*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 515
“Tôi cũng không định yêu đương, mấy cậu có bạn gái thì có bạn gái, liên quan gì tới tôi?”
“Lẽ nào cậu còn có thể vào chùa làm sư à, lên đại học mà cậu không yêu đương, cậu định lúc nào mới yêu chứ?” Lâm Chi Hàng nhìn Tô Kiêm Mặc như nhìn quái vật.
Thời buổi này lại còn có người không muốn yêu đương?
‘Tô Kiêm Mặc thật sự là quái thai! “Trời ơi, đừng làm phiền tôi xem tài liệu nữa, cậu mau đi đi!” Tô Kiêm Mặc thúc giục, hiển nhiên rất khó chịu.
“Được rồi được rồi, tôi nói xem cái đầu của cậu không chơi mấy trò chơi cỡ lớn, thiết bị cao cấp như này, cậu chỉ xem tài liệu vẽ tranh để làm gì, quả thật là lãng phí!”
Lâm Chỉ Hàng châm chọc vài câu, rồi cầm phong thư màu hồng đi ra khỏi cửa.
Tô Kiêm Mặc từ từ thở phào một hơi.
Từ khi ba người bạn cùng phòng bắt đầu yêu đương, chủ đề của bọn họ bắt đầu biến thành bạn gái cái gì cái gì đó.
Hôm nay cãi nhau với bạn gái, ngày mai làm lành với bạn gái, bạn gái thích cái gì, bạn gái mặc cái gì đẹp…
Mỗi ngày cậu đều nghe, sắp chai tai rồi.
Các cậu con trai tầm tuổi này, nào có ai không muốn yêu đương chứ?
Mỗi ngày Tô Kiêm mặc nghe những chủ đề này, trong lòng cũng hơi ngứa ngáy.
Nhưng trong lòng cậu hiểu rõ, nếu bản thân yêu đương với ai, đó nhất định là nỗi đau của người đó.
Cậu không muốn hại người ta.
Bên dưới ký túc xá nam.
Cô gái mặc một bộ hoodie liền màu hồng nhạt, đứng trong gió thu hoang vắng tĩnh mịch, lộ ra vẻ cực kỳ xinh đẹp động lòng người.
Đặc biệt là chiếc mũ trên áo hoodie của cô, còn có hai cái tai nhỏ đáng yêu, đội lên cực kỳ dễ thương.
Người ra vào ký túc xá nam, không ai không dùng ánh mắt tò mò nhìn cô.
Một trong bảy tiên nữ nha, vẻ bề ngoài này tuyệt đối không phải chỉ do trang điểm! Mục Nhất Hân không muốn để ý đến những người này, cô đi đi lại lại dưới ký túc.
Lâm Chi Hàng mặt mày khó xử đi xuống.
Mục Nhất Hân lập tức tiến tới: “Thế nào? Thế nào?”
Lâm Chi Hàng lắc đầu, đưa bức thư cho Mục Nhất Hân.
“Tô Kiêm Mặc là một tên đầu gỗ không hiểu chuyện! Cậu đừng buồn, người chỉ một lòng đâm đầu vào sự nghiệp.
thiết kế như cậu ấy, EQ khá thấp!”
“Cậu mới EQ thấp ý!” Mục Nhất Hân cầm lại bức thư, trực tiếp xé thành mảnh vụng, tiện tay vứt vào thùng rác.
“Này! Tôi trêu chọc ai rồi chứ?” Lâm Chi Hàng cảm thấy bản thân rất oan ức.
Mục Nhất Hân nhét tay vào trong túi, xoay người đi về phía ký túc xá nữ.
Đây đã là lần thứ ba cô nhờ người đưa thư tình cho Tô Kiêm Mặc rồi, kết quả vẫn là không nhận! Từ lúc vừa vào trường, Mục Nhất Hân đã thích Tô Kiêm Mặc.
Trong thời buổi mọi thứ đều vội vàng như này, có một chàng trai yên lặng ngồi trên thảm cỏ, đón ánh mặt trời, mặc cho lá rơi trên người mình.
Chính vào khoảnh khắc đó, Mục Nhất Hân liền thích chàng trai yên tĩnh này.
Chương 516
Đặc biệt là dáng vẻ lúc cậu cười, giống như bầu trời sau mưa, sạch sẽ, không chút tạp chất.
“Tô Kiêm Mặc, tôi không tin tôi không có được cậu!”
Mục Nhất Hân nhấc chân lên, đá cục đá dưới chân bay đi rất xa.
