Chương 4812

Lúc Tô Duy Nam trả lời thì giọng điệu của anh rất hung ác. Nhưng Mộ Mẫn Loan lại chẳng hề có chút sợ hãi.

Cô ấy đưa tay ra ôm lấy cổ của Tô Duy Nam rồi lén lút hôn lên gương mặt anh một cái.

“Phải làm sao bây giờ? Hình như em càng ngày càng thích anh rồi.”

Tô Duy Nam nghe được người con gái mình yêu thổ lộ như thế thì động tác thoa thuốc có chút khựng lại.

Anh ấy cúi đầu, vừa lúc đối mặt với ánh mắt tràn đầy ngọt ngào của Mộ Mãn Loan.

Đột nhiên Tô Duy Nam đưa tay tóm căm của cô ấy rồi đẩy mặt cô sang hướng khác: ‘Muốn dùng mỹ nhân kế à?

Có biết là anh không trúng kế này hay không hả?”

“AI”

Tô Duy Nam còn chưa nói xong thì đột nhiên Mộ Mẫn Loan lại la lên một tiếng.

“Sao thế? Có phải là đụng tới vết thương của em rồi không?” Tô Duy Nam bị tiếng la này của cô ấy làm cho giật mình.

Anh ấy vội vàng buông tay ra rồi nâng mặt cô lên một cách cẩn thận từng li từng tí, quan sát vết thương của cô.

Nhưng mà ai ngờ rằng Tô Duy Nam vừa mới tới gần thì Mộ Mẫn Loan đã trực tiếp nhào thẳng lên người anh.

Môi của hai người dán chặt vào nhau.

Trong lúc nhất thời, trời đất quay cuồng, không khí nóng rực, Tô Duy Nam xoay người đè Mộ Mãn Loan xuống.

Chuyện tiếp theo không cần kể cũng biết.

Dù sao hôm sau Mộ Mẫn Loan tỉnh lại chỉ cảm thấy đau lưng.

Giống như cô bị một trăm cái bánh Xe ép qua vậy.

Đau tới nỗi Mộ Mẫn Loan nằm im †rong nhà một ngày một đêm mới có thể đứng dậy được.

“Mãn Loan, chị đang suy nghĩ gì thế?”

Tô Lam nhìn thấy Mộ Mẫn Loan ngẩn người thì đưa tay ra vẫy qua vẫy lại trước mặt cô ấy.

“Không có gì, dù sao chuyện đó cũng đã qua rồi, anh trai của em nói sẽ không so đo với chị nữa.” Mộ Mẫn Loan mỉm cười rồi giải thích.

Tô Lam gật đầu rồi nói: ‘Vậy là tốt rồi, nếu như bởi vì loại người như Diệp Hân Nguy mà làm ảnh hưởng tới tình cảm của hai người thì mới là được không bù mất.”

Mộ Mãn Loan gật đầu. Khi hai người đang trò chuyện vui vẻ thì đột nhiên điện thoại của Tô Lam vang lên.

Cô quay đầu nhìn thoáng qua màn hình hiển thị thì thấy là do Vu Thắng | Nam gọi tới.

Lúc này, Mộ Mãn Loan cũng nhìn sang.

Cô ấy có hơi sửng sốt, rõ ràng là cô ấy đã thấy cái tên của Vu Thắng Nam hiển thị lên màn hình.

Tô Lam cũng chẳng do dự mà cầm điện thoại lên rồi bắt máy, cô còn thuận tay bật loa ngoài lên.

“A lô, tổng thanh tra Vu?”

Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Vu Thắng Nam vô cùng rã rời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play