Chương 636
“Được rồi, được rồi, em bận thì đi đi, chị về đây, có chuyện gì thì gọi điện”
Hai chị em mỗi người một ngả.
Gần đây Tô Kiềm Mặc bạn chuyện tiệc đêm tết Tây, đây là lần đầu tiên cậu tham gia hoạt động tập thể như này.
Làm cùng cậu còn có Mục Nhất Hân.
Về đến trung tâm sinh hoạt sinh viên, Mục Nhất Hân đang tổng duyệt tiết mục tham gia tiệc đêm tết Tây.
“Được rồi, lần này cảm thấy cực kỳ tốt, chúng ta nghỉ ngơi một lát!”
Mục Nhất Hân ra lệnh một tiếng, mọi người coi như đã có thể nghỉ ngơi.
Tô Kiêm Mặc đi tới trước mặt Mục Nhất Hân, sờ tờ giấy ký tên trong túi.
Mặc dù bọn họ cùng nhau phụ trách tiệc đêm tết Tây, nhưng cơ hội hai người nói chuyện thật sự không nhiều, dường như là vì chuyện ba bức thư tình kia.
“Mục Nhất Hân”
Tô Kiêm Mặc lấy hết can đảm gọi một tiếng.
“Hả?” Mục Nhất Hân cũng cảm thấy kỳ lạ, trước giờ bọn họ không nói chuyện.
Từ lần trước, khi thấy Tô Kiềm Mặc và một cô gái khác ở cùng nhau ở quán ăn, mọi người đều cảm thấy Tô Kiềm Mặc đã có bạn gái, vì thế Mục Nhất Hân cũng không bám lấy Tô Kiêm Mặc nữa.
Suy cho cùng cũng là tiểu thư nhà giàu, cũng có tôn nghiêm của mình.
“Có chuyện gì, Tô Kiêm Mặc?”
“Nghe nói cậu thích Tô Lam?”
“Đúng thế, tôi còn làm fanclub toàn cầu cho Tô Lam nữa, tôi là trưởng fanclub”
Chuyện này, tất cả mọi người trong trường đều biết, đương nhiên Tô Kiềm Mặc cũng nghe nói, cũng chính vì chuyện này, Tô Kiềm Mặc mới quyết định cảm ơn Mục Nhất Hân.
Tô Kiêm Mặc lấy tờ giấy có chữ ký từ trong túi ra.
“Cái này tặng cho cậu.”
Mục Nhất Hân trợn tròn mắt, nhìn tờ giấy ký tên kia.
“Tặng cho tôi?”
“Đúng thế”
“Cảm ơn” Mục Nhất Hân nhận lấy tờ giấy có ký tên kia.
Sau đó, hai người rơi vào im lặng.
“Ừm, Tô Kiêm Mặc, nghe nói cậu có bạn gái rồi?”
Suy cho cùng Mục Nhất Hân cũng to gan, câu hỏi trực tiếp như thế mà cũng dám hỏi.
Mặc dù lần trước, Lâm Chi Hàng đã hỏi được đáp án cho cô, nhưng cô vẫn có chút không cam tâm, nhất định phải tận tai nghe Tô Kiêm Mặc nói.
Tô Kiềm Mặc do dự một chút.
“Đúng, tôi đã có bạn gái rồi.”
Khoảnh khắc đó, Mục Nhất Hân chỉ cảm thấy tại ù đi, không nghe được gì cả.
Vậy mà cậu lại thật sự đã có bạn gái.
Mục Nhất Hân cười gượng gạo.
Chương 637
“Là cô gái hôm đó cùng ăn cơm với cậu ở quán ăn sao?”
Mục Nhất Hân vờ như không sao, còn cười xán lạn.
Tô Kiềm Mặc gật đầu.
“Ồ, trước kia tôi không biết cậu đã có bạn gái, vì thế nên mới viết thư tình cho cậu, chắc chắn đã khiến cậu gặp nhiều phiền phức, thật sự xin lỗi.”
Mục Nhất Hân xin lỗi rất thoải mái.
“Không sao, thế nhưng, chúng ta vẫn có thể làm bạn.”
“Ừ.” Mục Nhất Hân gật đầu: “Vậy tôi đi tập đây!”
