*Chú thích:
Xin chào các thím thân yêu của tôi, chương này có đề cập đến một trò chơi rất thú vị và đề cập rất nhiều, chiếm gần hết chương, vậy nên tớ đẩy phần chú thích lên đây để giới thiệu về trò chơi này trước, như vậy lát nữa đọc truyện các thím sẽ hiểu được dễ hơn. Trò này mấy chương trước cũng nhắc tới một lần rồi: "Giết Người Sói", nhưng chương trước chỉ nói một chút nên tớ không tìm hiểu sâu, chương này không ngờ nó miêu tả vừa dài vừa nhiều, tớ càng xem càng thấy nó khá thú vị các thím ạ, đây, để tớ sơ lược cho các thím:
Trò Giết Người Sói này là một trò chơi có thực được phát hành ở bên Trung Quốc, là một trò chơi dạng chiến thuật.
Nội dung cơ bản (người chơi và phe phái):
- Trò này thường bao gồm từ 6 đến 18 người chơi, chia làm hai phe Người Tốt và Người Sói đối địch nhau. Mỗi người chơi khi vào phòng đăng ký sẽ được đánh số, người chơi Số Một, Số Hai...., sau đó sẽ được phát thẻ thân phận, thẻ thân phận sẽ xác định bạn thuộc phe Người Tốt hay phe Người Sói.
- Trong đó, người thuộc phe Người Sói sẽ biết được những đồng đội còn lại của mình, tức là họ biết ai cũng là Người Sói giống mình, ai ở bên đối địch (nhưng không biết rõ ai là Thần Chức ai là Dân Thường).
- Phe Người Tốt không biết thân phận bất cứ ai ngoài bản thân mình, tuy nhiên, họ lại được những lợi thế khác, họ được phân thành hai nhóm là nhóm Thần Chức và Dân Thường. Dân Thường không có chức năng gì, chỉ có thể dựa vào thông tin mà người khác biểu lộ ra để phán đoán nhưng Thần Chức sẽ được phân thành các chức tước khác nhau và có những năng lực đặc biệt riêng. Hơn nữa phe Người Tốt đông gấp đôi hoặc hơn gấp đôi phe Người Sói (Số Người Sói =< số Thần Chức =< số Dân Thường).
- Phe Người Tốt thắng khi tất cả Người Sói chết hết. Phe Người Sói thắng khi tất cả Thần Chức chết hết hoặc tất cả Dân Thường chết hết (ai bảo đông quá mà).
Quy luật:
- Thế giới trong trò chơi phân thành ngày và đêm. Mỗi một ván sẽ bắt đầu từ đêm. Vào ban đêm, Người Sói có thể giết một người chơi bất kỳ, Thần Chức có thể sử dụng năng lực, Dân Thường chỉ được ngủ đến sáng.
- Sau đó chuyển sang ban ngày, tất cả mọi người sẽ được lên tiếng phát ngôn và bỏ phiếu loại một ai đó mà họ cho là Người Sói. Mỗi người được quyền phát ngôn theo thứ tự (thứ tự được sắp xếp ngẫu nhiên hoặc do Cảnh Sát Trưởng quyết định), mọi người phải tận dụng cơ hội này để nói lên quan điểm của mình, nếu bạn bị người khác nghi ngờ là Người Sói thì có thể tận dụng cơ hội này để minh oan, nếu bản thân bạn là Người Sói thì có thể tận dụng cơ hội này để đổ vạ cho kẻ khác.
Sau khi tất cả phát ngôn xong, mọi người sẽ dựa vào lời nói của từng người để đoán xem ai là Người Sói, bỏ phiếu cho người đó. Người nào bị bầu nhiều nhất sẽ bị out khỏi cuộc chơi. Trò chơi lại bắt đầu chuyển vào thời gian ban đêm. Cứ thế cho đến khi tất cả Người Sói hoặc tất cả Thần Chức hoặc tất cả Dân Thường đều chết hết.
Thần Chức gồm:
- Nhà Tiên Tri: có khả năng kiểm nghiệm danh tính một người chơi bất kỳ mỗi đêm để xác định đó là Người Sói hay Người Tốt. Nhờ năng lực này, Nhà Tiên Tri thường là lãnh đạo dẫn dắt mọi người tìm ra và loại bỏ Người Sói.
