*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngân hà niên kỷ 1908,
Bệnh viện hàng đầu Liên Bang,
Trong phòng bệnh cao cấp nào đó, một nữ tử trẻ tuổi với mái tóc màu ngân bạch nằm trên giường, mặc dù sắc mặt của nàng tái nhợt, nhưng không thể phủ nhận dung mạo của nàng cực kỳ xuất sắc. Chẳng qua thần sắc của các nhân viên y tế và người nhà của nàng lại tràn đầy lo lắng, hai bên hạ thấp giọng, dường như đang bàn luận về vấn đề gì đấy.
Lông mi của nữ tử trẻ tuổi hơi run rẩy, cuối cùng nàng mở bừng mắt, để lộ đồng tử màu lam nhạt.
Các nhân viên y tế và người nhà của nàng lập tức vây quanh nàng, "Vi Na thiếu tá, ngươi cảm thấy thế nào rồi?"
"Vẫn ổn." Vi Na, hoặc nên nói là Tiêu Hàm vừa xuyên không nhìn thoáng qua khung cảnh chung quanh, quan sát biểu tình của mọi người xong, nàng nhẹ nhàng gật đầu trả lời.
Trải qua quá trình xét nghiệm kiểm tra một hồi khiến cho Tiêu Hàm có nhận thức mới về công nghệ của thế giới tương lai,
Sau khi quá trình xét nghiệm kiểm tra kết thúc, Tiêu Hàm mới nghi vấn, "Ta bị làm sao vậy?"
Vẻ mặt của bác sĩ nặng nề, "Tô thiếu tá, rất tiếc khi phải thông báo, tinh thần lực của ngươi đã bị tổn thương nghiêm trọng."
Có lẽ là e sợ người bệnh bị đả kích, bác sĩ vội vàng nói thêm một câu, "Nhưng mà đây chỉ là bất hạnh trong vạn hạnh, quan trọng nhất là ngươi vẫn còn bình an sống sót, lúc tìm được ngươi, chúng ta đều cho rằng ngươi sẽ không vượt qua được."
Không phải, Tô Vi Na quả thực đã chết trận, chết trong thời điểm chiến đấu với sinh vật không biết tên khi đang thăm dò tinh vực mới, thời khắc Tiêu Hàm xuyên vào thân thể này, nàng có thể cảm nhận được đối phương đã hoàn toàn tử vong.
"Tô thiếu tá, ngươi an tâm nghỉ ngơi đi."
Tiêu Hàm không quá để ý đến lời an ủi của mọi người, bao gồm cả mẫu thân của nguyên chủ, ngây ngốc giống như đã đắm chìm vào thế giới của riêng mình.
Thiếu tá của Liên Bang vốn dĩ sở hữu tinh thần lực cấp S, tiền đồ vô lượng, hiện tại bị trọng thương, tinh thần lực giảm xuống cấp B, mà tinh thần lực giảm xuống cấp B đồng nghĩa với việc nàng vĩnh viễn không thể tiếp tục sử dụng cơ giáp hoặc trở thành quan chỉ huy chiến đấu cấp cao.
Còn về vấn đề có khả năng khôi phục tinh thần lực hay không, trước lúc Tô thiếu tá tỉnh lại, bọn họ đã thử nghiệm rất nhiều lần.
Nếu ngay cả Tô gia và Quân gia cũng không có biện pháp, e rằng không có ai trong toàn bộ Liên Bang có biện pháp nữa rồi.
Thông qua 9526, Tiêu Hàm cũng hiểu biết đại khái thế giới này, thế giới này là thế giới tương lai, khoảng một ngàn năm trước, nhân loại không còn bị hạn chế trong một địa cầu, ngược lại bắt đầu hướng về các tinh cầu khác trong vũ trụ, mấy thế kỷ trôi qua, nhân loại dần dần phân hóa thành các quần thể, bây giờ hai quần thể lớn nhất là đế quốc và Liên Bang, theo lý thuyết thì hai bên chắc chắn sẽ xảy ra xung đột lợi ích, chẳng qua bởi vì khoảng cách quá xa, nên quan hệ giữa hai bên cơ hồ là tỉnh thủy bất phạm hà thủy[1].
Tô Vi Na là thiếu tá của Liên Bang, một vị quân nhân vô cùng ưu tú.
Nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý, thành ra cho dù chết trên chiến trường, nàng cũng không cảm thấy tiếc nuối, tạm thời chưa có thông tin gì về nhiệm vụ. Tiêu Hàm xuyên không chỉ đơn thuần là thay thế thân phận của Tô Vi Na mà thôi.
Sau khi xác nhận nơi đây an toàn, Tiêu Hàm dứt khoát nhắm mắt lại, nặng nề chìm vào giấc ngủ, dù sao thân thể này cũng bị chấn thương không nhẹ.
***
Tin tức Tô Vi Na rơi vào tình thế cửu tử nhất sinh[2] không giấu giếm được bao lâu, cuối cùng vẫn bị lộ ra ngoài.
Sở dĩ mọi người trong Liên Bang chú ý Tô Vi Na như vậy.
Là vì nàng còn có một thân phận khác, vị hôn thê của Quân Lẫm.
Cái tên Quân Lẫm rất nổi tiếng ở Liên Bang, không ai không biết, luận địa vị, hắn là thượng tướng trẻ tuổi nhất Liên Bang, luận thực lực, hắn sở hữu thực lực cường đại, luận dung mạo, dung mạo của hắn thập phần tuấn mỹ, tất cả những điều đó khiến cho hắn trở thành thần tượng kiêm người tình trong mộng của không ít người trẻ tuổi ở Liên Bang.
Đáng tiếc, nam thần là danh hoa hữu chủ[3], hắn và trưởng nữ của Tô gia Tô Vi Na đính hôn từ bé, kể từ lúc Tô gia và Quân gia công bố hôn ước, toàn bộ cư dân mạng[4] của Liên Bang đều nhìn chằm chằm Tô Vi Na, vô luận Tô Vi Na đi đâu, làm gì cũng đều bị bọn họ theo dõi.
Đổi thành người khác đã sớm sụp đổ, nhưng Tô Vi Na lại kế thừa tính cách của ngoại tổ phụ nàng, một vị quân nhân thiết huyết, đám cư dân mạng kia có nhìn chằm chằm nàng hay theo dõi nàng cũng thế, nàng đều coi như không nhìn thấy, chuyên tâm hoàn thành việc của mình. Tương tự, đối với mấy lời khiêu khích, thư tín cùng bình luận không quá hữu hảo từ fans của Quân Lẫm, nàng đều không giữ trong lòng.
Fans của Quân Lẫm soi mói nàng, soi mói dung mạo khí chất, soi mói gia thế lễ nghi, thậm chí soi mói cả sức chiến đấu và tinh thần lực. Soi mói một thời gian, phát hiện ra nàng không có khuyết điểm gì, lại chỉ trích nàng nhạt nhẽo không thú vị, không xứng với nam thần Quân Lẫm của bọn họ.
Hiện tại tinh thần lực của Tô Vi Na bị tổn thương nghiêm trọng, fans của Quân Lẫm càng thêm không kiêng nể gì,
"Tinh thần lực bây giờ của Tô Vi Na là cấp B à, quá thấp đi, tinh thần lực của Quân thượng tướng chính là cấp SS đó."
"Đúng vậy, ngay cả tinh thần lực của ta cũng là cấp A."
"Tiêu chuẩn của quan chỉ huy chiến đấu cấp cao rất hà khắc, ít nhất phải có tinh thần lực cấp A, e rằng sau này nàng vĩnh viễn không có khả năng ra chiến trường được nữa. Không thể ra chiến trường thì nàng có tư cách gì đồng hành với Quân thượng tướng chứ."
"Người ta tốt xấu gì cũng là hy sinh vì Liên Bang, các ngươi mắng người ta như vậy không ổn đâu."
"Một phi thuyền lớn như thế lại chỉ có một mình nàng bình an quay về, các ngươi nói xem liệu có âm mưu gì không."
......
Gia chủ của Tô gia Tô Duy Chân đọc bình luận trên mạng, sắc mặt có chút khó coi, "Phái người xóa hết những bình luận này đi."
"Chúng ta đã phái người đi làm rồi." Người của Quân gia tốt tính đáp lại, rốt cuộc tinh thần lực của nữ nhi Tô gia chủ vừa bị tổn thương nghiêm trọng, hắn phẫn nộ khi nhìn thấy những bình luận này là chuyện bình thường.
Nhận thấy thái độ của Quân gia, thần sắc của Tô gia chủ hơi hòa hoãn, "Ta cảm thấy phương pháp tốt nhất là hai bên lập tức tổ chức lễ đính hôn."
