Chương 4746

Cô nhìn thấy một màu u ám lóe lên trong đôi mắt sâu thắm ấy: “Tô Lam, em có chắc rằng vẫn có thể như trước đây, bất cứ lúc nào cũng được không?”

Giọng điệu anh mang vài phần thất vọng, khiến Tô Lam liền sững sời Quan Triều Viễn biết ý nghĩ của Nhan Thế Khải đối với cô, vì vậy anh ta tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra.

Nghĩ đến đây, Tô Lam vô thức liếc về hướng Quan Triều Viễn.

Nhưng lúc này, cô phát hiện ra tên đó đã biến mất từ lúc nào không hay.

Không biết tại sao, trong lòng cô lại vô duyên vô cớ dấy lên một nỗi căm giận.

Anh ta, nhìn thấy vợ mình bị người khác đấu giá trên sân khấu, anh ta còn chẳng thèm nhìn lấy một cái!

“Anh, anh thật sự không cần…,’ Tô Lam chưa kịp nói xong thì giọng nói ở tầng hai lại vang lên: “Chín mươi tỷ!”

Giọng anh ta rất bình thản, như thể thứ anh ta hét không phải là chín mươi tỷ, mà chỉ là chín trăm ngàn!

“Chín…”

Nhan Thế Khải chưa kịp nói xong, Tô Lam đã nắm lấy cánh tay anh.

Cô lo lắng lắc đầu: “Anh à, nếu anh thực sự muốn quyên góp cho trẻ em trên núi, chúng ta còn cách khác.”

“Nhưng anh tuyệt đối không được tự cao như vậy, nếu không để cho Quan Triều Viễn biết được…”

Nhan Thế Khải vốn định tiếp tục tăng giá, nhưng khi nhìn ánh mắt vô cùng lo lắng của Tô Lam, môi mấp máy, cuối cùng anh ấy cũng đành chịu thua.

“Chín mươi tỷ, hiện tại là chín mươi tỷ, còn có ai muốn tăng giá nữa không?”

“Chín mươi tỷ lân một, chín mươi tỷ lần hai, chín mươi tỷ…”

Người chủ trì câm chiếc búa trong tay đập xuống.

Đột nhiên giọng nói của một người phụ nữ cực kỳ nhẹ nhàng vang lên: “Ba nghìn tỷ!”

Giọng nói dịu dàng nhưng trong trẻo, rõ ràng này ngay lập tức khiến toàn bộ sàn nhảy hoàn toàn sôi sục.

Làm sao có thể chứ?

Một người phụ nữ muốn hẹn Tô Lam đi ăn, sẵn sàng bỏ ra ba nghìn tỷ sao?

Không chỉ những người chứng kiến bàng hoàng, ngay cả bản thân Tô Lam cũng chết lặng.

Cô trước giờ không hề biết rằng, một bữa ăn tối với mình lại đáng giá ba nghìn tỷ.

Đúng lúc mọi người đang quay đầu †ìm kiếm, một người phụ nữ đội chiếc mũ rộng vành lớn rơi vào tầm mắt của mọi người.

Lúc này, người đó đang ngồi trong góc.

Phần vành mũ rộng che hết khuôn mặt khiến người ta không thể nhìn ra được vẻ ngoài của người đói “Thưa cô, cô có chắc chắn muốn bỏ ra ba nghìn tỷ không?”

Hạ Phi Dương ở bên cạnh mặt mày nhăn nhó, vô cùng không cam lòng hỏi.

Rõ ràng là cô ta tìm cách để tổ chức bữa tiệc từ thiện này.

Mục đích là để Tô Lam hẹn hò với những người đàn ông khác trước mặt Quan Triều Viễn trong bữa tiệc này.

Nhưng sao mọi thứ lại trở nên thế này rồi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play