“Ôi trời ơi, là ai chọc cô cả nhà tôi không vui thế này?”
Một giọng nói quen thuộc truyền tới.
Mục Nhất Hân vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Hoắc Tư Kiệt.
“Sao cậu cứ theo tôi suốt thế?” Mục Nhất Hân lườm Hoác Tư tiếp tục đi về phía trước.
Hoắc Tư Kiệt lật đật chạy theo phía sau Mục Nhất Hân.
“Rõ ràng tôi vừa thấy cậu có được không? Sao lại thành đi theo cậu suốt chứ?”
“Tôi thấy cậu vừa đi từ phía ký túc xá nam lại đây, cậu đến ký túc xá nam làm gì? Tìm tôi à?”
Mục Nhất Hân trợn mát khinh thường Hoác Tư Kiệt: ‘Ai tìm cậu chứ? Tôi đến đưa thư tình cho Tô Kiêm Mặc, kết quả lại bị từ chối rồi.”
“Cái gì?” Dường như Hoắc Tư Kiệt vừa bị đả kích cực kỳ lớn: “Thư tình?”
“Đúng thế, đây đã là lần thứ ba rồi, vẫn không nhận, tôi buồn chết mất!”
Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt là bạn rất thân, khi học cấp ba, hai người đã học cùng trường, tình cảm cực kỳ tốt.
Vì thế, Mục Nhất Hân cũng cảm thấy không có gì không thể nói với Hoắc Tư Kiệt.
“Cậu, cậu, cậu thích Tô Kiêm Mặc à?”
“Đúng, sao thế? Không được à?”
“Sao lại thích Tô Kiêm Mặc chứ?”
“Vi sao tôi lại không thích Tô Kiêm Mặc? Tôi không thích Tô Kiêm Mặc, lẽ nào lại thích cậu chắc?”
Không đợi Hoắc Tư Kiệt nói gì, Mục Nhất Hân liền vẫy tay chào cậu.
“Tôi về ký túc xá đây, phải làm gì thì làm đi, nếu cậu rảnh rỗi thì nghĩ giúp tôi xem làm thế nào để theo đuổi được Tô Kiêm Mặc, tôi về ký túc còn phải nghiên cứu chuyện fans club toàn cầu của Tô Lam nữa!”
Bỗng nhiên, Mục Nhất Hân dừng chân lại.
Chương 517
“Cậu nói xem, có phải Tô Lam và Tô Kiêm Mặc có quan hệ gì không? Tên hai người giống nhau như thế?”
“Nào có quan hệ gì chứ? Trên đời này nhiều người tên giống nhau lắm, vẻ ngoài giống nhau cũng nhiều nữa! Không lẽ cậu vì tên của Tô Kiêm Mặc giống Tô Lam nên mới thích cậu ta?”
“Sao có thể chứ? Không nói chuyện với cậu nữa, đi đây!”
Nói xong, Mục Nhất Hân vừa ngâm nga hát, vừa đi vào ký túc xá nữ.
Hoác Tư Kiệt đứng im tại chỗ, cảm thấy trái tim mình trống rỗng.
Cái cô nhóc không có lương tâm này, hai người ở bên nhau đã nhiều năm, vốn cho rằng lên đại học thì có thể yêu nhau, kết quả cô nhóc này lại thích người khác! Tô Lam ở thành phố S hai ngày, cảnh phim bên này đã quay xong, vì địa điểm quay tiếp theo vẫn chưa quyết định xong, vì thế đoàn phim lại được nghỉ phép.
Lần này Nghiêm Kha không hề vội vàng, lần trước là vì kinh phí eo hẹp, nhất định phải tạm bợ, lần này kinh phí cực kỳ đầy đủ, Nghiêm Kha không muốn tạm bợ chút nào!
Nhà Mộ Dung khu Diamond Hôm nay là một ngày cuối tuần hiếm có, cả nhà đều nghỉ ngơi, dần đây Mộ Dung Dịch và Tô Nhược Vân đều bận rộn với sự nghiệp của mình, đã rất lâu không về nhà cổ bên này.
Bị Lâm Thanh Phượng giục vài lần, mới có được ngày.
cuối tuần đoàn viên này.
Gần đi lợu Tô hát triển rấtthuậti b› xuôi giÓ, đi lên nhanh như Chớp, đã nh: chóng tấn công cả thị trường, tiến vào hăng ngũ rượu cao cấp nổi tiếng.
