_ Ngươi đang nói cái quái gì thế?
Chàng trai sau khi nghe thế thì chỉ hờ hững nói.
Thần tộc sao?
Đừng đùa, hắn có liên hệ với họ hay không chẳng lẽ hắn không rõ?
Hắn đâu phải là người của thế giới này.
_ Hả???... N-ngươ... K-không, ngài không tin tôi sao???...
_ T-tôi nhận ra ngài!
Tên người đá cảm thấy khó hiểu nói, hắn rất rõ ràng người đang đứng trước mặt mình là ai.
_ Ồ, nói vậy là ngươi nhận thức ta hoặc từng nhìn thấy ta? Vậy ngươi có gì để chứng minh không?
_ C-có... N-ngài chờ tôi một lát... T-tôi sẽ cho ngài xem!
_ ?!
Tên người đá vô cùng hốt hoảng nói, sau đó hắn lại chìm xuống mặt đất và mất hút một lần nữa.
Khoảng 1 phút sau.
Tên người đá lại từ dưới mặt đất trồi lên, lần này, trong tay hắn đang ôm theo một cái rương cũ khoảng nửa mét.
Chàng trai vẫn bình tĩnh đứng khoanh tay chờ đợi, hắn không có vẻ gì là mất kiên nhẫn hay không thoải mái, vì hắn không có cảm xúc đó.
Dù nơi này không có một cơn gió, nhưng đôi khi mái tóc trắng tinh của chàng trai lại bồng bền như có một cơn gió nhẹ lướt qua.
Tên người đá mở chiếc rương ra và lục lọi tìm kiếm gì đấy trông vô cùng vội vã.
_ Đ-đây... Ngài thử nhìn xem!
Một lát sau, tên người đá lấy ra một viên đá đen to cỡ nắm tay từ trong rương và khom người cung kính đưa đến trước mặt chàng trai.
_ ...
Chàng trai cầm lấy viên đá, lần này, đến lượt hắn cảm thấy khó hiểu nhìn tên người đá.
_ C-có vấn đề gì sao... T-thưa ngài?
_ Ngươi đưa ta viên đá này làm gì?
Chàng trai lạnh nhạt nói.
_ Đây là viên đá lưu giữ hình ảnh, n-ngài chỉ cần đưa ma lực vào...
Tên người đá trả lời, thật ra viên đá này của hắn là do chính vị vua người đá đời trước đã để lại sau khi trở về từ Thần tộc.
_ Ngươi làm đi!
Ma lực sao?
Đó chính là vấn đề đấy.
Chàng trai ném viên đá trở lại cho tên người đá và nói, từ đầu đến giờ, khuôn mặt hắn chẳng hề biểu lộ ra bất cứ tia cảm xúc gì.
_ V-vâng...
Tên người đá cúi đầu đáp lại một câu và bắt đầu đưa ma lực của hắn vào viên đá.
Viên đá trong tay tên người đá bỗng nhiên trở nên lung lắc dữ dội, tiếp theo, viên đá lóe sáng lên và vô số hình ảnh hiện ra trên không trung.
_ Ngươi đùa ta à?
Chàng trai nhìn một vài hình ảnh trên không trung rồi sau đó liếc qua tên người đá nói.
Những gì chàng trai thấy trong vài hình ảnh là một tên người đá khác đang selfie tự sướng giống như đang đi du lịch.
_ Không không không... N-những gì ngài đang thấy chính là Lục địa trên mây của Thần tộc, thưa ngài! V-và kẻ trong ảnh ngài đang thấy, chính là vị vua đời trước của tôi trong một lần may mắn được đến Thần tộc!
Tên người đá lo lắng nói, hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ.
_ N-ngài thử nhìn vào vài hình ảnh cuối cùng xem!
Tên người đá chỉ lên vài hình ảnh nằm ở cuối cùng và nói, đó mới là thứ hắn muốn cho chàng trai trước mặt này xem.
Chàng trai nhìn theo hướng tên người đá chỉ thì bỗng nhiên cơ thể hắn khựng lại, đôi tay đang khoanh trước ngực cũng được buông ra, dường như hắn không thể tin vào những gì mình đang thấy.
Đó chính là hắn!
Phải, đích thật là hắn!
Trong hình ảnh là hắn đang ngồi trên chiếc ngai vàng lấp lánh giữa một trung tâm thành phố xa lạ như đang diễu hành được tất cả mọi người cúi đầu qùy lạy.
Trong hình ảnh khác là hắn đang đứng trên bầu trời với đôi cánh ánh sáng như một vị thần tối cao xem thường tất cả mọi thứ.
_ Đó là khi nào?
Chàng trai nhìn tên người đá hỏi, khuôn mặt hắn vẫn không hề thây đổi, hắn cảm thấy ngạc nghiên, nhưng không hề rung động vì những hình ảnh trước mắt.
_ N-ngài muốn hỏi... À vâng, hình như... Khoảng 3000 năm về trước!
_ Kể cho ta tất cả mọi thứ ngươi biết về ta!