Khoảnh khắc xoay người đi, nụ cười trên mặt Mục Nhất Hân lập tức biến mất.
Vẫn may, còn có thể làm bạn.
Tô Kiềm Mặc nhìn bóng lưng Mục Nhất Hân rời đi, trong lòng cực kỳ không thoải mái.
Ở cái tuổi này, nào có cậu con trai nào không muốn yêu đương chứ?
Nhưng cậu biết, cậu không thể.
Tô Lam ngồi lên xe về nhà.
Vốn cố định thuyết phục Tô Kiềm Mặc, bảo cậu đừng vội vàng lên chức cậu như thế.
Nhưng ai biết được thái độ của Tô Kiêm Mặc lại kiên quyết như này.
Từ từ vậy.
Cô vẫn nên nói chuyện tử tế với Quan Triều Viễn trước.
Ngay lúc này, điện thoại của cô bỗng reo lên.
Là một số lạ.
Tô Lam trực tiếp ngắt máy.
Là một ngôi sao, không thể tùy tiện nghe cuộc gọi từ số máy lạ.
Số điện thoại kia tiếp tục gọi tới.
Nghĩ một lát, Tô Lam vẫn nghe máy.
“Xin chào, xin hỏi, là cô Tô Lam sao?”
“Có chuyện gì sao?”
“Chúng tôi là hội liên hợp phụ nữ thành phố, phụ trách điều tra nguyên nhân và tình trạng hồi phục sức khỏe sau sảy thai trong thành phố, khoảng thời gian trước cô đã làm phẫu thuật phá thai một lần, đúng không?”
Người ở đầu dây bên kia nói rất chậm như sợ Tô Lam không nghe rõ.
Tô Lam nghe rất rõ, nhưng càng nghe cô lại càng không hiểu gì cả.
“Xin lỗi, các anh gọi nhầm số rồi, tôi chưa từng phẫu thuật nạo sảy thai bao giờ.”
Nói xong, Tô Lam chuẩn bị cúp máy.
“Đợi chút, cho tôi hỏi, cô có phải là cô Tô Lam không ạ?”
“Tôi là Tô Lam, nhưng tôi chưa từng phẫu thuật phá thai bao giờ, các anh nhầm rồi, chắc là do trùng tên trùng hạ thôi.”
“Không thể có chuyện đó được, tài liệu và danh sách của hiệp hội chúng tôi đã được tổng hợp từ các báo cáo của bệnh viện lớn, nếu như cô là Tô Lam thì sẽ không nhầm đâu. Hay là chúng ta đối chiếu lại tin tức nhé?”
Chương 638
“Không cần đâu. Chẳng lẽ tôi còn không biết là mình đã từng làm phẫu thuật gì hay chưa à?”
Mặc dù Tô Lam cảm thấy chuyện này là vô căn cứ nhưng người ở đầu dây bên kia vẫn đọc tài liệu của cô lên.
“Tên: Tô Lam. Tình trạng hôn nhân: Đã kết hôn. Chồng: Quan Triều Viễn . Bằng cấp: Đã tốt nghiệp đại học. Số chứng minh thư… Bệnh nhân đã thực hiện ca phẫu thuật nạo sảy thai vào ngày hai mươi lăm tháng chín ở bệnh viện Q.M, quá trình phẫu thuật đã xảy ra tình trạng mất máu…”
Tô Lam mở to mắt.
Những thông tin mà người kia biết về cô đã hoàn toàn chính xác.
Họ còn nhắc đến việc cô và Quan Triều Viễn đã kết hôn với nhau, có rất ít người biết về chuyện này, nếu người kia đã biết thì chứng tỏ rằng họ đang nói thật.
Chắc hẳn là họ đã từng điều tra hồ sơ bên ủy ban nhân dân thì mới biết được là cô đã kết hôn rồi.
“Cô Tô, những điều tôi vừa nói có đúng không?”
“Đúng, ngày hai mươi lăm tháng chín tôi nhập viện Q.M cũng là thật, nhưng tôi không phẫu thuật phá thai, mà chỉ bị thương nhẹ mà thôi.”
“Không sai đâu, danh sách của chúng tôi đã được tập hợp từ báo cáo của các bệnh viện lớn gửi về, nếu cô không phẫu thuật nạo sảy thai thì bệnh viện Q.M đã không dám báo cáo lên. Cô đừng sợ, chúng tôi chỉ muốn kiểm tra tình hình hồi phục và biết thêm về lý do phá thai thôi.”
