Chương 4862

Tô Duy Nam dùng hết sức mình, anh ấy vô cùng giận dữ.

Cho dù cô ta có giấy dụa như thế nào thì cũng không thể tránh thoát được.

“Cứu cô à? Cô lặp đi lặp lại nhiều lần đụng vào điểm giới hạn của tôi. Tôi dám cá với cô rằng lần này cô còn không có cơ hội vào đồn cảnh sát.”

Gương mặt lạnh lùng của Tô Duy Nam nổi lên một nụ cười quái dị.

Bên trong nụ cười đó mang theo sự khát máu khiến cho người khác nhìn qua là đã thấy rùng mình. | Diệp Hân Nguy cảm giác mình hô hấp càng ngày càng khó khăn.

Cô ta bị dáng vẻ hung ác của Tô Duy Nam dọa cho choáng váng: “Không được, anh không thể đối xử với tôi như thế, anh biết cha mẹ tôi là Vu Thắng Nam và Thẩm Thiên Nhật, anh không thể”

“Thật à?”

Diệp Hân Nguy ngẩng đầu nhìn Tô Duy Nam với vẻ hoảng sợ, nhìn anh ấy đi từng bước tới gần mình như tu la đến từ địa ngục.

“Thứ cho cô dũng cảm để tổn thương vợ tôi nhiều lần như thế chính là bản kết quả xét nghiệm kia đấy à?”

Diệp Hân Nguy nghe thế thì mặt cô ta tái cả đi: “Sao anh lại biết…”

Lúc Vu Thắng Nam lộ ra ý muốn xét nghiệm gen thì cô ta đã phát hiện, cho nên cô ta lén lút đổi lại mẫu thử.

Hơn nữa chuyện cô ta làm xét nghiệm ADN với Vu Thăng Nam thì chỉ có ba người Vu Thắng Nam, Thẩm Thiên Nhật và chính cô ta biết.

Sao Tô Duy Nam lại biết được chuyện này chứ?

Thẩm Thiên Nhật ngồi bên cạnh cũng cảm thấy có chuyện gì đó không đúng lăm.

Ông ta ngẩng đầu lên hỏi với vẻ gian nan: ‘Cậu Tô, cậu nói thế là có ý gì?”

Tô Duy Nam liếc ông ta một cái với vẻ lạnh lùng rồi nói: ‘Ông nên cảm thấy may mắn vì ông đã đỡ axit thay cho Mộ Mẫn Loan. Nếu không thì sợ rằng ông sẽ hối hận cả một đời.”

Tô Duy Nam nói xong rồi dùng sức kéo Diệp Hân Nguy dậy, rồi lôi cô ta ra ngoài bệnh viện.

Diệp Hân Nguy đã bị dọa cho sắp phát điên rồi.

Cô ta điên cuồng dãy dụa nhưng không thể là đối thủ của không phải là đối thủ của Tô Duy Nam được, Cô ta gào thét cầu cứu Thẩm Thiên Nhật như điên: “Cha cứu con với, cứu con với! Anh ta sẽ giết con mất, anh ta nhất định sẽ giết con!”

Thẩm Thiên Nhật vô cùng hoảng sợ, ông ta muốn đứng lên, nhưng vết thương sau lưng khiến ông ta có lòng mà không đủ sức: “Tô… Tô Duy Nam, _ | đến cùng là cậu muốn làm gì?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tô Duy Nam quay đầu lại rồi nói với giọng điệu lạnh lùng như sứ giả của địa ngục.

“Tôi muốn làm cái gì còn chưa tới lượt ông để ý!”

Tô Duy Nam cứ thế mà kéo Diệp Hân Nguy ra ngoài.

Sau đó anh trực tiếp ném cô ta vào một chiếc Hummer màu đen đã dừng sẵn ở bên vệ đường.

Tô Duy Nam móc điện thoại ra rồi gọi cho Thomas: “Trong mười phút phải tới đây, đưa người tới Ám Hương.”

Diệp Hân Nguy còn đang run lẩy bẩy, cô ta nghe được hai chữ Ám Hương thì sợ tới nỗi mặt mũi trắng bệch đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play