Chương 4406

Hôm đó vừa khéo là sinh nhật của Nguyễn Bảo Lan, ban đầu cô ta dự định sẽ nói chuyện này cho Thẩm Tư Huy biết.

Nếu Thẩm Tư Huy lạnh lùng từ chối nó, cô ta sẽ không do dự đi phá thai.

Nếu Thẩm Tư Huy vui vẻ chấp nhận, cô ta sẽ cố gắng sống thật tốt với anh ta.

Hai người sẽ có một cuộc sống như một cặp vợ chồng bình thường.

Nhưng đúng lúc này, cô ta nhận được cuộc gọi từ người nổi tiếng trên mạng kia.

Vì vậy, cô ta cũng xua tan ý định sẽ nói hết mọi chuyện với Thẩm Tư Huy.

Chuyện này vấn cứ để cô ta âm thầm giữ nó đến hết đời.

Ngoại trừ Tô Lam, cô ta cũng sẽ không tiết lộ với bất cứ ai.

“Tô Lam, tôi đã suy nghĩ chuyện này rất rõ ràng.”

Nhìn vẻ mặt kiên quyết của Nguyễn Bảo Lan, Tô Lam không biết làm SaO: “Vậy cô nói cho tôi biết, rốt cuộc tôi có thể giúp cô chuyện gì?”

“Tôi đoán có thể bà nội Thẩm đã nói gì đó với anh ta.”

“Vậy nên anh ta vấn luôn bám tôi †rong khoảng thời gian này.”

“Nếu cứ tiếp tục trì hoãn như vậy thì không biết có thể giấu tới bao giờ.”

“Hơn nữa gần đây tôi phát hiện ra khi tôi nhắc tới việc muốn đến bệnh viện, anh ta trở nên rất căng thẳng nhưng cũng không rời tôi nửa bước.”

“Cứ như vậy thì tôi không có cách nào phẫu thuật được.”

“Sau lần tôi bị sốt, anh ta thỉnh thoảng sẽ đến bệnh viện đó kiểm tra hồ Sơ của tôi.”

“Vậy nên Tô Lam, cô có thể tìm vài lý do đưa tôi ra nước ngoài.”

“Tôi định làm phẫu thuật ở bên đó.”

“Nhìn cô như thế này là đã hoàn †oàn quyết định kỹ lưỡng phải không?”

Tô Lam không khỏi nhíu mày.

Lòng cô trộn lẫn nhiều cảm xúc.

Loại chuyện này, cô thật sự không biết phải an ủi Nguyễn Bảo Lan ra sao.

Cũng không biết mình nên can thiệp thế nào.

Dù sao cô và Thẩm Tư Huy cũng không quá quen thuộc để nói cho anh †a biết.

“Đúng vậy, tôi đã quyết định.”

“Từ khi tôi và anh ta bắt đầu đã là một sai lầm, bây giờ chính là cơ hội để cắt đứt đoạn sai lầm này.”

Nguyễn Bảo Lan cúi đầu, như thể nói với Tô Lam, cũng như đang nói với chính mình: “Hơn nữa, hợp đồng hôn nhân giữa tôi và anh ta sẽ sớm hết hạn.”

“Cho dù người phụ nữ đó không xuất hiện thì tôi cũng sẽ không giữ lại đứa bé này.”

Tô Lam đành thở dài: “Bảo Lan, chuyện cô đã quyết định thì tôi sẽ không khuyên nữa.”

“Nhưng cô nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, không được làm cho chính mình phải hối hận, hiếu chưa?”

Nguyễn Bảo Lan lắc đầu, dấu vết áp lực nhiều năm trên mặt, rốt cuộc cũng biểu hiện vẻ thoải mái: “Tô Lam, cô không biết mấy ngày nay tôi có bao nhiêu áp lực.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play