Chương 4910

Tô Lam hừ một tiếng với vẻ lạnh lùng sau đó đi vào nhà tắm tắm nước nóng.

Đợi sau khi cô tắm rửa xong thì cũng đã mười một giờ hơn, nhưng Quan Triều Viễn vẫn chưa trở về.

Tô Lam nằm ở trên giường lăn qua lộn lại, dường như cô đã xuất hiện triệu chứng mất ngủ.

Cô đảo mắt, đột nhiên trong đầu cô xuất hiện bóng dáng của một người phụ nữ.

| Không biết vì sao mà Tô Lam cảm thấy rất không yên lòng.

Cô nằm trên giường thêm nửa tiếng nữa.

Đã là mười hai giờ khuya, cô lật qua lật lại không ngủ được nên ngồi hẳn dậy.

Tô Lam do dự một lát rồi vẫn quyết định lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Thúy Vân.

Nhưng khi điện thoại reo ba hồi chuông thì cô mới nhớ ra là Thúy Vân đang có thai.

Bây giờ gọi điện thoại cho cô ấy sẽ ảnh hưởng cô ấy nghỉ ngơi!

Tô Lam đang chuẩn bị tắt đi thì đột nhiên điện thoại lại được bắt máy.

”A lô, Tô Lam có chuyện gì không?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Giọng điệu của Lâm Thúy Vân rất tỉnh táo, chỉ có chút mệt mỏi chứ không hề mơ màng chút nào.

Tô Lam hỏi với vẻ tò mò: “Thúy Vân, đã trễ thế này rồi mà sao cậu còn chưa ngủ đi?”

Lâm Thúy Vân ở đầu dây bên kia điện thoại thở dài một hơi, sau đó nói: “Mình cảm thấy kiếp trước chắc chắn mình đã làm gì gì đó ác độc lắm! Cậu không biết đâu, mình mang thai mới được mấy tuần mà đã bắt đầu có nôn nghén rồi đấy. Hơn nữa lần nào cũng nôn tới nồi trời đất quay cuồng, nôn tới nôi nôn cả mật!”

“Mười mấy phút trước mình vừa mới nôn, giờ sao mà ngủ được nữa chứ. Khó chịu muốn chết!”

Lâm Thúy Vân đang kể khổ với Tô Lam thì đột nhiên trước mặt cô ấy xuất hiện một ly sữa bò ấm áp.

Cô ấy sửng sốt một chút rồi ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Lục Mặc Thâm đang đứng trước mặt mình, trong tay anh cầm một ly sữa bò ấm.

Không biết vì sao mỗi lần Lâm Thúy Vân nhìn thấy gương mặt hoàn hảo này của Lục Mặc Thâm thì sẽ cảm thấy cho dù mình có khó chịu hơn cũng là một trách nhiệm ngọt ngào.

Lâm Thúy Vân nháy mắt với giáo sư Lục rồi nhận lấy ly sữa.

Sau đó lại tiếp tục nói chuyện với Tô Lam: “Đúng rồi Tô Lam, muộn như thế này mà cậu gọi điện cho mình, có phải là có chuyện gì gấp gáp không?”

Tô Lam biết Lâm Thúy Vân là phụ nữ mang thai, mình không nên gọi điện thoại phàn nàn với cô ấy ngay lúc này.

Nhưng bây giờ Nguyễn Bảo Lan còn đang ở nước ngoài, Tô Lam không biết mình có thể nói chuyện với ai ngoại trừ nói với Lâm Thúy Vân nữa.

“Thúy Vân, không biết vì sao mà trong lòng mình luôn để ý tới chuyện giữa Hạ Phi Dương và Quan Triều Viễn.”

Tô Lam nói như thế cũng không phải là không có căn cứ.

Cho dù Quan Triều Viễn đã giải thích rõ mối quan hệ của hai người họ nhưng cô luôn cảm thấy mọi việc không đơn giản như thế.

Đây là giác quan thứ sáu của phụ nữ.

Lâm Thúy Vân chỉ do dự một lát rồi nói: “Vậy cậu tin tưởng Quan Triều Viễn không?”

Tô Lam trả lời ngay: “Đương nhiên là tin rồi.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play