- Phù Thủy: có khả năng hạ độc chết một người hoặc cứu sống một người bất kỳ mỗi đêm.
- Thợ Săn: có khả năng bắn chết một người chơi.
- Bảo vệ: Có khả năng bảo vệ một người chơi bất kỳ. Người được bảo vệ sẽ không bị Người Sói giết, không bị hạ độc hoặc bị bắn chết...
Vấn đề là những Thần Chức này phải đoán đúng thân phận mục tiêu của họ, nếu không sẽ giết oan một người phe mình hoặc bảo vệ nhầm kẻ bên phe đối thủ.
Một số thuật ngữ:
Nhảy: có thể hiểu là một thủ tục để người chơi giành huy hiệu Cảnh Sát Trưởng công khai trước mọi người. Cảnh Sát Trưởng có quyền xác định thứ tự người phát ngôn, có quyền phát ngôn cuối cùng, phiếu bầu của Cảnh Sát Trưởng được tính bằng 1,5 số phiếu của người khác. Mọi người sẽ bỏ phiếu để quyết định ai là Cảnh Sát Trưởng. Khi Cảnh Sát Trưởng chết, người này có thể chọn một người khác thừa kế huy hiệu của mình, hoặc chọn hủy bỏ huy hiệu. Có một quy luật bất thành văn là Nhà Tiên Tri cần phải nhảy trở thành Cảnh Sát Trưởng, (tuy nhiên cũng có những người cho rằng không cần chơi theo lối chơi như vậy.) Người Sói thường lên giành huy hiệu để nhảy thành Nhà Tiên Tri, khiến mọi người tin rằng mình là Nhà Tiên Tri thật sự, sau đó nói dối để khiến mọi người bầu chọn sai lầm. Tuy nhiên, nếu Nhà Tiên Tri thật cũng nhảy thì khả năng bị lộ khá cao, Người Sói lúc này thường chọn cách tự nổ tung, nuốt huy hiệu cảnh sát sau đó đợi đêm đến giết Nhà Tiên Tri thật để những người khác mất nguồn thông tin. Người Tốt bình thường khác cũng có thể nhảy, nếu những người khác không phân biệt được ai là Nhà Tiên Tri thật, họ có thể bầu cho một người mà họ tin tưởng làm Cảnh Sát Trưởng, còn hơn là bầu phải một con Sói nào đó.
Rút lui: Nếu nhiều Người Tốt đến nhảy, trong đó có Nhà Tiên Tri thật thì Dân Thường sẽ lui về để tránh bị nghi ngờ là Người Sói.
Tra Sát: Nhà Tiên Tri nghiệm ra một Người Sói, yêu cầu mọi người bỏ phiếu cho người đó chết, gọi là Tra Sát.
Tự đao: Ban đêm Người Sói tự sát hoặc đồng hành cùng Sói nhằm mục đích chiến thuật nào đó.
Ngoài ra còn rất nhiều thẻ thân phận khác không phân phe với những năng lực riêng như Người Mơ Mộng (có khả năng bắt ai đó mộng du mỗi đêm, người mộng du không biết mình đang ngủ và được miễn nhiễm mọi chấn thương), Con Quạ (có khả năng nguyền rủa người chơi, người bị nguyền sẽ bị thêm một phiếu trong cuộc bầu loại hôm sau), Thần Tình Yêu (có khả năng chọn hai người ghép thành vợ chồng, nếu vợ hoặc chồng bị hại, người còn lại cũng bị ảnh hưởng, nếu hai vợ chồng nằm ở hai phe khác nhau, hai vợ chồng sẽ phải theo mục tiêu mới là loại bỏ tất cả những người khác để có thể sống bên nhau lặng lẽ); Kẻ Trộm, Ảo Thuật Gia, Hiệp Sĩ Ác...
cùng nhiều kiểu chiến thuật khác nhau.
