Chương 4798

“Rốt cuộc thì cô đã làm gì Hân Ngữ rồi hả?”

Mộ Mãn Loan ngây ngẩn cả người, cô ấy nhìn về phía Vu Thắng Nam với vẻ mặt kinh ngạc, thậm chí trong lúc nhất thời còn không phản ứng lại kịp.

Ngược lại là Tô Lam vừa nhìn thấy dáng vẻ tra hỏi của Vu Thắng Nam thì đã tỉnht áo lại ngay. Cô đứng lên rồi ngăn trước mặt Mộ Mãn Loan rồi hỏi: “Tổng thanh tra Vu, bà nói thế là có ý gì hả?”

“Tôi có ý gì chẳng lẽ còn chưa đủ rõ ràng hay sao hả? Mãn Loan, tôi biết tôi bảo cô rời khỏi đoàn kịch khiến cho cô cảm thấy không cam lòng.”

“Nhưng nếu như cô thật sự không bằng lòng thì vì sao lại không từ chối tôi ngay lúc đó, mà lại đồng ý rồi lén lút động tay động chân hả?”

“Gô thay đổi rồi, cô đã không phải là Mộ Mãn Loan lúc trước tôi biết. Mộ Mãn Loan mà tôi biết chắc chắn sẽ không lén lút động tay động chân sau lưng người khác.”

Mộ Mãn Loan đối mặt với một tràng mắng chửi của Vu Thắng Nam thì sắc mặt của cô ấy càng ngày càng trở nên khó coi.

“Mẹ Nam, cô thật sự cảm thấy mọi thứ đều là do cháu làm ư?”

Có lẽ là vì lo lắng cho con gái nên Vu Thắng Nam nói thẳng ra mà chẳng hề có chút nghĩ ngợi nào: “Chẳng lẽ còn không đúng à? Nếu như không phải thì cô giải thích cho tôi đi, tại sao Hân Ngữ đang biểu diễn nữa chừng lại đột nhiên nhào về phía cô mà bóp cổ cô chứ?”

“Vì sao ở đây có nhiều người như thế mà con bé không công kích người khác, hết lần này tới lần khác chỉ công kích cô hả? Điều này chẳng lẽ còn chưa đủ để chứng minh ư?”

Tô Lam nghe thấy bà ta nói thế thì tức tới nỗi bật cười: “Tổng thanh tra Vu, đúng là bà là người chỉ đạo mà bên công ty MQ phái tới chỉ đạo chúng tôi làm việc nhưng tôi không cho phép bà nói xấu nghệ sĩ của tôi trong trường hợp không có bằng chứng.”

“Nếu như theo những gì bà nói, thật sự muốn so sánh kỹ thuật diễn xuất thì Diệp Hân Nguy còn chẳng sánh bằng một ngón chân của Mộ Mẫn Loan nữa.”

“Vừa rồi chúng tôi đã báo cảnh sát, chuyện này cứ chờ cảnh sát tới là sẽ có kết luận, bà có tư cách gì mà tới đây múa tay múa chân?”

Sự đáp trả đầy mạnh mẽ của Tô Lam khiến cho Vu Thắng Nam ngẩn ra.

“Được rồi Tô Lam, không cần nói nữa đâu.”

Đột nhiên Mộ Mẫn Loan vẫn luôn im lặng lại mở miệng nói chuyện.

Cô ấy từ từ đứng lên.

Bởi vì vừa rồi bị Diệp Hân Nguy bóp cổ tới suýt ngất nên vẻ mặt của cô ấy vô cùng nhợt nhạt.

Chỉ là cặp mắt bình tĩnh kia vẫn nhìn chằm chằm Vu Thắng Nam. Mộ Mẫn Loan nói từng chữ một rõ ràng: “Mẹ Nam, vừa rồi Tô Lam cũng đã nói rằng chúng cháu đã báo cảnh sát.”

“Thậm chí cháu còn muốn biết chân tướng sự việc hơn bất cứ kẻ nào, cũng muốn nhanh chóng rửa sạch nỗi oan của mình”

Tô Lam nhíu mày rồi nói: “Tổng thanh tra Vu, bà cũng đã nhìn thấy biểu hiện của Diệp Hân Nguy trong khoảng thời gian này rồi đó.”

“Bà cũng biết rằng cô ta ỷ vào sau lưng có bà và đạo diễn Thẩm làm chỗ dựa nên đã làm mích lòng rất nhiều người.”

“Cho dù thật sự có người hãm hại cô ta thì cũng chẳng bất ngờ gì cho cam, bà dựa vào cái gì mà đổ chuyện này cho Mộ Mãn Loan chứ? Bà thật sự cho rằng cô ấy hiền lành nên dễ bắt nạt đúng không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play