Chương 4358

Con người này, khả năng dỗ dành người thực sự rất caol Ánh mắt cô lướt qua chiếc đồng hồ trên tường, phát hiện đã gần chín giờ: “Muộn vậy rồi sao? Chúng ta ngủ quên rồi, còn chưa đưa bọn nhóc đi học nữa!”

Tô Lam sợ tới mức lập tức ngồi dậy, xoay người định xuống giường.

Cô còn chưa kịp vén chăn lên đã bị Quan Triều Viễn ôm lấy, một lần nữa nằm trong ngực: “Hai đứa lớn đi xe trường rồi, còn đứa nhỏ được bà vú đưa đến nhà trẻ rồi.

“Nếu chờ đến em, không biết là năm con khỉ hay tháng con ngựa!”

Tô Lam sững sờ một lát: “Anh nhờ bà vú đưa con tới nhà trẻ rồi đúng không?”

Quan Triều Viễn gật đầu: “Vừa rồi anh thấy em ngủ ngon quá nên không đánh thức em.”

Bà vú đưa Quan Tử Việt đến nhà trẻ nên Tô Lam cũng không có gì phải lo lắng.

Chỉ là ban đầu cô định tự mình đưa con đi, như vậy có thể nhân tiện hỏi bọn họ về tình huống của Mộ Mẫn Loan một chút. Nhưng dù sao thì hôm nay cũng đã nằm lại giường, vậy thì để mai nói sau vậy!

“Bây giờ vẫn còn sớm, hay anh ngủ với em thêm một lát nữa.”

Quan Triều Viễn nói xong, chưa cho Tô Lam cơ hội từ chối.

Tô Lam khẽ kêu lên một tiếng, theo phản xạ ôm lấy cổ anh.

Dưới lớp chăn bông, cả hai người ở dưới chăn đều mát rượi.

Sáng sớm nhận được cái ôm nhiệt tình như vậy, khiến máu trong người Quan Triều Viễn đều dồn về một chỗ.

Giờ phút này, Tô Lam đang ở trên người anh, từ trên cao nhìn xuống.

Quan Triều Viễn nhìn đôi mắt sáng ngời của Tô Lam, trong sâu thẳm tâm trí anh chợt lóe lên: “Có thích trẻ con không?”

Tô Lam chưa hiểu ra ngay ý trong lời nói của Quan Triều Viễn, dường như theo bản năng gật đầu: “Đương nhiên! Nếu không thích sao chúng ta có thể sinh ba đứa nhỏ được?”

Cô vừa nói xong Quan Triều Viễn đã trở mình thay đổi vị trí của hai người.

Anh đặt tay lên vuốt v e tai Tô Lam, nhìn cô với ánh mắt rực lửa: “Nếu em thích trẻ con như vậy, hay là chúng ta sinh thêm một đứa nữa?”

“Gì cơ?”

Mãi cho đến sau đó, Tô Lam mới phản ứng lại.

Quan Triều Viễn hỏi mình thích trẻ con hay không rốt cuộc là có ý gì.

Cảm giác anh ấy lại đang muốn sinh thêm một em bé nữa với mình?

Có thể nói được những lời đùa giỡn lưu manh như vậy mà lại không tục tu, chỉ có mỗi Quan Triều Viễn làm được.

Đã sinh ba đứa rồi, người này con muốn mình sinh thêm đứa thứ tư sao?

Thật sự nghĩ cô là một con heo cái sao?

“Anh Quan, anh có biết là anh như vậy rất lưu manh không!”

Quan Triều Viễn dịu dàng hôn lên mặt @ “Vậy thì bà Quan, em không biết thường đàn ông thường có cảm giác thèm ăn hơn vào buổi sáng sao?”

Hai người vừa tâm tình xong, nháy mắt nhiệt độ trong phòng đã tăng vọt.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play