Chương 1469

“Thả người ra, tôi đi cùng anh.”

Quan Triều Viễn nhấc chân đi ra ngoài.

Tô Lam không đi theo mà tiếp tục chờ đợi trong phòng làm việc, cô tin rằng Quan Triều Viễn sẽ có cách.

Doãn Cẩn cũng đi theo bên cạnh Quan Triều Viễn.

“Sếp Quan, các vệ sĩ nói hiện tại vẫn chưa tìm được cậu chủ nhỏ, hơn nữa cũng không nghe thấy tiếng khóc, nên làm gì bây giờ?”

“Lập tức thả những người trong trung tâm thương mại ra, chỉ mở một lối ra và tiến hành kiểm tra từng người một, đặc biệt là những người đẩy xe đẩy hoặc bế trẻ em, không được bỏ sót bất kỳ ai!”

Ánh mắt Quan Triều Viễn lóe lên tia sáng lạnh như băng, dám động đến con trai của anh, đây chính là đứa trẻ mà Tô Lam suýt mất mạng mới sinh ra được!

Ai dám động đến con trai của anh, anh dám khiến kẻ đó phải chết!

Lối ra được mở, các vệ sĩ được triệu hồi lại để để tiến hành kiểm tra từng người một, điều này đương nhiên cũng sẽ khiến khách hàng không hài lòng, nhưng đối với bọn họ, được ra ngoài đã là cái may trong cái rủi rồi, cùng lắm thì chỉ càu nhàu mấy câu rồi thôi.

Các khách hàng kêu ca phàn nàn, vừa xếp hàng để kiểm tra, vừa mắng chửi và xì xào bàn tán.

“Chủ tịch Tập đoàn Dark Reign này đúng là ỷ thế ăn hiếp người! Tô Lam bị lạc con thì liên quan gì đến chúng ta chứ!”

“Nói cũng đúng, khi nào ra ngoài tôi phải đăng mấy bài Weibo chửi cô ta mới được!”

Quan Triều Viễn đích thân canh giữ ở cửa, anh quét mắt nhìn đám người.

Đột nhiên có một người phụ nữ đẩy xe đẩy lọt vào tầm mắt anh, người phụ nữ này đội một chiếc mũ lưỡi trai, không hề phù hợp với quần áo của cô ta chút nào.

Xe đẩy của cô ta cũng căng mái che ra, che chắn bên trong rất kỹ.

Vừa đẩy xe, cô ta vừa thỉnh thoảng nhìn xung quanh một lượt, dáng vẻ lén lút rất khả nghi.

Quan Triều Viễn gọi Doãn Cẩn lại và nói nhỏ vào tai anh ta, Doãn Cẩn lập tức bước tới, người phụ nữ kia vội vàng cúi đầu thấp hơn.

“Này cô, trẻ sơ sinh và người già có thể đi trước, để tôi đưa cô đến phía trước kiểm tra, sau đó cô có thể đi.”

“Không, không cần đâu, tôi không vội, tôi đợi cùng mọi người vậy.” Người phụ nữ lộ ra vẻ hoảng hốt lo sợ.

Quan Triều Viễn càng cảm thấy đáng nghi hơn, anh lập tức nhấc chân đi về phía trước.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Ánh mắt Quan Triều Viễn nhìn chăm chú vào chiếc xe đẩy được căng mái che.

“Sếp Quan, tôi nói để cô này đi trước nhưng cô ấy không đồng ý.”

“Thật sao? Nếu cô ta thật sự không muốn đi, vậy cần gì phải ép buộc?”

Quan Triều Viễn vừa nói vừa bước về phía trước, anh vén màn che trên xe đẩy lên!

Không ngờ bên trong lại là một bé gái đang ngủ say!

Trong miệng bé gái vẫn ngậm núm vú giả, da mềm trắng mịn, bé đang ngủ rất ngon.

Đây không phải con trai của anh và Tô Lam.

“Này anh, anh làm vậy có phải rất quá đáng rồi không? Nếu đánh thức con tôi, làm con tôi sợ hãi thì anh gánh vác được trách nhiệm này không? Con của anh là con trai, con của tôi không phải con trai rồi chứ? Sao anh có thể làm hại đứa trẻ khác chỉ vì con mình bị lạc được chứ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play