Vì nhà mẹ đẻ phát triển tốt như thế, ở nhà Mộ Dung, Tô Nhược Vân cũng coi như có thể ngẩng cao đầu Tô Nhược Vân khoác tay Mộ Dung Dịch, hai người cùng nhau đi vào nhà Mộ Dung, mặc dù bọn họ mới chỉ đính hôn, vẫn chưa chính thức kết hôn, nhưng cũng không khác gì đã kết hôn.
Vừa bước vào cửa, Mộ Dung Ngọc liền tới đón, kéo cánh tay Tô Nhược Vân.
*Chị dâu, sản phẩm dưỡng da của chị gần đây thật sự quá nổi tiếng, muốn mua cũng không mua được! Bạn của em đều bảo sản phẩm dưỡng da kia quả thật dùng quá tốt!”
Cô nhóc Mộ Dung Ngọc, được chiều từ bé đến lớn, sống trong giới thượng lưu quen rồi, căn bản không coi người có thân phận như To Nhược Vân ra gì.
Trước kia khi Tô Lam và Mộ Dung Dịch yêu nhau, bị cô nhóc này chọc tức không ít lần.
Đương nhiên Tô Nhược Vân cũng vậy.
Thế nhưng, giờ nhìn lại, đến cô nhóc này cũng bắt đầu nịnh nọt cô ta.
“Biết là em sẽ thích mà, vì thế chị đặc biệt mang cho em một bộ.”
Nói rồi Tô Nhược Vân đưa túi xách trong tay cho Mộ Dung Ngọc.
Mộ Dung Ngọc liền trợn tròn mắt.
“Trời ơi, còn là hàng giới hạn nữa, cảm ơn chị nha, chị dâu, chị đối xử với em thật tốt!”
Mộ Dung Ngọc xách túi đồ lên tầng, chắc là đi chụp ảnh để đăng dòng thời gian.
Từ sau khi thay đổi bao bì, lại bắt đầu kinh doanh trên ‘wechat, rượu Tô Ký phải gọi là đi lên ầm ầm, chuyện này.
cũng giúp Tô Nhược Vân thấy được thời cơ kinh doanh.
Sau khi nghiên cứu nhiều loại sản phẩm, cô ta quyết định đầu tư mỹ phẩm chăm sóc da, vì thế liền dùng tiền làm đại ngôn và lương đóng phim của mình, đầu tư vào một công ty mỹ phẩm.
Không thể không thừa nhận, Tô Nhược Vân là một người rất có đầu óc kinh doanh.
Cô ta lợi dụng hiệu ứng ngôi sao của mình, bắt đầu tiến hành tuyên truyền cho thương hiệu mỹ phẩm chăm sóc da kia, rất chú tâm vào bao bì, tổng cộng chia thành bảy dòng sản phẩm, lần lượt dùng bảy màu sắc khác nhau đại diện.
Chương 518
Đỏ cam vàng lục lam chàm tím, dùng bảy sắc cầu vồng, mỗi một màu sắc ứng với một độ tuổi.
Sản phẩm chăm sóc da này được Tô Nhược Vân đặt tên là Colour.
Dòng quảng cáo cho sản phẩm dưỡng da này là: Cuộc đời rực rỡ, bạn rực rỡ.
Hơn nữa, Tô Nhược Vân còn dùng phương thức kinh doanh “bỏ đói”.
Cứ cách một khoảng thời gian, bảy dòng sản phẩm lại bán một lượt hàng có hạn định, càng hiếm càng quý, mỗi lần bán hàng đều phải tranh nhau, điều này khiến nhiều người chạy theo như vịt.
Lâm Thanh Phượng khoan thai đi tới.
Kéo tay Tô Nhược Vân, phải gọi là rất thân thiết.
“Vân Vân lại gầy rồi, sao lại không chú ý sức khỏe thế chứ? Mẹ đau lòng chết mất.”
Lâm Thanh Phượng võ ngực mình.
“Mẹ, nghe mẹ nói kìa, nào có ngôi sao nào béo đâu, hơi gầy mới đẹp.”
“Nhưng cũng không thể quá gầy được, con nhìn con bây giờ xem, vừa mở công ty, làm sản phẩm của mình, lại còn quay phim, thật sự là quá mệt rồi, phải chú ý sức khỏe của mình”
“Vâng, con biết Sau chuyện ở lễ đính hôn, Lâm Thanh Phượng cực kỳ hài lòng về Tô Nhược Vân.
Hiện giờ, Tô Nhược Vân thuận buồm xuôi gió trong giới giải trí, nhà máy rượu của nhà mẹ đẻ cũng ngày một phát triển, thương hiệu mỹ phẩm chăm sóc da của bản thân cũng làm rất xuất sắc.
