Chương 4264

Chuyện cô ta có thể nhớ rõ nhất là sự trống rỗng và lửa nóng dâng lên trong cơ thể.

Còn sau đó, phúng túng trăng đêm.

Trong lúc mơ mơ màng màng, thậm chí cô ta nghĩ đến chuyện không phải chính mình bị hạ thuốc mà người đàn ông trên người mình.

Anh ta giống như con sư tử bị bỏ đói nhiều năm bất ngờ tìm được con mồi.

Giống như muốn nuốt luôn cả xương cốt của mình.

Càng nghĩ, Mộ Mãn Loan càng cảm thấy rét lạnh.

Rượu của cô ta bị người động tay, nếu không phải Tô Duy Nam là thuốc giải thì liệu cô ta có chấp nhận không?

“Tất cả mọi chuyện đều không nhớ rố?”

Tô Duy Nam nheo mắt, trực tiếp vây Mộ Mãn Loan vào giữa hai tay.

Lúc này, Mộ Mãn Loan xuất hiện ý nghĩ muốn chết, thậm chí ngay cả việc nhìn thẳng vào Tô Duy Nam cũng không có đủ dũng khí.

“Vậy em có còn nhớ rõ vì sao chạy đến quán bar giải sầu một mình hay không?”

Đối diện với câu hỏi của Tô Duy Nam, Mộ Mẫn Loan nghiến răng.

Khi ngẩng đầu lên một lần nữa, nước mắt như sắp trào ra: “Trước tối hôm qua có lẽ em vẫn còn tư cách chất vấn anh.”

“Bây giờ thì sao?”

“Bây giờ em không có tư cách.”

Nói xong lời này, Mộ Mãn Loan đau lòng đẩy Tô Duy Nam ra, chạy ra ngoài.

Tuy nhiên, khi cô ta vừa chạy đến cửa, chiếc TV phía sau đột nhiên được bật lên.

Bên trong thế mà lại truyền đến tiếng khóc cầu xin của một người phụ nữ.

“Thả em ra, em không dám… Nữa!”

“Không dám cái gì?”

“Không dám… Hức… Không dám đi uống rượu một mình!”

“Sau này có ngoan ngoãấn nghe lời anh không?”

“Nghe lời… Hức…

“Nói anh nghe, trong lòng em chỉ có Tô Duy Nam, trước kia, hiện tại và tương lai cũng sẽ như vậy!”

“Em yêu anh… Trước kia, hiện tại, tương lai cũng vậy. Em thật sự rất yêu anh…

Động tác mở cửa của Mộ Mẫn Loan đột nhiên ngừng lại.

Cô ta quay lại nhìn màn hình TV sau lưng với vẻ không thể tin nổi.

Trong màn hình không phải ai xa lạ, đúng là mình và Tô Duy Nam.

“Sao có thể…”

Mộ Mãn Loan há hốc mồm nhìn vào TV.

Người đàn ông đêm qua ở cùng cô không phải là A Long mà là Tô Duy Nam?

Sao có thể như vậy được?

Hơn nữa người này thế mà lại quay chụp tất cả những chuyện đói Thậm chí bây giờ còn phát lại cho cô ta xem?

Mộ Mãn Loan cứ há hốc mồm đứng yên tại chỗ.

Đáng lễ cô ta phải đỏ mặt với loại hình ảnh này, nhưng bây giờ cô ta không cách nào dời mắt ra được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play