Chương 3738

Bởi vì hai tay của Lâm Thúy Vân đã bị anh 1a giữ chặt sau lưng, anh ta một tay ôm cô vào trong lòng, buộc Lâm Thúy Vân không thể không mượn lực dựa vào trong vòng tay của anh ta, căn bản không có cách nào đứng dậy.

Tôn Quang Tông nhìn thấy cảnh tượng này, tay anh ta rung lên, đóa hoa hồng trong lòng lập tức rơi đầy trên mặt đất.

Lúc này, anh ta căn bản quên luôn việc đứng dậy, chỉ có thể trơ mắt như vậy nhìn nữ thần của bản thân đang dựa vào trong lòng của người khác.

“Ông trời của tôi ơi, thật là quá đau lòng rồi!”

“Đó có thể là giáo sư Lục của tôi sao, giáo sự Lục, thầy tại sao lại là kiểu người như vậy?”

“Thầy đi hôn Lâm Thúy Vân rồi, vậy chúng em phải làm như thế nào đây?”

“Giáo sư Lục, em cũng ghét nghèo yêu giàu, em rõ ràng là ghét nghèo yêu giàu tới cực điểm, tại sao thầy không tới cưỡng hôn em?”

“Thế nhưng bọn họ thế này cũng tính là tình yêu thầy trò đó, đại học Lan Ly không cho phép tình yêu thầy trò!”

“Có cái rằm, Lâm Thúy Vân đã tốt nghiệp rồi đó! Bây giờ là buổi tiệc tốt nghiệp, cô không biết sao?”

“Chết tiệt, tôi đã chuẩn bị sau khi tốt nghiệp sẽ sinh con cho giáo sư Lục!”

“Ri rà rì rầm..”

Tô Lam sau khi nhìn thấy cảnh tượng như thấy này, cũng kinh ngạc tới mức mắt chữ a mồm chữ o.

Giáo sư Lục đây là đang tuyên bố chủ quyền của mình với tất cả mọi người sao?

Hay là nói cuối cùng anh ấy cũng đã cảm nhận được mối nguy rồi?

Thời gian trôi qua hết phút này đến phút khác, Lục Mặc Thâm cứ nhất quyết hôn Lâm Thuý Vân cho đến khi hai má đỏ bừng lên, bên trong hai hốc mắt đầy nước mắt rồi anh ta mới chịu buông cô ấy ra.

Chỉ có điều là những gì anh ta gọi là buông ra cũng chỉ là nới lỏng về phía sau một chút, đầu của anh ta mới ề phía sau, Lâm Thuý Vân lúc này vẫn đang bị nhốt trong cánh tay của anh ta và không thể đứng lên được.

Cô thở hổn hển nhìn chấm chẫm anh ta đến hụt hơi, tưởng như là không thể tin vào đôi mắt của chính mình: “Lục Mặc Thâm có phải anh bị điên rồi không?”

“Kết hôn với anh!”

Lục Mặc Thâm thậm chí còn không buồn chớp mắt cái nào, chỉ nhìn chăm chăm vào cô như thế này.

Lâm Thuý Vân thậm chí còn tưởng rằng tai mình có phải là bị điếc rồi không: “Anh nói cái gì cơ?”

“Kết hôn với anh!”

Lục Mặc Thâm kiên định lặp đi lặp lại điều đó thêm một lần nữa, không phải. để tra khảo, không để hỏi ngược lại, mà là câu nói tuyên bố và khẳng định Bộ dạng đó giống như nếu hôm nay Lâm Thuý Vân dám từ chối anh ta hôm nay thì anh ta sẽ như đã chết đi rồi vậy.

Lâm Thuý Vân cũng không biết tại sao, trái tim của mình đột nhỉ hình thịch thình thịch” nhảy loạn xạ hết cả lên.

Cô ngây người nhìn người đàn ông trước mặt mình: “Kết hôn … Kết hôn với anh?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play