Chương 4379

“Không thể, Tô Bích Xuân tôi tuyệt đối không thể bị đánh bại dễ dàng như vậy!”

Hạt giống của thù hận vốn chôn sâu dưới đáy lòng bắt đầu lớn lên nhanh chóng.

Tô Lam hại cô ta thành cái dạng này, cô ta tuyệt đối không để Tô Lam được sống yên ổn!

Nếu con tiện nhân kia muốn ép chết cô †a, vậy cô ta cũng phải lôi theo Tô Lam cùng xuống địa ngục!

Sau khi Tô Lam lên xe, chiếc xe liền chạy thẳng về khu biệt thự.

Cô vốn chỉ định đi đón con, vậy mà không ngờ tới giữa đường lại gặp phải một con đàn bà điên.

Tâm trạng tốt của cô cũng vì vậy mà bị hủy hoại.

Đối với Tô Bích Xuân, nói lý lẽ với cô ta thì chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.

Bởi vì, cho dù có chuyện gì xảy ra thì phản ứng đầu tiên của cô ta là đổ hết trách nhiệm lên đầu người khác.

Cô ta vĩnh viễn cũng không nhận ra bản thân sai ở đâu.

Lúc trước, khi cô ta và Lư Tuyết Cầm mới bước chân vào cửa nhà họ Tô.

Tô Lam cũng không có ác cảm với hai người bọn họ như vậy.

Dù sao mẹ cô cũng đã qua đời, cha cô muốn tìm kiếm hạnh phúc cho bản thân cũng chẳng có gì sai.

Lúc đó, Tô Lam đã luôn tự nhủ với chính mình.

Không nên chỉ vì cái chết của mẹ mà ngăn cản hạnh phúc của chacô.

Nhưng rất lâu sau đó, cô mới dần phát hiện.

Mọi chuyện không đơn giản như cô tưởng tượng.

Ngay ngày đầu tiên Lư Tuyết Cầm và Tô Bích Xuân vào nhà họ Tô.

Bọn họ đã tự coi mình thành nữ chủ nhân trong cái nhà này.

Và nghiễm nhiên, Tô Lam trở thành cái đỉnh trong mắt cái gai trong thịt của bọn họ.

Bất kể là gì, chỉ cần có cơ hội, hai mẹ con này sẽ không chút kiêng nể mà chèn ép cô.

Hơn nữa, Tô Bích Xuân còn thường hay thích tranh giành mọi thứ với cô.

Thậm chí còn hết lần này đến lần khác đâm bị thóc chọc bị gạo, nhằm chia rẽ quan hệ của cô và Tô Văn Tâm.

Ban đầu, Tô Lam cũng không hiểu vì sao bọn họ lại làm như vậy.

Cô rõ ràng chỉ muốn chung sống hòa bình với bọn họ, vậy mà bọn họ cứ luôn chèn ép bắt nạt cô.

Cho đến khi Tô Văn Tâm vì một bản hợp đồng mà định bán cô cho kẻ khác, cô mới hoàn toàn tỉnh ngộ.

Thì ra Tô Bích Xuân là con riêng của Tô Văn Tâm và Lư Tuyết Cầm.

Hơn mười năm ở bên ngoài, cô ta không dám ngẩng cao đầu mà sống.

Cho nên, sau khi bước vào cửa Tô gia, cô ta mới đem toàn bộ oán hận, ghen ty và không cam lòng…

Trả thù lên Tô Lam.

Cô và Tô Bích Xuân giống như là kẻ thù không đội trời chung từ kiếp trước.

“Mẹ, mẹ?”

Khi hồn vía Tô Lam đang lơ lửng trên không trung thì một đôi tay nhỏ bé thò ra, quơ quơ trước mặt cô.

Cô hoàn hồn lại, liền thấy Quan Tử Việt đang nghiêng đầu nhìn mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play