Chương 4224

Còn có, chẳng lẽ trong biệt thự có chuyện gì mà mình không thể biết? Hay là người mà mình không thể gặp?

Sự thật chứng minh giác quan thứ sáu của phụ nữ rất chính xác.

Tô Duy Nam có thể cảm nhận được ánh mắt bất an như lửa đốt của Mộ Mãn Loan ở bên cạnh.

Tô Duy Nam quay đầu nhìn cô ta giống như đang đợi Mộ Mẫn Loan mở miệng hỏi.

Nhưng Mộ Mẫn Loan vẫn đứng như vậy, vô cùng an tĩnh hiền dịu.

Lúc này cô ta đúng là có đầy lời muốn hỏi Tô Duy Nam nhưng lại không biết nên hỏi từ đâu.

Nếu như bản thân Tô Duy Nam cảm thấy phải nói, anh ấy nhất định sẽ chủ động nói, chứ không phải để mình nghi thân nghi quỷ mà đoán mò.

Tô Lam nhăn mày nhìn Mộ Mẫn Loan.

Dù sao cô ta vừa mới trải qua một chuyện rung động lòng người như vậy, lại đột nhiên phải đi đối mặt với người trong biệt thự, chỉ sợ nhất thời sẽ không chịu được.

Vốn dĩ Tô Lam dự định cho Mộ Mãn Loan một cơ hội hòa hoãn nhưng cô không ngờ rằng anh trai của mình lại không có dự định này.

Sau một hồi trầm lặng, cuối cùng Mộ Mân Loan cũng nói: “Chúng ta vào trước đi.”

Câu nói này là Mộ Mãn Loan nói với Tô Duy Nam cũng là nói với Tô Lam.

“Nhưng mà…”

Tô Lam còn đang định nói gì nữa nhưng lại bị ánh mắt của Mộ Mẫn Loan ngăn lại.

“Cho dù như thế nào chị cũng sẽ ủng hộ quyết định của anh em.”

Nói xong câu này, Mộ Mẫn Loan ôm chặt Mộ nhất Vi trong tay, đẩy cửa ra đi thẳng vào.

Cửa phòng vừa bị để mở Mộ Mãn Loan đã nghe thấy một loạt tiếng khóc yếu ớt trong phòng khách.

Cô ta ngẩng đầu nhìn thì thấy một cô bé xinh đẹp đáng yêu, lúc này đang ngồi trên sô pha không ngừng nức nở.

Tóc của cô bé đó màu đen nhưng ngũ quan của cô bé đó rõ ràng là đường nét của con lai.

Trông không lớn hơn Quan Tử Việt và Mộ Nhất Vi bao nhiêu.

“Ô ô… Chú Thomas tránh ra đi, cháu ghét các chú, các chú tránh raI”

Tiếng Trung của cô bé đó hơi cứng nhắc nhưng ở độ tuổi này của cô bé cũng được xem là lưu loát rồi.

Khi nhóm vệ sĩ dưới tay của Tô Duy Nam thấy cô bé này, hình tượng đàn ông mạnh mẽ của họ bỗng dưng trở nên nịnh bợ lấy lòng.

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Trời ơi, công chúa của tôi ơi, sao cháu có thể ghét chú Thomas nhà cháu được chứ! Phải biết là bình thường chú Thomas đối tốt với cháu nhất đấy!”

Cô bé đáng yêu đó liền nhảy câng lên.

Cô bé vung nắm đấm nhỏ của mình đánh lên đùi của Thomas: “Chú Thomas là kẻ lừa đảo, kẻ lừa đảo!”

“Rõ ràng chú từng nói cha sẽ về cùng với chú, tại sao bây giờ chỉ có các chú trở về!”

“Cháu muốn cha! Cháu muốn chai”

Cha?

Cách xưng hô này của cô bé khiến cho biểu cảm trên mặt của Mộ Mãn Loan lập tức đơ lại, ngay cả bước chân cũng dừng lại.

Máu trên khắp người cô gần như ngừng kết lại trong khoảnh khắc này, thậm chí cô ta không có dũng khí quay đầu nhìn Tô Duy Nam.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play