Mặc dù giữa Tô gia và Quân gia vốn dĩ có hôn ước, nhưng người của Quân gia vẫn không dám tự tiện làm chủ, bọn họ nhanh chóng bẩm báo lại với gia chủ của Quân gia.
Gia chủ đương nhiệm của Quân gia là tổ phụ của Quân Lẫm Quân Hùng, ông là nguyên soái của Liên Bang, kể cả khi đã thoái ẩn thì địa vị và uy vọng của ông vẫn còn đấy, ông vẫn là nhân vật mà nguyên thủ và vương trữ của Liên Bang phải lễ nhượng ba phần, đây cũng là nguyên nhân quan trọng giúp Quân gia có thể giữ vững vị trí số một số hai trong Liên Bang.
Tô gia chủ đối mặt với vị nguyên soái này cũng chủ động đặt mình vào vị thế của tiểu bối, hắn cung kính khuất thân thi lễ, từ tốn kể lại câu chuyện, chẳng qua ngữ khí của hắn vẫn hàm chứa một chút khẩn trương.
Quân Hùng gật đầu, "Ngươi nói cũng có lý, Lẫm Nhi đã đến tuổi, tâm trạng của hài tử Vi Na kia có khả năng cao cũng đang không tốt lắm, có lẽ tổ chức lễ đính hôn sẽ khiến cho nàng vui vẻ hơn. Để ta phái người sắp xếp việc tổ chức lễ đính hôn, sớm ngày tuyên bố với công chúng."
Khuôn mặt của Tô gia chủ lộ ra sự kinh hỉ, "Được, Tô gia cũng sẽ phái người giúp đỡ."
Tổ phụ của Quân Lẫm không bởi vì chuyện tinh thần lực của Tô Vi Na giảm xuống cấp B mà hủy bỏ hôn sự với Tô gia, tinh thần lực của Tô Vi Na bị tổn thương nghiêm trọng lại không ảnh hưởng tới gien của Tô Vi Na, càng không ảnh hưởng tới việc Tô Vi Na dựng dục đời sau ưu tú cho Quân gia. Chưa kể Tô Vi Na lớn lên dưới ánh mắt của ông, phẩm tính của nàng như thế nào, ông hiểu rõ.
Sau khi bàn bạc với Tô gia chủ xong, Quân Hùng liền phái người liên lạc với Quân Lẫm.
Một nam tử trẻ tuổi sở hữu ngũ quan hoàn mỹ xuất hiện trên màn hình, dáng người trường thân ngọc lập[5] của hắn làm quân trang màu đen trên người hắn càng thêm nghiêm nghị, đôi mắt kim sắc giống như thâm đàm hiển lộ khí thế bất khả xâm phạm.
Quân Hùng lên tiếng, "Vị hôn thê của ngươi bị thương, ngươi đến bệnh viện thăm nàng đi."
"Đợi Vi Na xuất viện, Quân gia và Tô gia sẽ tổ chức lễ đính hôn cho các ngươi."
Đồng tử của Quân Lẫm hơi co lại, nhưng sau đó hắn nhanh chóng khôi phục dáng vẻ lãnh đạm, "Ta biết rồi."
Có Quân nguyên soái bảo đảm, tâm tình buồn bực của Tô gia chủ tiêu tán hơn phân nửa, vừa về nhà, hắn lập tức hỏi phu nhân của mình, "Vi Na đã khỏe hơn chưa?"
Tô mẫu có chút khổ sở, "Tâm trạng của nàng có vẻ không tốt lắm."
Kiệm lời trầm tính, không để ý tới ai, bao gồm cả bọn họ.
Tô gia chủ suy tư một lát, "Không sao, tình huống này chỉ kéo dài nhất thời thôi, cứ để nàng tĩnh dưỡng ở bệnh viện Liên Bang đi, Quân nguyên soái đã đáp ứng sẽ tổ chức lễ đính hôn cho nàng và Quân Lẫm rồi."
Tô mẫu nghe vậy, tức khắc vui mừng không thôi.
Nếu bắt buộc phải so sánh, thì bây giờ chuyện Vi Na vô pháp quay lại chiến trường cũng không khiến cho nàng đau xót như trước nữa.
***
Tại lương đình trong hoa viên của bệnh viện,
Tiêu Hàm mỉm cười, "Cảm ơn Bạch hộ sĩ."