Rất thú vị đúng không các thím. Bây giờ xin mời các thím bước vào chính truyện nhé, hihi^^^
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Điệu nhạc mở đầu vừa dứt, tiếng người con gái cất lên___ "Trời trở tối xin hãy nhắm mắt."
Việt Từ xé vỏ cắn một miếng socola, giữa tiếng thúc giục lo lắng của đồng bọn Sói "Giết ai, Giết số mấy?", chậm rì rì chỉ chuột vào vị trí Số Một, bố trí có trật tự: "Giết Số Một, tôi lên nhảy giành huy hiệu, hai người các cậu ở bên ngoài bỏ phiếu, Số Sáu làm Trạm Biên, Số Chín làm Đảo Câu."
Bốn Dân Thường ba Thần Chức là Người Tốt, ba Người Sói còn lại là thế lực đối địch, Người Tốt không biết ai là Sói, ba Người Sói có thể nhìn rõ thân phận của nhau nhưng không biết con át chủ bài phía Người Tốt, vậy nên dưới tình huống đó Người Sói nhất định phải giả làm Người Tốt, ban ngày nhiễu loạn tầm mắt người khác hãm hại Người Tốt thật bị nốc ao, ban đêm xuất kích giết chết từng Người Tốt một, mà nhiệm vụ của Người Tốt là dựa vào phát ngôn của mỗi người chơi để phân tích tính hợp lý, đoán ra Người Sói, nếu Người Sói chết hết thì Người Tốt thắng cuộc, nếu Dân Thường hoặc Thần Chức chết hết thì Người Sói thắng cuộc.
Cái gọi là Sói Nhảy, có nghĩa là lợi dụng lúc mọi người không biết thân phận Người Sói nhảy ra tự nhận mình là Nhà Tiên Tri, bơm đểu kêu gọi mọi người loại bỏ Nhà Tiên Tri thật, Trạm Biên tất nhiên cũng giả làm Người Tốt đứng về phe Sói Nhảy hỗ trợ bơm đểu, mà Đảo Câu còn láu cá hơn, kẻ này ngụy trang thành Người Tốt đứng về phe Nhà Tiên Tri thật cãi lại đồng bọn Sói của mình. Dưới tình huống mọi người đều không biết rõ con át chủ bài phe đối phương thế này, thật khó đoán được ai là Người Sói thật, ai là Người Tốt thật.
"Được, không thành vấn đề."
"Cũng được."
Hai tiếng trả lời vừa dứt, âm thanh hệ thống cũng theo sát vang lên: "Trời sáng."
Việt Từ nhẹ nhàng di chuột vào hình cái đầu đại diện Số Bốn, hừ cười: "Không chung một phe, tốt lắm, vừa rồi dẫn anh chơi một ván chắc là biết cách chơi rồi nhỉ, xem xem lần này chơi một mình hiệu quả thế nào."
Người chơi Số Bốn xa cuối chân trời đương nhiên không đáp lại anh, nhưng ngoài ý muốn là khi lên nhảy lại thấy hai người họ thế mà cùng đến giành huy hiệu. Việt Từ là Người Sói chuẩn bị nhảy thành Nhà Tiên Tri, đối phương không phải Người Sói cũng đến nhảy vậy hẳn là Thần Chức phe Người Tốt, không khéo còn chính là Nhà Tiên Tri thật. Một loạt phân tích lóe qua trong đầu, mắt Việt Từ nhất thời sáng lên.
Hệ thống ngẫu nhiên chọn anh là người phát ngôn thứ nhất, khóe môi thanh niên gợi lên nụ cười đầy hứng thú, hắng giọng, bắt đầu bịa chuyện một cách táo bạo: "Số Ba đang lên tiếng, tôi là Nhà Tiên Tri duy nhất ở đây, Người Tốt có mặt xin hãy rút lui, không lui đánh dấu luôn là Sói, đêm qua tôi nghiệm ra anh bạn Số Bốn, thật đáng tiếc, hắn là một tên Người Sói, đợi lát nữa sẽ là người đầu tiên bị loại trừ.