“Chuyện này không thể xảy ra được!” Sao cô lại có thể làm phẫu thuật phá thai được chứ?
“Thế này đi, có thể là do bên bệnh viện Q.M đã nhầm lẫn gì đó, cô đến bệnh viện kiểm tra lại xem, hỏi họ rằng đã xảy ra chuyện gì. Dù sao thì trong danh sách chúng tôi cũng ghi rõ là cô đã từng phẫu thuật nạo sảy thai một lần.”
Sau khi cúp máy, Tô Lam chỉ thấy tay mình run lên.
Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì vậy?
Vừa nãy người kia nói là có thể bệnh viện Q.M đã làm nhầm điều gì đó, nhưng Tô Lam biết, bệnh viện Q.M có thể nhầm hồ sơ của ai nhưng không thể làm nhầm được hồ sơ của cô.
Làm gì có ai không biết rằng cô là bà chủ của bệnh viện Q.M chứ!
“Ông Trần, đến bệnh viện Q.M”
“Vâng thưa mợ chủ”
Xe lập tức quay đầu, đi thẳng về phía bệnh viện Q.M.
Tô Lam cầm điện thoại di động, cố gắng dùng cách này để an ủi bản thân mình rằng có lẽ là mình đã nhầm thật.
Nếu như cô đã từng làm phẫu thuật phá thai thì sao Quan Triều Viễn lại không nói gì cho cô chứ?
Huống chi, cô còn chưa từng mang thai bao giờ, làm sao có thể làm phẫu thuật nạo sảy thai được chứ?
Tô Lam lắc đầu, cô có cảm giác như đầu mình sắp nổ tung đến nơi rồi.
Cô cố gắng nhớ lại, trong khoảng thời gian cô nhập viện từng xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, nếu như hôm nay cô không nhận được cuộc gọi này thì có lẽ cả đời này cô sẽ không bao giờ nghi ngờ những chuyện đó, nhưng hôm nay nghĩ lại thì đúng là có rất nhiều điểm đáng ngờ.
Khoảng thời gian đó, đúng là cô hay cảm thấy buồn nôn vào buổi sáng, nhưng vì quá bận nên cô chưa bao giờ lo lắng về chuyện đó.
Hình như cô từng bị chậm kinh khoảng hai tháng.
Khi tỉnh lại trong bệnh viện thì Quan Triều Viễn lại nói rằng cô đến tháng rồi.
Chương 639
Chẳng lẽ…
Tô Lam không dám nghĩ tiếp nữa.
Xe dừng lại ở dưới bệnh viện Q.M.
Bởi vì đã từng ra vào nhiều lần nên bây giờ Tô Lam đã rất quen với bệnh viện này rồi.
Cô đi thẳng đến bệnh viện mà trước cô từng ở, đây là phòng bệnh riêng của Quan Triều Viễn , không ai được phép ở lại đây.
Vậy nên lúc này cũng chẳng có ai ở trong phòng bệnh này cả, nhưng mà để tiện hơn thì dưới lầu luôn có y tá riêng của phòng bệnh này.
Tô Lam đi thẳng xuống lầu, vừa xuống đến nơi thì gặp phải y tá đã phụ trách việc chăm sóc cô hồi trước.
“Mợ chủ, sao mẹ lại đến đây? Mơ thấy không khỏe ạ?” Y tá trẻ vội vàng ra đón cô.
“Không, chẳng qua là gần đây tôi khá rảnh nên đến bệnh viện lấy ít thuốc cảm, tiện thể đến thăm mọi người mà thôi.”
Bây giờ Tô Lam đã rút kinh nghiệm rồi, nếu như Quan Triều Viễn muốn giấu có chuyện gì đó ở bệnh viện này thì chắc chắn là các bác sĩ và y tá ở đây sẽ không nói thật với cô.
“Vâng ạ, đã lâu rồi tôi cũng chưa gặp mợ chủ, gần đây mợ có quay phim gì không ạ?”.
“Tôi quay xong một bộ phim, chắc cũng sắp chiếu rồi, bây giờ cô có bận gì không? Chúng ta lên lầu để tâm sự đi”