Chương 1485

“Được, tôi sẽ cho bà một cơ hội, nếu như bà có thể thuyết phục con gái bà đến chỗ tôi thừa nhận lỗi lầm, thừa nhận với tôi rằng tất cả những chuyện này đều là do cô ta làm thì tôi sẽ đồng ý giúp các người lần này.”

Chân của Vương Vãn Hương mềm nhũn ra vì sốc, suýt chút nữa ngã ra đất.

Một người là chồng, người còn lại là đứa con gái đang mang thai của bà ta.

“Tô Lam… cô, cô không cảm thấy như vậy rất bỉ ổi sao?”

“Chỉ cần tùy tiện lôi một việc con gái bà làm ra thôi cũng bỉ ổi hơn tôi gấp mười lần rồi, so với cô ta, tôi còn kém xa!”

“Nói vậy là cô không chịu giúp đỡ?” Vương Vãn Hương cũng hiểu được lời nói của Tô Lam rồi.

“Tôi đã nói rồi, chỉ cần con gái bà đồng ý đến chỗ tôi để thừa nhận lỗi lầm và thừa nhận rằng tất cả những việc này đều là do cô ta làm thì tôi sẽ đồng ý giúp đỡ các người một lần. Đừng lo, tôi chỉ cần cô ta thừa nhận lỗi lầm là được, sẽ không làm gì cô ta đâu.”

Đầu của Vương Vãn Hương đang hỗn loạn.

“Có thật không? Chỉ cần Vân Vân tới là cô sẽ giúp đỡ?”

“Đúng vậy, những gì tôi nói đều là thật, tất cả mọi người ở đây đều có thể làm chứng cho tôi. Chỉ cần cô ta bằng lòng đến, tôi tuyệt đối sẽ không làm gì cô ta, cũng chắc chắn sẽ giúp các người.”

Ánh mắt Tô Lam hiện lên vẻ kiên định, giọng điệu cũng rất cương quyết.

Vương Vạn Hương nghiến răng nghiến lợi, “Vậy tôi về trước đây!”

Bà ta quay người bỏ đi.

“Nhớ kỹ, đây là cơ hội duy nhất.” Tô Lam nói về phía sau lưng bà ta.

Vương Vãn Hương dừng lại vài giây rồi tiếp tục đi ra ngoài.

Quan Triều Viễn đi tới ngồi bên cạnh Tô Lam, “Em nghĩ Tô Nhược Vân sẽ tới sao?”

Tô Lam cười nhạt, “Không đâu, cho dù Vương Vãn Hương muốn cứu bố em ra mà cầu xin Tô Nhược Vân thì Tô Nhược Vân cũng sẽ tìm ra hàng nghìn hàng vạn lý do để không đến.”

“Vậy em định làm gì?”

Tiến hành theo kế hoạch ban đầu.

Quan Triều Viễn liếc nhìn Tô Lam, “Vậy sao em còn nói với bà ta chỉ cần Tô Nhược Vân đến sẽ tha cho họ một lần.”

Tô Lam tinh nghịch cười với Quan Triều Viễn, “Không làm chuyện trái với lương tâm thì không sợ ma gõ cửa, đây chỉ là bước đi đầu tiên của em mà thôi.”

Vương Vãn Hương nhanh chóng trở về nhà, con trai bà là Tô Nhược Diệu đã trốn không còn tăm hơi kể từ khi Tô Khôn bị bắt vào tù rồi.

Bà ta thậm chí còn không có thời gian để suy nghĩ, trực tiếp đến núi Kim Cương để tìm Tô Nhược Vân.

Tô Nhược Vân mang thai đã hơn bốn tháng, mặc dù Lâm Thanh Phượng càng ngày càng không hài lòng với cô con dâu này, nhưng bà ta vẫn thương cháu trai hay cháu gái của mình. Ngày nào cũng sai người hầm canh cho cô ta uống, thuốc bổ càng không ít.

Để lấy lòng mẹ chồng, Tô Nhược Vân cũng ăn uống hết.

Vì vậy, bụng bầu hơn bốn tháng trông to hơn hẳn so với các bà bầu bốn tháng khác.

Thấy Vương Vãn Hương đến nhà tìm mình, Tô Nhược Vân cũng giật mình toát mồ hôi lạnh, vội vàng kéo Vương Vãn Hương vào phòng mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play