Chương 4519

“Con nhìn này, hôm nay mẹ mua bánh mì phết bơ ở chợ cho con ăn đấy, tất cả đều dành cho con hết.”

Người phụ nữ ngồi ở đầu giường không còn mặc bộ quần áo như lúc ở Disneyland ngày hôm qua. Hôm nay cô ta đã tháo mũ lưỡi trai và khẩu trang xuống, tóc trên đầu chỉ còn một nửa và gần chín mươi phần trăm má phải đã bị bỏng nặng. Trông cực kỳ kinh khủng.

Bảo Anh ôm chặt cặp sách của mình, muốn khóc mà không còn nước mắt để khóc nữa.

Hôm đó cô bé định cầm tảng đá đập Mộ Nhất Vi một phát nhưng không hiểu vì sao Quan Tử Việt lại lao ra một cách đột ngột như thế. Thấy đầu Quan Tử Việt chảy đầy máu, cô bé thực sự rất hoảng sợ.

Bảo Anh không biết mình phải giải thích như thế nào với Tô Duy Nam nên cô bé cầm cặp sách lên rồi lao ra ngoài.

Cô bé định trốn ở một nơi gần đó một thời gian, đợi đám người của chú Thomas đến tìm mình. Thế nhưng lúc trốn dưới gốc cây, cô bé lại ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại thì đã bị dẫn tới một nơi xa lạ rồi.

Người phụ nữ xấu xí như con quỷ này ép Bảo Anh ở lại bên cạnh, còn ép cô bé gọi mình bằng mẹ.

Nhưng chỉ cần có điều gì không vừa ý là người phụ nữ này lại bắt đầu đánh người. Bảo Anh mới ở cạnh cô ta tầm mười ngày mà đã phải hứng chịu bao nhiêu trận đòn. Thậm chí cô bé còn chưa từng được ăn một bữa cơm no.

Bảo Anh đã bỏ trốn rất nhiều lần nhưng lần nào cũng bị người phụ nữ xấu xí này bắt lại rồi đánh cho một trận nên thân.

Thế nhưng hôm qua, không biết tự nhiên cô ta bị trúng gió hay sao mà lại nói muốn dẫn Bảo Anh đến Disneyland chơi. Bảo Anh rất sợ nhưng không dám từ chối, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo người phụ nữ này.

Ở công viên giải trí, Bảo Anh nhìn thấy Tô Lam. Vậy là cô bé quên hết sợ hãi rồi ra sức chạy về phía Tô Lam. Bảo Anh vừa chạy vừa gọi tên cô.

Thế nhưng Tô Lam đang mải chăm sóc cho Quan Tử Việt nên đã không nhận ra sự tồn tại của cô bé, vậy là cô bé lại bị bắt về một lần nữa và phải hứng chịu một trận đòn vô cùng kinh khủng.

Không hiểu tại sao sau mỗi lần đánh Bảo Anh đến thập tử nhất sinh, người phụ nữ này lại luôn tỏ ra ăn năn hối hận như thế. Sau đó cô ta lại nghĩ ra đủ cách để lấy lòng Bảo Anh.

Thế nhưng lấy lòng không được bao lâu, Bảo Anh lại rơi vào vòng tuần hoàn của sự đánh đập.

Mặc dù đầu óc có hơi xấu xa nhưng nói thế nào đi chăng nữa thì Bảo Anh cũng chỉ là một cô bé mới bốn, năm tuổi. Bây giờ phải đối mặt với một người phụ nữ hung ác như thế này, thậm chí cô bé còn không dám khóc thành lời.

Bây giờ Bảo Anh chỉ muốn trở về bên cha mà thôi.

Nếu được trở về bên cạnh Tô Duy Nam một lần nữa, Bảo Anh hứa sẽ ngoan và nghe lời, tuyệt đối sẽ không phát sinh suy nghĩ xấu xa nào nữa.

Thế nhưng cha ơi, cha đang ở đâu vậy? Sao cha còn chưa đến đón Bảo Anh thế?

Bảo Anh bé nhỏ càng nghĩ càng không kiềm được nước mắt, vậy là cuối cùng vì quá đau lòng nên cô bé khóc òa lên.

“Hu hu hưu…”

Người phụ nữ bị hủy dung kia ghét nhất là tiếng khóc chói tai và tiếng ồn.

Vừa rồi cô ta còn kiên nhân dỗ dành Bảo Anh thì giờ lại trở mặt ngay khi nhìn thấy cô bé rơi nước mắt: ‘Câm miệng lại, không được khóc. Nếu còn khóc thì tao đánh chết mày!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play