Người đi Nhảy không nhiều lắm, vậy hẳn là ít Cảnh Sát Ma Sói nhiều Sói Mô Hình, tối nay tôi sẽ kiểm nghiệm vị trí góc, trước nghiệm sáu, sau nghiệm bảy, sau đó lại nghe thêm lời người khác phát ngôn hai lần nữa là có thể chứng thực tương đối, Người Tốt xin hãy bầu chọn tôi, mạnh dạn muốn có huy hiệu cảnh sát.
Tôi phát ngôn đầu tiên khá là chịu thiệt đó, chưa được nghe người khác nói những cái gì, khó mà phán đoán, không phân tích được nhiều, tí nữa nếu có người bảo tôi nói quá ít không đủ lấy danh Nhà Tiên Tri, tôi sẽ không chấp nhận đâu, hơn nữa tôi làm người đầu tiên phát ngôn lại Tra Sát luôn, mạnh miệng quá phải không, nếu tôi thật sự là Người Sói thì chẳng nhẽ không sợ Số Bốn là Thần Chức, Tra Sát sẽ bị lật kèo ư?
Không sợ, bởi vì tôi là Nhà Tiên Tri thật sự, không giống những tên Sói Nhảy chỉ biết làm đục nước, cho nên ai kêu tôi phát ngôn có vấn đề thì cứ nghỉ khỏe đi, Người Tốt bầu cho tôi, người nào không bầu sau khi kết thúc tôi sẽ tâm sự với các cậu nguyên nhân trọng điểm, được chưa. Còn gì cần bổ sung nhỉ... À, người chơi Số Bốn bị tôi Tra Sát rồi mà còn chưa tự sát, xem ra lát nữa định giãy dụa một hồi đây mà, định cho Sói Nhảy Tra Sát ngược lại tôi à? Cũng được, tôi muốn hỏi một chút Số Bốn còn có thể hoa ngôn xảo ngữ kiểu gì mới rửa được hết lông Sói trên người."
Rõ ràng chính là một con Sói, trong một trăm năm mươi giây phát ngôn đã nói ra đầy mồm chính nghĩa, tới lúc anh nói xong, những người đến nhảy cạnh tranh huy hiệu đều rất ăn ý lui về, đồng ý nhận định người này là Nhà Tiên Tri, duy chỉ có Số Bốn bị Tra Sát là không động đậy gì, nhưng loại thái độ này dưới cách nói của Việt Từ đã bị ngầm thừa nhận là sự giãy dụa cuối cùng, chẳng ai coi trọng thân phận của hắn.
Đến tận khi Số Ba phát ngôn xong, hình cái đầu tròn tròn của người chơi Số Bốn nối tiếp lên tiếng, giọng nói trầm thấp có lực vang lên chậm rãi, rất dễ nghe còn chứa theo cảm giác áp bách quen ra lệnh, vừa cất tiếng đã khiến tất cả mọi người rung lên, hắn nói: "Tôi là Số Bốn, Nhà Tiên Tri, Số Ba nói hay lắm, có thể gọi là ba hoa chích chòe, trong lúc các cậu đã có suy nghĩ cho rằng cậu ta là Nhà Tiên Tri, tôi lặp lại những lời lẽ giống thế sẽ chỉ bị cho là bắt chước, vậy nên sau đây tôi sẽ chỉ ra lỗ hổng trong lời nói của Số Ba, bàn lại vấn đề kiểm nghiệm.
Cậu ta nói cậu ta Tra Sát người phát ngôn sau là rất mạnh miệng, khác với cách Sói Nhảy thường làm; tương tự chúng ta cũng có thể cho rằng đây là hành vi Người Sói dựa theo lối suy nghĩ thông thường để cố tình đi ngược lại; càng là Sói, càng phải Tra Sát Người Tốt; nếu người bị Tra Sát là Dân Thường không thể tự chứng minh thân phận, vậy coi như hết đường chối cãi; nếu người người bị Tra Sát là Thần Chức, vậy càng một công đôi việc, cho hai Thần Chức còn lại bị lộ mặt, còn dư hai Người Sói vẫn ẩn mình đồ sát toàn bộ Thần Chức."
