Chương 54

Quan Triều Viễn vừa nghe lời này liền hiểu rõ, cô bé này chắc chắn đến quần áo cũng chưa cởi ra, chỉ là, trong đầu anh lập tức hiện lên dáng vẻ Tô Lam mặc bộ đồ hầu gái ướt sũng.

Dáng vẻ đó nhất định rất quyến rũ!

“Sao tôi phải lấy giúp cô? Vì cứu cô, việc làm ăn hôm nay của tôi còn chưa làm! Cô xem xem thái độ của cô đối với tôi thế nào?”

Quan Triều Viễn bỗng trở nên ngạo kiều.

Tô Lam đau khổ nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: “Vừa rồi là tôi không đúng, tôi không nên nói chuyện với anh như vậy, tôi xin lỗi anh, được không?”

“Xin lỗi á? Tỏ chút thành ý đi!”

“Tôi… mời anh ăn cơm!”

“Vẫn đi ăn ở quán lề đường kia à, tôi xin cô, tha cho tôi đi!” Quan Triều Viễn quả thật không có chút hảo cảm nào với cái chỗ lần trước, nhưng đối với Tô Lam mà nói, đó đã là một quán ăn cao cấp rồi!

“Hay là… tôi tự mình nấu cơm cho anh ăn! Sao hả? Tay nghề của tôi rất tốt, tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng”

Quan Triều Viễn nhìn chằm chằm cửa nhà tắm cực kì hứng thú: “Không ngờ cô còn biết nấu ăn cơ đấy? Sẽ không bỏ thuốc độc hại chết tôi chứ?”

“Sao lại thế chứ? Hạ độc hại anh tôi được lợi lộc gì? Tôi thật sự nấu ăn rất giỏi, em trai tôi cực kì thích ăn cơm tôi nấu, cả Mộ Dung…”

Nhắc tới Mộ Dung Dịch, Tô Lam muốn nói lại thôi, cô đã không muốn nhắc tới người kia nữa!

Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng: “Được rồi, được rồi, vậy tôi đi lấy quần áo cho cô”

Tô Lam nói cụ thể chỗ để quần áo cho Quan Triều Viễn, nhân viên phục vụ đều có tủ đồ của riêng mình, lấy mã thẻ là có thể trực tiếp mở tủ đồ.

Sao Quan Triều Viễn có thể tự mình làm chân chạy chứ, anh chỉ gọi một cuộc điện thoại, người của Thất Nguyệt Hoa liền đưa quần áo tới.

Sau khi Quan Triều Viễn đi, phản ứng của Tô Lam lại quay trở lại, không thể không mở vòi xả nước lên người mình lần nữa.

Anh đưa quần áo qua khe cửa cho Tô Lam.

Thế nhưng, lại không thấy Tô Lam thay quần áo ra ngoài.

“Quần áo đã đưa cho cô rồi, sao còn chưa ra ngoài?”

“Tác dụng của thuốc này rất mạnh, sợ là một lát nữa vẫn chưa được, tôi chỉ có một bộ đồ này, nhỡ lát nữa lại phải dội nước lạnh, không phải tôi không còn gì mặc sao”

Cô cứ đứng ở trong nhà tắm như vậy, mặc quần áo ướt sũng, bộ đồ hầu gái gần như dán chặt lên cơ thể cô, còn không ngừng nhỏ nước.

Quan Triều Viễn dứt khoát ngồi trước cửa nhà tắm.

Bỗng nghe thấy tiếng nước chảy rất mạnh: “Cô đang làm gì thế?”

“Tôi đang xả nước vào bồn tắm, có lẽ ngâm nước lạnh sẽ tốt hơn” Tô Lam trả lời.

Quan Triều Viễn thở dài một hơi, nếu giờ Tô Lam biết được thân phận của bản thân, nói không chừng đêm nay sẽ là một đêm vui vẻ.

Chẳng qua, đối với thái độ thà chết cũng không chịu khuất phục của cô, anh vẫn có chút đắc ý Ít nhất vợ của mình không vì bị hạ thuốc mà lên giường với người khác.

Tô Lam ngâm mình trong nước lạnh, cái lạnh thấu xương đang đuổi dần đi cái nóng trong cơ thể cô.

“A Khanh, thực ra anh có thể đi rồi, chờ thuốc hết tác dụng, tôi còn phải quay về đoàn phim nữa”

“Nhìn dáng vẻ hiện giờ của cô, tôi còn có thể đi sao?

Nhỡ thuốc không hết tác dụng, bị người đàn ông khác lợi dụng thì sao?”

Vợ của mình, vẫn phải tự coi giữ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play