"Không cần khách khí, khả năng hồi phục của Tô thiếu tá rất cao, không bao lâu sau hẳn là có thể xuất viện." Không hiểu sao Bạch Tuyền lại cảm thấy hơi hụt hẫng, so với các bình luận trên mạng, Tô thiếu tá ở ngoài đời thật đối với nàng là một người vừa bình dị vừa gần gũi, đối nhân xử thế cũng vô cùng dịu dàng, vì tránh làm Tô thiếu tá không vui, Bạch Tuyền thân là hộ sĩ còn cố tình không cho Tô thiếu tá đụng phải đủ loại ngôn luận từ trên mạng đến ngoài đời.
Theo lý thuyết với thân phận của Tô Vi Na, chỉ có một hộ sĩ chăm sóc căn bản không ổn, chẳng qua ở thế giới tương lai điều này lại không có gì lạ, bởi vì ở thế giới tương lai sẽ có người máy toàn năng chiếu cố nhân loại trong cuộc sống hằng ngày.
Ngay cả chiếc xe lăn dưới thân Tiêu Hàm cũng là trí năng hóa, cho dù không có hộ sĩ, bệnh nhân cũng có thể tùy ý thao tác.
Nếu như Nguyên Võ đại lục mà nàng từng xuyên không coi trọng nguyên khí, trung tâm của thế giới là võ công, vậy thì trung tâm của thế giới này chính là khoa học kỹ thuật[6]. Về chuyện tinh thần lực bị tổn thương nghiêm trọng hay không thể trở thành quan chỉ huy chiến đấu cấp cao gì đó, nàng ngược lại không quá để ý.
Nguyên lý hoạt động của tinh thần lực cũng không khó hiểu, chỉ đơn giản là thông qua khai phá để phát triển gien thôi, nói cách khác, với nhân loại bình thường, trí nhớ và năng lực tư duy đều có giới hạn, sẽ cần khoảng mười phút để nhớ lại một đoạn văn ngắn, năm phút để tự hỏi một vấn đề. Nhưng sau khi khai phá, cùng một vấn đề, nhân loại chỉ cần khoảng nửa phút.
Đây là cách lý giải của Tiêu Hàm, nhưng mà nhân loại của thế giới này có vẻ thích sử dụng tinh thần lực vào việc khống chế cơ giáp hơn là nâng cao sở học.
Có lẽ là hiệu quả do sức chiến đấu mang lại trực quan hơn đi.
Chẳng qua cũng vì vậy nên Tiêu Hàm không để bụng chuyện tinh thần lực bị tổn thương giống như những người khác, trong quá khứ nàng đã từng xé rách hư không, đã từng làm mưa làm gió tại Nguyên Võ đại lục, thành ra cơ giáp của nơi này không hấp dẫn Tiêu Hàm lắm.
"Tô thiếu tá, có người đến thăm ngươi." Ngữ khí của Bạch Tuyền ẩn chứa một chút kích động.
Nàng cư nhiên được nhìn thấy Quân thượng tướng, nam thần của toàn bộ Liên Bang, mà cẩn thận ngẫm lại thì Quân thượng tướng đến đây cũng đúng, không phải Quân thượng tướng và Tô thiếu tá đính hôn từ bé sao.
Đối mặt với nam tử mặc quân trang trước mắt, một cái tên đột nhiên xuất hiện trong ký ức của nguyên chủ, Quân Lẫm, thượng tướng của Liên Bang.
Ngoài ra không có thông tin nào khác.
Tiêu Hàm chỉ được thừa hưởng một phần ký ức của Tô Vi Na, đại đa số còn là ký ức trước khi Tô Vi Na chết. Đây cũng là nguyên nhân nàng tạm thời hạn chế tiếp xúc với người nhà của Tô Vi Na.
Quân Lẫm nhìn nữ nhân với mái tóc màu ngân bạch đang ngồi trên xe lăn, nàng ôn hòa mỉm cười, khuôn mặt xinh đẹp tựa như tinh linh, không còn dáng vẻ lạnh lùng ít nói như trong dĩ vãng, khí chất của nàng tựa hồ cũng thay đổi không ít, khiến cho hắn nhịn không được ngây người.
"Quân thượng tướng?" Thần sắc của Tiêu Hàm tràn đầy ý cười, âm thầm đánh giá đối phương.