Lâm Thanh Phượng càng thêm thay đổi cách nhìn về cô 1a.
Tô Nhược Vân có thể cảm nhận được những thay đổi này, đến người giúp việc ở nhà Mộ Dung, dường như cũng cung kính hơn với cô ta.
Xem ra, vẫn cần không ngừng củng cố địa vị của mình, nâng cao năng lực bản thân, chỉ có như vậy mới có thể khiến người khác nhìn cô ta bằng con mắt khác.
Thời gian dùng bữa tối Trên bàn ăn, Lâm Thanh Phượng ra sức bảo Tô Nhược.
Vân ăn cái này ăn cái kia, còn đặc biệt dặn nhà bếp hầm riêng cho Tô Nhược Vân một món canh.
“Vân Vân à, con thật sự là quá gầy rồi, uống thêm canh đi, bồi bổ thân thể, hai con cũng không còn nhỏ nữa, cũng đến lúc sinh con rồi.”
Lúc này Tô Nhược Vân mới hiểu, thì ra Lâm Thanh Phượng ra sức nói cô ta gầy, là vì chuyện này.
Nếu là trước kia, Lâm Thanh Phượng nói những lời này, cô ta đã sớm đồng ý.
Nhưng giờ đã khác xưa, trong tay cô ta đã có quyền chủ động.
“Mẹ, hiện giờ con và anh Dịch còn trẻ, sự nghiệp quan trọng, chờ sau khi sự nghiệp ổn định rồi sinh con cũng không muộn”
Lâm Thanh Phượng không ngờ, Tô Nhược Vân lại từ chối, dù sao trước kia cô ta cũng cực kỳ ngoan ngoãn.
“Vân Vân, cái này thì con không biết rồi, mẹ là người từng trải, tiền kiếm mãi cũng không hết, nhưng thời gian không chờ ai cả…”
Không chờ Lâm Thanh Phượng nói xong, Tô Nhược Vân liền ngắt lời.
“Mẹ, năm nay con mới hai mươi hai tuổi, còn nhỏ, không vội, hơn nữa, không phải con và anh Dịch còn chưa kết hôn sao?”
Tô Nhược Vân mỉm cười, phong thái hơn người.
Chương 519
Thế nhưng, lại khiến Lâm Thanh Phượng triệt để nghẹn lời.
Đúng thế, lúc trước cũng vì nghĩ Tô Nhược Vân vẫn còn nhỏ, vì thế chẳng qua chỉ cho hai người họ đính hôn mà thôi.
“Mẹ, khó khăn lắm anh con với chị dâu mới về một chuyến, vừa về liền giục sinh con, mẹ mà còn giục nữa là về sau hai người họ không về nữa đâu, cả nhà ăn một bữa cơm tử tế là được rồi.”
Mộ Dung Ngọc vội vàng nói, nói xong liền nháy mắt với Tô Nhược Vân.
Lúc này nịnh chị dâu của mình, cũng không có gì không đúng.
Hai người nhìn nhau cười.
“Được được được, mẹ không nói nữa, không nói nữa, chuyện của người trẻ tuổi các con, tự các con quyết định là được”
Lâm Thanh Phượng cũng không dám giục quá nhiều, dù sao hiện giờ Tô Nhược Vân đi lên rất thuận buồm xuôi gió, cũng không giống như Tô Lam năm xưa, là một quả hồng mềm, muốn nắn thế nào thì nắn.
Chẳng qua bà ta cũng ý thức được điều này, đó chính là, rất có khả năng sau này bà ta phải nhìn sắc mặt người con dâu này mà sống.
Cả nhà vui vẻ dùng bữa.
Mộ Dung Dịch và Mộ Dung Thụy nói chuyện công việc, Mộ Dung Ngọc kéo Tô Nhược Vân tám phét chuyện trong giới giải trí.
Ăn xong, cả nhà ngồi trong phòng khách, ở thêm một lúc, trời đã không còn sớm, liền ai về phòng nấy nghỉ ngơi.
Mộ Dung Dịch ngồi tựa người trên giường xem điện thoại, Tô Nhược Vân ra khỏi nhà tắm, cả người chỉ quấn một chiếc khăn tắm.
“Anh Dịch, chuyện hôm nay mẹ nói, anh nghĩ thế nào?”
“Bản thân em cũng nghĩ như thế, nhưng mà, rõ ràng mẹ đã hơi sốt ruột, hai người chúng,ta còn chưa kết hôn nữa, sao có thể sinh con chứ? nhất định phải kết hôn trước đã” ẸTô Nhược Vân lại hỏi dò lần nữa.