Phó Bồi Uyên nhìn nhìn cái đầu đại diện Số Ba trên màn hình, cái đầu là hình người nhỏ xíu ra vẻ dễ thương, mắt to ngập nước thoạt trông cực vô tội, hoàn toàn tương phản với con cáo con đầy bụng xấu xa của hắn, nếu không phải thân phận Nhà Tiên Tri của chính hắn bị đối phương lôi ra công kích, không chừng còn sẽ bị lời lẽ đó thuyết phục đi trật đường thật.
Nghĩ thế, khóe môi lại dấy lên nụ cười nhạt, tiếp tục nói: "Lại xem cách cậu ta kiểm nghiệm, trước nghiệm sáu, sau nghiệm bảy, thị giác Nhà Tiên Tri cũng có vấn đề quá đấy, dưới tiền đề đã biết có bốn Người Sói, xác suất Người Sói thấp như thế sao lại phải lãng phí nghiệm theo trình tự 67, đã vậy lại còn nghiệm xuôi, cậu để 12 phía trên và 89 dưới cùng ở chỗ nào?
Tại sao lại phải nghiệm như thế, người ngoài có lẽ cảm thấy như lọt vào sương mù, nhưng cậu một tên Người Sói và tôi một Nhà Tiên Tri đều biết rõ, tối hôm qua tôi nghiệm ra Số Sáu là thân phận Người Sói, cậu mưu tính giỏi lắm, ban ngày đối địch với tôi nhảy Nhà Tiên Tri, chiếm lấy huy hiệu Cảnh Sát, buổi tối hoặc ăn thuốc độc của Nữ Phù Thủy, hoặc tự đao, hôm sau còn có thể chuyển huy hiệu Cảnh Sát lại cho đồng đội Sói Số Sáu, vừa giúp chứng thực vừa giúp đề cao thân phận Người Tốt của gã ta, cho gã lãnh đạo, lừa hết cả đội ngũ Người Tốt. Tôi phân tích thế có đúng hay không?"
Việt Từ nghe liên tục gật đầu, ý cười trên mặt càng sâu, không thể phủ nhận Phó Bồi Uyên hoàn toàn đoán trúng tâm tư mình, mỗi câu mỗi chữ đều chạm vào tử huyệt, chỉ rõ hành động kế tiếp của anh rõ ràng, sắc bén, độ ăn khớp tư duy mạnh như thể là con giun trong bụng anh, anh không chỉ không tức giận vì bị nhìn thấu, ngược lại còn nổi lên cảm giác tri kỷ khi chí lớn gặp nhau.
Thật khó tưởng tượng đây là lần thứ hai người đàn ông này chơi Giết Người Sói, ván đầu tiên do anh dẫn theo đối phương chơi, hai người là hai con Sói kẻ xướng người họa kéo cả đội đi trật đường, khiến toàn bộ Dân Thường bị nốc ao, cuối cùng công bố kết quả, tất cả ngây ra nổi điên một trận.
Lần này cũng thế, hai Nhà Tiên Tri đối đầu nhau không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng người nào cũng nói rõ ràng có lý, lôgic trôi chảy thì hiếm mà có được. Nghe Số Ba phát ngôn không vấn đề gì, Số Bốn ở trong hoàn cảnh xấu lại không phòng thủ mà phản công càng làm người ta hoa mắt, khi hai người trình bày xong quan điểm của mình, mọi người xung quanh lâm vào cảnh khó khăn, cuối cùng khi bỏ phiếu xuất hiện tình thế mỗi bên năm phiếu ngang nhau.
Chín người, bốn người đứng về phe Số Ba, bốn người đứng về phe Số Bốn, còn dư một tên thì xui xẻo bị rớt mạng.
Hai lần bỏ phiếu đều hòa nhau, cuối cùng huy hiệu Cảnh Sát không ai chiếm được bị xé bỏ, lần phát ngôn thứ hai còn chia luôn đội hình, sau khi Số Ba, Số Bốn phát ngôn xong, thành viên hai đội bắt đầu lần lượt biện hộ cho Nhà Tiên Tri bên mình, cuối cùng đây không còn là trò suy xét tính logic trong phát ngôn nữa mà chuyển hẳn thành màn động khẩu của hai đoàn hộ vệ.
