Chương 3446

Nhan Thế Khải ngã về bên trái, bên khóe miệng lập tức xanh tím một mảnh, còn có cả †ơ máu chảy ra.

Anh ta cứ như thế nửa quỳ trên mặt đất, ôm lấy bụng của mình, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười lạnh không chịu khuất phục: “Ồ, Quan Triều Viễn, anh chính là dựa vào nắm đấm để lấy lòng phụ nữ à?”

“Tôi muốn dùng cái gì để làm hài lòng phụ nữ không quan trọng, quan trọng là hôm nay anh sẽ biết nằm đấm của tôi lợi hại bao nhiêu.”

Quan Triều Viễn lại đá một cú vào bụng của anh ta, ấn anh ta xuống đất.

Một cú đấm, hai cú đấm, ba cú đấm.

Động tác trên tay Quan Triều Viễn càng lúc càng dùng sức, đánh cho nửa mặt của Nhan Thế Khải đều trở nên thâm tím, máu tươi không ngừng trào ra ngoài miệng, vô cùng kinh khủng, “Quan Triều Viễn, anh dừng tay lại cho em!”

Ngay tại lúc anh chuẩn bị ra cú đấm thứ năm thì Tô Lam đột nhiên chạy tới ôm lấy cánh tay của anh, quỳ rạp xuống đất.

Cô sợ tới mức lạnh run, nước mắt không ngừng tuôn ra.

Mà Nhan Thế Khải tận dụng khoảng trống này để có thời gian thở.

Anh ta đưa tay lau khóe miệng rồi lại nhổ ra một búng máu, hung tợn nhìn chăm chắm vào Quan Triều Viễn: “Tiếp đi, đánh tiếp đi! Không phải anh muốn dùng tiền và quyền cưỡng ép Tô Lam ở bên cạnh anh là được rồi à? Anh đã từng tôn trọng cô ấy chưa?”

“Bây giờ cô ấy còn đang đi học, cô ấy vẫn là một học viên của Đại học Lan Ly! Ngay cả sự nghiệp học tập mà cô ấy mong ước còn chưa hoàn thành, anh lại khiến cho cô ấy mang thai?”

“Anh có biết cô ấy ao ước trở thành một bác sĩ xuất sắc biết bao không? Anh có biết như thế sẽ hủy hoại của cuộc đời của cô ấy hay không? Bản thân cảm thấy đây là yêu à?”

Tô Lam đang ngồi xổm bên cạnh nhanh chóng bị hù chết khiếp: “Đàn anh, anh đừng nói…

Chuyện gì đã xảy ra với hai người đàn ông này vậy, sao chẳng ai chịu nghe cô nói hết thế hả.

Quan Triều Viễn chính là vua của đội đặc chủng, nằm đấm của anh ấy tuyệt đối không phải giỡn chơi.

Mấy cú đấm vừa rồi cũng đã đủ khiến cho Nhan Thế Khải nằm trong bệnh viện tốt nhất mất mấy ngày cũng chưa lành được.

Nhan Thế Khải lạnh lùng cười: “Ông chủ Lệ, mỗi lần anh chỉ cần vừa đụng tới tôi là cảm xúc liền dễ mất không chế dễ như thế. Là chột dạ, hay là không tin tưởng chính mình đây!

Thật ra anh cũng biết anh đổi với Tô Lam vốn dĩ không tốt như anh nghĩ, đúng không?”

Anh ta đưa tay lau đi vết máu trên khóe miệng: “Không phải anh muốn ra tay sao? Vậy hôm nay liền đánh chết tôi đi, nhưng lời cảnh cáo tôi đã nói trước đó, cho dù hôm nay anh có đánh chết tôi thì có thể thế nào? Không có tôi thì cũng sẽ có người đàn ông khác.”

Một câu này của Nhan Thế Khải đã xé rách tia lý trí cuối cùng của Quan Triều Viễn.

Anh gạt tay Tô Lam ra, kéo lấy tay cô đẩy sang bên cạnh.

Bên cạnh Tô Lam không có thứ gì để làm đệm, thân thể nhoáng một cái, nặng nề trượt chân.

Mà bên kia, Quan Triều Viễn giống như một con mãnh thú khát máu lao về phía Nhan Thế Khải Không được, lần này Quan Triều Viễn thật sự tức giận rồi! Còn như vậy nữa thì Nhan Thế Khải sớm muộn gì cũng sẽ bị anh đánh chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play