Lễ đính hôn của bọn họ cũng cách đây được một thời gian rồi.
Thế nhưng, ngày kết hôn của bọn họ vẫn không thấy đâu.
Tô Nhược Vân đã có kế hoạch kết hôn từ rất sớm, nhưng bất luận là Mộ Dung Dịch, hay là nhà họ Mộ, đều không nói lúc nào sẽ kết hôn.
Mặc dù đã đính hôn, thế nhưng, khi mọi người nhắc tới cô ta, mãi mãi vẫn là mấy chữ “bà chủ tương lai” khiến cả người cô ta đều khó chịu.
Chương 520
Vị hôn thê như cô ta đã sớm muốn trở thành chính thức rồi.
“Hiện giờ công ty khá bận, sự nghiệp của em vẫn đang đi lên, tạm thời chúng ta đừng rộn ràng tổ chức kết hôn vội, qua một thời gian nữa rồi nói”
Nghe Mộ Dung Dịch nói vậy, lòng Tô Nhược Vân liền cực kỳ mất mát.
Đã tổ chức lễ đính hôn rồi, vì sao lại cứ kéo dài mãi không tổ chức hôn lễ chứ? Lễ nào là vì Tô Lam? Tô Nhược Vân cười lúng túng.
“Thật ra em cũng nghĩ như thế, gần đây hai người chúng †a đều rất bận, quả thật không có sức lo hôn lễ gì đó, vậy thì nghe lời anh vậy, qua một thời gian nữa rồi nói”
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Tô Nhược Vân lại không thoải mái.
Tay Tô Nhược Vân vuốt ve ngực Mộ Dung Dịch, cô ta dựa lên ngực Mộ Dung Dịch, mềm mại như người không Xương.
Mộ Dung Dịch lập tức đặt điện thoại sang một bên, thuận tiện tất đèn đi.
Tiếp đó hai người nồng nhiệt hôn nhau, nhiệt độ trong phòng bắt đầu từ từ tăng cao.
Sau khi mây mưa, Mộ Dung Dịch quay lưng lại, chìm vào giấc mộng.
Nhưng Tô Nhược Vân lại mãi không thể ngủ được.
“Tô Lam, chờ anh nắm quyền công ty, em liền ngoan ngoãn ở nhà nấu đồ ăn ngon cho anh”
“Chúng ta sinh một đám nhóc, có con trai, cũng có con gái, ngày ngày vây quanh chúng ta”
“Con trai phải giống anh hơn, sau này tiếp tục thừa kế sản nghiệp trong nhà, con gái thì phải ngoan ngoãn hiểu chuyện như em”
Khi Mộ Dung Dịch và Tô Lam yêu nhau, Tô Nhược Vân nhìn thấy tất cả.
Cô ta từng nghe trộm hai người nói chuyện.
Những lời này là do cô ta nghe trộm được.
Vì sao khi yêu bạn học, lại hy vọng Tô Lam ở nhà chăm chồng dạy con, còn muốn sinh một đám nhóc.
Sao đổi thành cô ta, lại là còn trẻ, gây dựng sự nghiệp.
trước, chuyện sinh con sau này hãng nói, thậm chí đến chuyện kết hôn cũng lùi về sau? Tô Nhược Vân từng nhắc tới mong muốn sinh con sau này với Mộ Dung Dịch không chỉ một lần.
Chắc là Mộ Dung Dịch cũng rất mong mỏi trong nhà có trẻ con chứ? Nhưng anh lại không muốn sinh con với cô ta! Vì thế trong lòng anh, vẫn chỉ có một mình Tô Lam! Nghĩ tới đây, Tô Nhược Vân nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.
Ngày nào còn chưa xử lý được Tô Lam, cái ghế mợ chủ nhà Mộ Dung này của cô ta không ngồi vững được! Cô ta phải lập tức nghĩ kế hoạch tiếp theo mới được.
Khu Rainbow.
Tô Lam được nghỉ phép, ngày nghỉ phép lần này còn chưa được quyết định.
Về đến nhà, cô cũng thấy rất buồn chán, ngoài Như Ý, Cát Tường có thể giúp tâm trạng cô tốt hơn một chút, căn nhà này căn bản không có gì đáng ở.
Sau khi cô về cũng đã hỏi dì Phương, Quan Triều Viễn luôn không về nhà.
Dù sao cũng rảnh không có việc gì, cô quyết định đến Học viện Mỹ thuật thăm Tô Kiêm Mặc.