Chàng trai hờ hững nói xong thì nằm xuống.
Tiếp theo, chỉ trong một cái chớp mắt, chàng trai này đã quay trở lại hình dạng của Gen.
_ Kể đi!
Gen nhìn tên người đá đang ngạc nghiên, lạnh lùng nói.
_ V-vâng... Vâng!
Tên người đá vội trả lời sau đó tập trung như đang cố nhớ lại những thông tin mà mình đã từng được nghe từ vị vua đời trước.
Gen nằm im lặng ở đó, vài giây sau, sau lưng hắn vang lên từng tiếng lách cách rất nhỏ của xương, hắn biết rằng kỹ năng độc hữu「Regeneration」đang tự chữa trị xương sống cho hắn. Đây chính là điều Gen đang chờ đợi, và việc lắng nghe tên tên người đá đang chăm chú kể về hình dạng thứ hai kia của hắn chỉ là thuận tiện.
Đối với Gen, hắn cảm thấy rất may mắn khi sở hữu kỹ năng「Regeneration」, nếu không có kỹ năng tự tái tạo này, có lẽ hắn đành phải vứt bỏ thân xác của Gen và tìm một cơ thể mới.
Phải biết rằng khi còn ở trái đất, hắn từng chiếm lấy được ba thân xác.
Khi hắn lần đầu tiên thức dậy sau khi bị chôn vùi bởi thiên thạch, thân xác đầu tiên mà hắn chiếm được chính là của một người Nga, nhưng chỉ sống được vài tháng, sau đó hắn đã chết vào tháng Mười năm 1917 trong cuộc cách mạng vô sản lần thứ hai của Nga.
Cơ thể thứ hai của hắn thì may mắn hơn, chủ nhân thân xác chết trẻ và được hắn chiếm lấy, hắn sống được hơn 60 năm thì bỗng qua đời vì bị bệnh tim, đó cũng là lúc hắn đi du lịch khắp thế giới.
Cơ thể thứ ba của hắn chính là của một ông già hơn 60 tuổi, hắn sống thêm được khoảng 40 năm nữa thì mất tích trên máy bay đến dị giới này nhân dịp kỷ niệm tròn 100 tuổi.
Đúng là một lễ mừng tuổi hoành tráng khi được trải nghiệm cảm giác rơi máy bay.
_ Đó, t-thưa ngài... Tôi chỉ biết có vậy!
Tên người đá cẩn thận nhìn Gen nói ra.
_ Vậy sao? Kể lại đi!
Gen nằm bất động, sau đó quay đầu sang nhìn tên người đá nói.
Đùa sao?
Nãy giờ hắn chẳng hề tập trung lắng nghe tên người đá kể.
_ V-vâng... Đ-được, tôi sẽ kể lại...
_ Chuyện là...
Gen im lặng lắng nghe tên người đá, những gì mà hắn kể không hề nhiều...
Theo tên người đá nói, hắn chỉ biết Gen bỗng dưng xuất hiện trên Lục địa Thần tộc từ 3000 năm trước, rồi sau đó giải thoát họ khỏi Vua Hắc Ám muốn thống trị toàn bộ Thần tộc...
Và cũng theo như tên người đá kể, không ai biết Gen là ai, từ đâu tới, và sau khi xóa sổ Vua Hắc Ám để rồi leo lên ngôi vị chúa tể thì Gen đã đi đâu trong suốt 3000 năm cho đến hiện tại?
_ Đừng hỏi ta... ta cũng không biết!
Gen cười nhạt lẩm bẩm nói, đối với hắn chuyện này vô cùng buồn cười.
_ Lục địa Thần tộc gì đấy vẫn còn tồn tại chứ?
Gen nhìn tên người đá hỏi.
_ Đ-đương nhiên rồi thưa ngài, họ ở ngây bên trên chúng ta!... N-nhưng chỉ có điều là, nơi đó nằm ở một chiều không gian khác!
Tên người đá chỉ chỉ ngón tay lên trời nói với một giọng cung kính.
_ Vậy sao? Có lẽ ta cũng nên một lần đến đó xem sao!
Gen suy tư nói thầm, rồi sau đó nghiên người ngồi dậy...
Rốp!
Lưng hắn phát ra tiếng kêu của xương non vừa được tái tạo khiến mặt hắn nhăn nhó vì đau, nhưng hắn không buồn bực, đối vối hắn thì đây mới là cảm giác tuyệt vời khi được "sống", ngược lại, tâm trạng của hắn vô cùng vui vẻ.
Gen đứng lên thật chậm, tay hắn luồng ra sau và giữ lấy phần lưng, nhìn bộ dáng hắn lúc này không khác gì so với ông già.
_ Lấy chiếc rương của ngươi đến đây!
Gen nhìn tên người đá nghiêm túc nói...
Khi hắn lần đầu trông thấy tên người đá mở chiếc rương ra thì hắn nhìn thấy một chiếc hộp đen có nạm vàng ở bốn góc giống hệt như chiếc hộp kỹ năng rơi ra từ Hydra.
