Chương 2145

Liền nhìn thấy đám người Lục Anh Khoa trên dưới đều được băng bó thạch cao, mặt mũi sưng húp.

Thẩm Tư Huy cũng đi theo vào trong “Anh ấy bị Tô Bích Xuân bỏ thuốc cương dương, sau đó tự mình hại mình tiến vào trạng thái phòng bị tối cao, mấy người Lục.

Anh Khoa cũng là do anh ấy đánh bị thương.

Lần này nếu như không có chị dâu, chỉ sợ anh hai sẽ…”

“Mẹ nó! Tôi nói rồi con nhỏ Tô Bích Xuân kia không phải là người tốt đẹp gì mà.”

Tân Tấn Tài vội vàng kê thuốc giải cho Quan Triều Viễn, sau đó xử lý vết thương cho anh.

“Sao rồi?” Hoa Đông hỏi Tân Tấn Tài “Mất máu quá nhiều, cái con đi kia bỏ thuốc có hiệu lực quá mạnh, có lẽ Quan Triều Viễn có thể sẽ hôn mê hai đến ba ngày gì đấy.” Tân Tấn Tài thở dài một tiếng.

Trước kia anh hai cũng đã từng ở bộ đội lăn lộn.

Hơn nữa còn là lính đặc chủng Đầu Sói.

Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Quan Triều Viễn bị thương thành cái dạng này.

Chẳng lẽ chỉ đơn thuần là bởi vì không muốn phát sinh quan hệ với Tô Bích Xuân thôi sao?

Tân Tấn Tài nhìn khuôn mặt đẹp trai trắng bệch của Quan Triều Viễn: “Các người nói xem, nếu như anh cả biết được anh ấy bởi vì một người phụ nữ mà trở nên như vậy, thì sẽ có hậu quả gì?”

Tần Tấn Tài đột nhiên nhắc đến đại ca, Thẩm Tư Huy và Hoa Đông đều trở nên trầm mặc.

Tần Tấn Tài dường như cũng đã ý thức được, lúc này nói cái đề tài này không thích hợp, vội vàng hãng giọng một cái: “Không nói cái này nữa, một lát nữa tôi còn phải quay về quân đội. Hiệu lực của thuốc trên người anh hai còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của tôi, tôi sẽ mang người đi trước. Còn về phần Tô Lam… Các người tự tính đi!”

Thẩm Tư Huy và Hoa Đông đều không phục nói: “Làm gì vậy? Dựa vào cái gì chuyện xui xẻo này lại giao cho chúng tôi hả?”

Tân Tấn Tài làm như không quan trọng nhún vai: “Nếu không thì đổi lại các người xử lý anh hai thế nào?”

“… Xem như anh lợi hại!”

Tô Lam ở trong phòng khách năm một ngày một đêm, cũng mất một ngày một đêm mới có thể chậm rãi khôi phục lại một chút sức lực.

Hôm qua, lúc Tân Tấn Tài truyền nước biển cho cô, cô tỉnh lại một lần.

Nhưng toàn thân giống như bị xe cán qua, ngay cả một chút sức lực để động đậy đầu ngón tay cũng không có, cuống họng thì giống như bị thiêu đốt không thể phát ra tiếng, toàn thân giống như bị móc rỗng.

Ngay cả mở to mắt cô cũng phải dùng hết sức lực toàn thân.

Sau khi Tân Tấn Tài rời đi, có mấy cô gái bộ dáng giống như người hầu tiến vào.

“Cô Tô, bây giờ chúng tôi sẽ bắt đầu tảm rửa cho cô. Nếu chạm vào chỗ nào không thoải mái, cô kiên nhãn một chút nhé, chúng tôi sẽ cố gắng làm một cách nhẹ nhàng nhất.”

Tô Lam nhằm mắt lại.

Trong mơ màng, có thể cảm nhận được có người đang cẩn thận tỉ mỉ đỡ cô dậy, lau thân thể cho cô, sau đó bôi thuốc thay quần áo mới.

Tô Lam xấu hổ, tức giận muốn chết, nhưng bây giờ ngay cả sức lực quát lớn một câu bảo các cô gái này ra ngoài cũng không có.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play