Chương 2221

Cô ta vừa dứt lời thì tất cả mọi người có mặt đều dồn dập gật đầu.

Mẹ của Cố Đức Hiệp và những người khác cũng mỉm cười: “Thấy không, đây là sự giáo dục mà một quý cô thực sự cần phải có, ánh mắt của Đức Hiệp nhà chúng tôi vẫn tốt, Mộng Ngân thực sự rất hào phóng lại hiểu chuyện!”

Tô Bích Xuân nhìn Tô Lam đang đứng ở trước mặt mình nhưng mà lại không hề vươn tay cầm lấy cái ly, trên mặt lộ ra một tỉa giễu cợt: “Làm sao vậy? Mộng Ng.

nói khép nép muốn giảng hòa với cô chẳng lẽ cô còn muốn dính chặt không buôn? Có một câu nói hay lắm, cây không có.

thiên hạ, cô nói xem nếu mẹ cô biết rằng cô như thế này thì bà ta có tức giận đến mức bò ra khỏi mộ bóp cổ cô chết không?”

Lúc bình thường Tô Lam rất hiền lành, nhưng mà tuyệt đối không được chạm vào vảy ngược của cô, mà vảy ngược đó là mẹ và anh trai của cô.

Khi nghe Tô Bích Xuân chửi bới cho mẹ cô như vậy, sắc mặt cô đột nhiên trở nên âm u, cô còn chưa kịp phản ứng đã thấy có người vung ra một cái tát “Chát!”

Một tiếng lanh lảnh vang lên, má phải của Tô Bích Xuân ngay lập tức sưng lên.

Cô ta không thể tin được nhìn chằm chăm vào Lâm Thúy Vân, gào thét: “Cô, sao cô dám đánh tôi?”

Lâm Thúy Vân có chút bất đắc dĩ vặn vẹo cổ tay: “Tôi thực sự xin lỗi, con người của tôi có một tật xấu đó là khi nhìn thấy người ác mồm ác miệng thì tôi lại muốn thay cha mẹ người đó giáo dục lại. Hôm nay tôi vẫn chưa ăn tối nên cái tát đó chắc cũng không mạnh lắm, chắc không đánh cô đâu nhỉ?”

Nói xong, cô ấy cũng không cho Tô Bích Xuân cơ hội đáp lại, cầm lấy ly rượu đỏ trong tay uống cạn: “Tô Lam không biết uống rượu, tôi sẽ uống thay cho cậu ấy”

Nhìn thấy ly rượu rơi vào tay Lâm Thúy ‘Vân, sắc mặt của Tô Bích Xuân và Liễu Mộng.

Ngân lập tức thay đổi.

Đã quá muộn để họ dừng lại.

Rượu đỏ chẳng mấy chốc đã cạn, Lâm Thúy Vân vung tay, đập thẳng cái ly xuống chân Tô Bích Xuân.

“Bốp!”

Chỉ nghe một âm thanh giòn tan, chiếc ly đã bị đập vỡ trong tích tắc.

Tô Bích Xuân sửng sốt, vội vàng lui về phía sau hai bước, nhưng mà lại vô tình giẫm phải vạt váy, ngã chổng vó.

“Hai người các người đúng là quá đáng mài “Đúng vậy! Mộng Ngân người ta có nhã ý mời các cô đến dự tiệc đính hôn, nhưng mà các cô lại cố tình chạy tới nơi này để gây sự, các cô không biết xấu hổ sao?”

Lúc này khuôn mặt của Cố Đức Hiệp cũng vô cùng khó coi: “Tô Lam, lẽ nào cô thật sự không thể rời bỏ tôi sao? Thậm chí cô còn chạy đến tiệc đính hôn của tôi mà làm loạn, ngược lại thì tôi cũng đã nói với cô từ rất lâu rồi, cô cũng chỉ là đôi giày rách mà thôi, thêm một người hay kém một người cũng đâu có sao, vậy mà còn ở đó mà giả bộ thanh cao, hiện tại lại chạy tới đây để gây rối!

Nhanh như vậy mà cô đã hối hận rồi sao?”

“Một bữa tiệc đính hôn tốt như thế này không phải là chỗ để các người đến đây gây rối!” Mẹ của Cố Đức Hiệp tức giận đến run rẩy, điên cưồng hét lên: “Bảo bối ở đâu? Bảo vệ lập tức mang hai người phụ nữ này ra ngoài cho tôi, mau đi..”

Ngay khi bà ta vừa dứt lời thì một nhân viên bảo vệ chạy đến, họ đưa tay ra kéo Lâm Thúy Vân và Tô Lam đi ra ngoài.

Mắt thấy trong sảnh tiệc đã trở thành một đống hỗn độn, trên đài quan sát bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng gầm rú.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play