Tên người đá không hề suy nghĩ nhiều, hắn răm rắp làm theo lời Gen nói.
Sau khi chiếc rương được đặt xuống trước mặt, Gen cầm lấy chiếc hộp đen và thử mở nó ra.
Qủa nhiên...
【Thông báo: Tìm thấy kỹ năng!】
【Thông báo: Kích hoạt kỹ năng?】
[Yes]. [No].
Khi thông báo hiện lên trước mặt Gen thì hắn không vội chọn yes.
_ Đây là hộp kỹ năng gì thế?
Gen đóng chiếc hộp lại, quơ nó đến trước mặt tên người đá và hỏi.
_ N-ngài muốn hỏi chiếc hộp này sao, đây chính là kỹ năng rèn độc hữu của vua người đá chúng tôi!
_ Ngươi không sử dụng sao?
_ Hì.. Thưa ngài, đây chính là kỹ năng đã có từ khi sinh ra của mỗi vua người đá chúng tôi, vậy nên có sử dụng hay không cũng không quan trọng!... Còn kỹ năng rèn trong chiếc hộp trên tay ngài, chính là của vua người đá đời trước của đời trước đã để lại trước khi qua đời!
_ Qua đời? Không phải người đá các ngươi bất tử sao?
Gen giễu cợt nói.
_ N-ngài nói đùa, thật ra chúng tôi chỉ sống lâu hơn "một chút" mà thôi!
Tên người đá cười gượng nói.
_ Vậy được, chiếc hộp này ta lấy! Xem như đền bù cho vết thương mà ngươi đã gây ra cho ta!...
_ À mà đồng thời... ta sẽ dẫn thêm vài người ra khỏi đây, ngươi nên tránh mặt đi nơi khác một lúc đi!
Gen nói và xoay người bước ra lại phía cửa.
_ V-vâng!
Tên người đá cúi đầu đáp một tiếng, sau đó chộp lấy viên đá lưu trữ hình ảnh ném vào lại trong chiếc rương, và ôm nó "chui" thẳng xuống lòng đất.
✦✦
Bên ngoài căn phòng của vua người đá.
Lúc này.
Theo thời gian trôi qua thì nhóm công chúa Charlottle càng trở nên sốt ruột.
_ Này, liệu mọi chuyện sẽ ổn không?
_ Tôi làm sao biết được!
_ Có vẻ như qúa im ắng...
_ Chúng ta có nên vào không?
Nhóm bảy hiệp sĩ vì chờ đợi lâu nên bắt đầu xầm xì to nhỏ với nhau.
_ Ngài... Ngài Fay, liệu mọi chuyện...
Công chúa Charlottle quay sang nhìn Fay nói, nhưng cô không dám nói dứt câu, cô sợ hãi Gen sẽ gặp phải điều gì không may trong căn phòng này.
Với một người lương thiện như Charlottle, cô không mong muốn ân nhân của mình sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
_ Không sao đâu công chúa, tôi tin chắc là sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu! Người không thấy là bên trong căn phòng rất im lặng sao?
Fay an ủi công chúa cười nói.
_ Người trong bộ giáp đó thật sự ổn chứ? Nếu không, hãy để tôi thử vào đó xem sao!
Amar đưa tay chạm vào thanh gươm ngang hông nói.
_ Xùy! Dựa vào ngươi sao?
Mo Gang cảm thấy buồn cười nên trêu ghẹo Amar một câu.
Ngây lúc Amar muốn nói gì đấy thì cánh cửa gỗ của căn phòng được mở toang ra.
_ T-thủ lĩnh!!!
Mo Gang mừng rỡ khi trông thấy Gen mở cửa đi ra.
_ Dolly! Đi thôi!
Gen nhặt lại cây búa, hắn nhìn Dolly nói và sau đó quay lại vào trong.
_ T-thủ lĩnh, đ-đó đó...
Sau khi đi được vài bước, Mo Gang lắp bắp kinh hãi chỉ vào chiếc hộp trên tay Gen.
Mo Gang đương nhiên biết chiếc hộp này đại biểu cho điều gì nên hắn mới trở nên kinh hãi như vậy.
Hộp kỹ năng, đấy là loại hộp chứa đựng các kỹ năng rất được thông dụng trên khắp Lục địa này và được bầy bán khắp nơi, đặc biệt là các thành phố lớn.
Hộp kỹ năng có ba loại được thịnh hành nhất hiện nay từ thấp đến cao, đó là hộp có chấp liệu bằng đồng, tiếp đến là hộp bạc, và cuối cùng là hộp vàng.
Hộp kỹ năng vàng có chứa đựng kỹ năng mạnh nhất trong ba loại hộp nên chúng vô cùng qúy giá, và trên khắp Lục địa này thì chiếc hộp vàng càng trở nên ít ỏi đến đáng thương.
Còn đối với chiếc hộp kỹ năng màu đen có nạm vàng ở bốn góc sao?
Chúng chỉ có thể được nhìn thấy trên sách cổ, và được xem như không còn tồn tại.
(2286 từ)