Đây là cảnh cáo cuối cùng!”

Giọng nói Wake lạnh lẽo vang lên, tiếp theo, mặt đất bỗng dưng ngừng lung lắc.

Mọi thứ dừng lại như chưa từng có gì xảy ra, như thể tất cả những thứ vừa rồi chỉ là ảo giác.

Wake dứt khoát xoay người rời đi và biến mất vào bên trong cung điện, bỏ lại sự ngỡ ngàng, xen lẫn sợ hãi tột cùng của những kẻ có mặt tại đây.

Khoảng một lát sau, bốn tên thuộc hạ của Vagador lấy lại tỉnh táo, vội vã chạy vào bên trong cung điện.

Lúc này, Wake đang ngồi im lặng chóng cằm trên chiếc ngai vàng của Vagador, còn Dolly như một con búp bê vô tri nằm im lặng trong ngực hắn.

Khi bốn tên thuộc hạ của Vagador chạy vào, trông thấy tên "Undead" này đang ngồi trên ngai vàng thì không một ai trong số chúng dám tức giận, mà chỉ im lặng đến gần rồi qùy xuống, trong lòng chỉ có trầm trọng bất an, lo lắng, sợ hãi đang len lỏi.

Đặc biệt là Earth Dgon, nữ Nhân long thuộc tính đất này...

「Great seismic」, đại địa chấn sao?

Cô ta chưa từng nhìn thấy một ma thuật của đất nào có thể mạnh mẽ đến vậy, ma thuật khủng khiếp đó chả khác nào ma thuật mang tính chất hủy diệt.

Nếu Primitive Wake biết những gì mà Earth Dgon suy nghĩ lúc này, có thể hắn sẽ cảm thấy buồn cười.

"Hắn" không có ma lực, vậy nên thi triển ma thuật là không thể nào.

Những gì vừa xảy ra chỉ là do Primitive Wake dùng sức dậm chân liên tục tại chỗ ở tốc độ cao.

“Gọi Vua của các ngươi đến!”

Wake mở miệng nói, nếu trước đây những gì hắn nói ra chỉ là tùy ý, thì bây giờ giọng nói chính là chứa đựng sự uy nghiêm và ra lệnh.

“Không cần.”

Chưa chờ bốn tên thuộc hạ kịp phản ứng, Vagador đã vỗ cánh bay xuống từ bên trên trần nhà đã thủng bởi ma thuật của Gerald.

Wake không mở miệng nói thêm gì nữa khiến cho bầu không khí cô động lại khoảng một lát.

Vagador đứng đó, cùng với bốn tên thuộc hạ của hắn đang qùy lúc này chỉ cảm thấy áp lực.

Nhưng riêng Vagador thì không dễ dàng vứt đi lòng tự trọng, qùy xuống giống như thuộc hạ của hắn như vậy.

Vù..ù!

Một sợi dây thừng như ánh sáng màu vàng rực lao ra từ kẻ hở một bên ngực của Wake rồi sau đó trói lại Vagador.

Sợi dây thừng này được tạo ra từ ngọn lửa bên trong Wake, hay nói đúng hơn là ngọn lửa có thể hóa thành bất cứ hình dạng nào mà hắn muốn.

Chỉ trong tíc tắc, Vagador bị kéo thẳng đến trước mặt Wake.

Ầm!

“Ngươi còn nghĩ là ta đang đùa???”

Wake ngồi trên ngai vàng, đưa chân dẫm mạnh lên đầu Vagador, gầm lên.

Vagador cũng không thể mở miệng trả lời được mà trông hắn vô cùng yếu ớt và tàn tạ, vì chỉ có hắn mới biết, toàn bộ sinh mệnh của hắn lúc này đang bị rút đi rất nhanh bởi sợi dây thừng óng ánh hóa thành từ ngọn lửa sinh mệnh của Wake.

Và không chỉ vậy, Vagador còn có cảm giác như chính bản thân hắn cũng sẽ bị thiêu rụi và nuốt chửng.

Vagador cố gắng lắc đầu trả lời.

“Tốt!”

Wake thốt lên, sợi dây thừng đang trói Vagador bỗng bung ra và rút ngược lại trở về trong ngực hắn.

Mọi thứ diễn ra rất nhanh.

Wake nhích chân lên đá vào người Vagador khiến hắn văng ngược lại về sau, rơi đến trước mặt bốn tên thuộc hạ của hắn.

Fire Dgon, Ice Dgon, Storm Dgon, Earth Dgon...

Bọn chúng lúc này trông thấy Vagador vẫn khuôn mặt trẻ kia, nhưng lúc này bộ dáng đã vô cùng suy yếu tựa như một lão già đang hấp hối, hơi thở khó khăn, nhưng bọn chúng không dám bước đến đỡ hắn dậy.

“Mang ra toàn bộ những thứ có giá trị nhất ở đây!”

Wake lại chóng cằm, sau đó lạnh lùng nói.

“Vâng, thưa ngài!”

Bốn tên thuộc hạ của Vagador đồng thanh đáp một tiếng, sau đó vội vàng rời đi.

Trước khi đi, bốn tên thuộc hạ của Vagador còn mơ hồ cảm nhận được một làn sóng ma lực tản mát ra từ trên cơ thể của Wake khiến bọn chúng hơi ngạc nghiên, nhưng không hề suy nghĩ nhiều.

Có lẽ bởi vì điều này là đương nhiên, vì chúng vừa được hai lần chứng kiến Primitive Wake thi triển ma thuật, vậy nên nếu nói "hắn" không có ma lực thì điều đấy mới thật sự là khó tin.

Ngây chính bản thân Primitive Wake cũng không nhận ra trên người hắn đang có ma lực sau khi hấp thụ sinh mệnh của Vagador.

Gerald lúc này cũng đang từ bên ngoài đi vào, nhưng vì đứng trước cửa lưỡng lự một lát, nên lúc này ông ta mới dám bước vào.

“Anh bạn kia của ta thế nào?”

Wake nhàn nhạt hỏi.

“H-hắn muốn chuyển lời cảm ơn đến ngươ... ngài, level của hắn hiện nay đã là 52!”

Gerald lo lắng trả lời, một giọt mồ hôi bất giác chảy xuống trên khuôn mặt già nua của ông ta.

Mọi chuyện vừa rồi qúa mức rung động, có lẽ đời này Gerald sẽ khó mà quên được, ông ta chỉ còn cách cầu nguyện cho Đế quốc đừng đến chọc giận tên "quái vật" này.

Rất nhanh, ba tên thuộc hạ của Vagador cầm theo một đống nhẫn lại đây, chúng không phải nhẫn tăng HP hay MP, mà là loại nhẫn không gian.

Có vẻ bên trong nhẫn đều đã được chứa rất nhiều item.

Còn tên thuộc hạ thứ tư thì ôm theo trong tay một qủa trứng màu bạc to lớn trước ngực, kẻ này chính là Earth Dgon.

Và qủa trứng đang được cô ta ôm trong người chính là trứng rồng sắp nở, qủa trứng này được Vagador đặc biệt dùng tất cả ma lực tạo ra với nhiệm vụ trở thành tên hộ vệ thứ năm cho hắn.

Iron Dgon, Thiết nhân long.

(2273 từ)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play