Quân Lẫm nhanh chóng phản ứng lại, nhận ra hành vi im lặng nhìn chằm chằm Tô Vi Na vừa nãy của hắn có chút thất lễ, hắn vừa cầm túi quà mà hắn đã chuẩn bị từ trước vừa nói, "Đây là lễ vật của ta, hy vọng ngươi sớm ngày khỏe mạnh."
Nhưng mà thời điểm hắn lấy món quà trong túi ra lại phát hiện mặt bên của món quà có vết lõm sâu, đồ vật bên trong, nhìn thoáng qua là biết ít nhiều gì cũng bị hư hao.
Bàn tay của Quân Lẫm hơi cứng đờ, "Xin lỗi, lúc đi đường gặp phải sự cố."
"Không sao." Thái độ không quá thân thiết nhưng lại chuẩn bị lễ vật, hắn và nguyên chủ hẳn là sơ giao đi.
Chi tiết Quân Lẫm ở lại một lát liền rời đi càng củng cố nhận định của Tiêu Hàm, nên Tiêu Hàm đối với hắn căn bản là không thèm dụng tâm.
Lễ vật đã bị hư hao, Quân Lẫm hiển nhiên không có mặt mũi tặng người, sau khi rời khỏi bệnh viện, hắn tùy tay đưa món quà cho một vị thượng úy đứng bên cạnh, nhìn thấy mặt bên của món quà có vết lõm sâu, sắc mặt của vị thượng úy kia tức khắc thay đổi, ảo não lên tiếng, "Nhất định là bị hỏng trong lúc cứu người rồi."
Hắn vừa nói xong, Quân Lẫm không khỏi nhớ đến nữ hài được mình cứu, thoạt nhìn vẫn còn nhỏ, không nghĩ tới đã là mẫu thân của một hài tử.
Không biết tại sao nữ hài đó luôn mang lại cho hắn một loại cảm xúc rất đặc thù.
[1] Tỉnh thủy bất phạm hà thủy: Nước sông không phạm nước giếng, chỉ việc mỗi cá nhân, tổ chức làm đúng phận sự của mình, không chen vào việc của cá nhân, tổ chức khác.
[2] Cửu tử nhất sinh: Chín phần chết một phần sống, ở vào cảnh ngộ cực kỳ nguy hiểm.
[3] Danh hoa hữu chủ (名花有主): Tỉ dụ người con gái hoặc người con trai đã có người yêu.
[4] Cư dân mạng: Là một thuật ngữ có nguồn gốc bằng từ ghép của các từ tiếng tiếng Anh là Internet và citizen (công dân). Cư dân mạng được định nghĩa là một thực thể hay cá nhân tích cực tham gia vào cộng đồng mạng (online) và người dùng (user), thành viên của những mạng xã hội, thông qua các hình thức như giao lưu trực tuyến, trao đổi trực tuyến, trò chuyện trực tuyến, liên lạc trực tuyến và các hình thức khác của mạng xã hội. Thuật ngữ này cũng có thể bao hàm sự quan tâm trong việc cải thiện Internet, đặc biệt là liên quan đến việc mở trong truy cập mạng và tự do ngôn luận. Trong tiếng Anh, cư dân mạng cũng thường được gọi là cybercitizens tức cư dân ảo, cộng đồng ảo trong đó có ý nghĩa như nhau.
[5] Trường thân ngọc lập: Miêu tả dáng người cao lớn.
[6] Khoa học kỹ thuật: Là các ngành khoa học liên quan tới việc phát triển kỹ thuật và thiết kế các sản phẩm trong đó có ứng dụng các kiến thức khoa học tự nhiên. Các ngành khoa học kỹ thuật cổ điển bao gồm khoa học kỹ thuật xây dựng (bao gồm cả khoa học trắc địa), khoa học chế tạo máy và khoa học điện tử. Các ngành khoa học kỹ thuật mới bao gồm kỹ thuật an toàn, kỹ thuật công trình nhà, hóa kỹ thuật và vi kỹ thuật.
==========
Cư dân mạng của thế giới này bị khùng ời:D
Bà mẹ cũng hảo hảo dữ, đang buồn vì tinh thần lực của con gái bị tổn thương mà nghe ông cha nói sẽ cho con gái đính hôn cái vui liền =)))))
Flex nhẹ bộ trang phục tui mới tậu sáng nay, cài tóc xinh quạ QvQ