Chương 1245

Lúc này Quan Triều Viễn mới phát hiện ra rằng mình đã đánh giá thấp tình yêu của Tô Lam dành cho mình rồi.

Lúc biết Tô Kiêm Mặc qua đời, Tô Lam chỉ đau buồn khoảng một tháng rồi đã bình thường lại.

Vậy nên anh cũng cho rằng nếu mình biến mất thì Tô Lam sẽ bình thường lại nhanh hơn, dù sao thì anh cũng cho rằng trong lòng Tô Lam, Tô Kiêm Mặc có vị trí quan trọng hơn anh một chút.

“Tô Lam không thể chịu đựng nổi nên mới chọn việc tự sát, bây giờ mọi chuyện đã qua rồi thì sau này cậu hãy đối xử tốt với cô ấy đi.”

“Bây giờ cô ấy không tin tôi nữa rồi, cô ấy bảo là sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi nữa, sẽ không bao giờ tin tôi nữa.”

Quan Triều Viễn ngẩng mặt lên nhìn trời, cảm thấy rất đau khổ.

“Cô ấy nói linh tinh đấy, chuyện niềm tin thì sau này tạo dựng lại từ từ là được. Cậu đừng để ý quá.”

“Tôi quyết định dẫn cô ấy đi cùng.”

“Cậu điên rồi à? Cậu để phụ nữ đang mang thai đi lăn lộn ở đấy làm gì chứ? Cậu không thể thỏa hiệp chỉ vì mấy câu nói của cô ấy được!”

Quan Triều Viễn đứng dậy trên nóc nhà.

“Cô ấy là người phụ nữ của tôi, cô ấy muốn gì thì sẽ được nấy, có tôi bảo kê cho rồi.”

“Cậu điên à! Đúng là không thể nói lý với cậu được. Cậu để một người phụ nữ bụng mang dạ chửa đi thám hiểm trong rừng với mình hả? Dù cậu không để ý đến cô ấy thì cũng phải quan tâm đến đứa bé trong bụng cô ấy chứ!”

“Tôi cam tâm tình nguyện!” Quan Triều Viễn vỗ mông rồi nhảy phắt xuống nóc nhà, lao vào phòng ngủ như tên bắn.

Lúc này Tô Lam đã thu dọn sạch sẽ phòng ngủ rồi.

“Tô Lam, anh quyết định rồi, anh muốn dẫn em đi cùng! Anh đi đâu thì em theo đó. Chúng ta không chia xa nhau nữa!”

Quan Triều Viễn nắm lấy tay của Tô Lam, nở một nụ cười tươi.

“Anh quyết định thật à?”

“Anh quyết định thật rồi, anh sẽ không để chuyện gì xảy ra với em đâu. Anh muốn lấy lại lòng tin của em từng chút, từng chút một!”

Lúc này Tô Lam mới thở phào một hơi, cô còn tưởng rằng sẽ còn phải tốn một khoảng thời gian nữa.

Đến khi hai người thông báo tin này cho những người khác trong gia đình, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

“Tô Lam, Tiểu Viễn nó điên rồi, con cũng định điên theo nó đấy à? Con đang mang thai đấy, con đừng lấy đứa bé trong bụng mình ra để đùa như vậy!” Mục Chỉ Huyên chỉ thấy hai người này điên rồi.

“Chị, chị cũng nên để ý đến cháu trai của em chứ. Trước kia chị đã từng sảy thai một lần rồi, chẳng lẽ chị còn định… phi!” Tô Kiêm Mặc lập tức ngậm miệng lại.

Quan Hạo thì lại không nói gì, bây giờ Quan Triều Viễn đang cư xử rất giống ông ta ngày xưa.

“Hai người đều điên hết rồi!” Giản Ngọc cũng chẳng thể nói gì được nữa, dù sao thì anh ta cũng biết là vừa nãy đã xảy ra chuyện gì.

“Anh muốn đi thì đi, không đi thì thôi. Tôi có trói anh bắt đi theo đâu. Người phụ nữ của tôi thì tôi tự bảo vệ, không cần nhờ vả gì anh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play