Chương 4850

Ngay khi hai người đang thắc mắc thì đột nhiên phòng vip bên cạnh phát ra tiếng cãi vã rất kịch liệt.

“Đây là tiếng gì thế?”

Tô Lam tò mò nhìn về phía đó, sắc mặt của Mộ Mãn Loan có chút thay đổi: “Từ khi chị nằm viện tới nay thì mẹ Nam vẫn dẫn Diệp Hân Nguy tới đây trông coi, bọn họ ở phòng bên cạnh.”

“Diệp Hân Nguy đang ở phòng bên cạnh ư?”

Sau khi Tô Lam nghe thấy vậy thì rất háo hức muốn đi xem vẻ mặt của cô †a.

Chác chăn là sẽ khiến lòng người Vui sướng.

“Chúng ta đi xem một chút đi.”

“Thôi vậy, dù sao chị và mẹ Nam cũng từng có tình cảm…”

“Tại sao lại phải thôi chứ? Chị đừng quên Diệp Hân Nguy là ai.”

“Sớm muộn gì cô ta cũng đổ chuyện này lên đầu chị. Thay vì ngồi đây chờ đợi một cách bị động thì chẳng bằng chúng ta đi qua đó xem tình hình thế nào.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tô Lam nói xong rồi kéo Mộ Mẫn Loan đi tới cửa phòng bên cạnh.

Bởi vì cửa phòng khép hờ nên tiếng cãi vã trong phòng truyên ra ngoài một cách vô cùng rõ ràng.

Mười ngày trước đó Diệp Hân Nguy nhận được một cú điện thoại từ số lạ.

Cô ta cũng chẳng để ý rồi đi ra ngoài ban công mà bắt máy.

“Tôi đã nói với cô rồi, nếu như cô không ngoan ngoãn nghe lời thì tất cả mọi thứ đều sẽ biến mất.”

Đối phương dùng máy biến giọng nói xong câu này rồi trực tiếp tắt máy.

Giọng nói này và bóng người màu đen kia chính là ác mộng mà Diệp Hân Nguy luôn giấu sâu trong lòng.

Lần trước rõ ràng mình đã cảnh cáo | anh ta.

Mình đã có chỗ dựa là Vu Thắng Nam và Thẩm Thiên Nhật thì còn sợ cái gì nữa chứ?

Cho dù có đối đầu trực tiếp thì mình cũng chưa chắc đã thua. Vậy mà hôm nay người này lại còn gọi điện thoại tới uy hiếp mình?

Hơn nữa còn nói những lời như thế này? Chẳng lẽ anh ta muốn giở trò đó sau lưng mình ư?

Sau khi Diệp Hân Nguy cúp điện thoại thì cô ta vẫn luôn lo lắng không yên.

Vì để cho mình không suy nghĩ lung tung nên cô ta cầm điện thoại lên rồi chơi trò chơi.

Khi sắp thắng thì Thẩm Thiên Nhật lại gọi tới.

Mấy ngày trước bởi vì Thẩm Thiên Nhật một mực che chở cho Mộ Mẫn Loan, hơn nữa còn tát Diệp Hân Nguy một bạt tai cho nên cô ta vẫn luôn để chuyện này trong lòng.

Vốn Diệp Hân Nguy không định nhận điện thoại của Thẩm Thiên Nhật.

Nhưng Vu Thăng Nam ngồi ở bên cạnh nghe được tiếng chuông reo lên một lúc lâu thì cũng tới gần rồi nói: “Nhận điện thoại đi, lỡ đâu có chuyện gì quan trọng thì sao?”

Diệp Hân Nguy đã làm mích lòng Thẩm Thiên Nhật, không thể lại làm mích lòng Vu Thắng Nam được nữa.

Cho nên cô ta nhấn nút bắt máy với vẻ không tình nguyện.

Ai ngờ cô ta vừa bắt máy thì tiếng quát của Thẩm Thiên Nhật đã vang lên: “Diệp Hân Nguy, đến cùng là con đã làm những gì?”

Vốn Diệp Hân Nguy còn cảm thấy có chút tủi thân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play