Đội ủng hộ Số Ba công bố: "Số Ba là người đầu tiên nhảy Nhà Tiên Tri, lực Tra Sát lớn, phát ngôn cũng rất đầy đủ hoàn toàn không có kẽ hở, hơn nữa giọng nói còn dễ nghe như thế. Số Bốn cậu chính là Người Sói tự nhận làm Nhà Tiên Tri!"
Đội ủng hộ Số Bốn phản bác: "Đó chính là lỗ hổng trong tư duy của các cậu, đâu phải Người Sói chỉ có thể nghiệm giả mà không thể tra sát, cách nghiệm của cậu ta cũng có vấn đề, lỗ hổng trong phát ngôn bị chỉ rõ ra rồi mà các cậu còn không tin, bị quỷ ám rồi à? Huống hồ xét về giọng nói, giọng Số Bốn của bọn tôi mới đúng là khí chất của đại lão gia, đặc biệt giàu sức thuyết phục..."
Hai bên bên nào cũng cho là mình phải, giằng co mãi không xong cuối cùng Việt Từ quyết định bầu một độc một, ban ngày bỏ phiếu loại một Nhà Tiên Tri, buổi tối hạ độc chết một Nhà Tiên Tri khác, cả hai tên đều không được sống yên ổn.
Phương pháp này rất phổ biến trong trò Giết Người Sói, nhưng vì lần này cả hai người đều phát ngôn quá tốt nên những người xung quanh đều vô cùng do dự, cuối cùng đành ôm lòng không tha tiễn bước cả hai vị Tiên Tri, còn dặn hai người: "Lát nữa đừng out vội nhé, đợi kết thúc rồi cùng chơi tiếp."
Theo hiệu ứng bụi bay đầy màn hình, hệ thống thông báo "Số Bốn bị hạ độc tử vong.", Việt Từ tức khắc cười lăn lộn trên giường, vừa cười vừa run rẩy nhắn tin an ủi Phó Bồi Uyên, hỏi hắn lần đầu làm Nhà Tiên Tri đã bị hạ độc nốc ao cảm tưởng thế nào.
Vài giây sau___
Phó Bồi Uyên: "Cũng không tệ lắm, cậu mưu tính đúng như tôi dự đoán."
Việt Từ gật đầu, đối phương phản kích cũng giống suy đoán của anh, đổi lại vị trí mà tự hỏi thì anh cũng sẽ phản chiêu từ góc độ đó, tưởng tượng như thế thấy quả nhiên là thập phần ăn ý.
Việt Từ chơi chưa đã hỏi: "Chơi ván nữa?"
Phó Bồi Uyên: "Chơi."
Trở về phòng, một vòng chơi mới bắt đầu, cùng với điệu nhạc quen thuộc vang lên, màn ảnh hiện ra thân phận __ Dân Thường.
Từ cái nhìn của Dân Thường, thân phận những người khác đều mù tịt, Việt Từ sờ sờ cằm, nhìn Phó Bồi Uyên dưới tầng, suy đoán thân phận hắn là Người Tốt hay là Người Sói, đồng thời tính toán xem ván này nên chơi như thế nào, nghĩ nghĩ lại không ngờ rằng... Sau khi Nhà Tiên Tri chiếm được huy hiệu Cảnh Sát, thông báo hệ thống đầu tiên là:
___ Đêm qua người chơi Số Ba tử vong.
Dân Thường Việt Từ đang tràn đầy ý chí chuẩn bị khống chế toàn cục đại sát tứ phương: "..."
Chí lớn chưa thực hiện, thân mình đã chết toi, mới đầu ván anh đã bị Người Sói giết chết, trong lúc nhất thời Việt Từ dở khóc dở cười.
Đến mức đó sao, anh đáng sợ như vậy sao? Hơn nữa vì sao giết anh mà không phải giết Phó Bồi Uyên, thoạt trông anh có tính nguy hại lớn hơn hắn sao?
Anh ngồi xếp bằng luôn trên giường hưng phấn quan sát diễn biến tiếp theo của cuộc chơi. Ván này Phó Bồi Uyên mang thân phận Thợ Săn, vừa xuất kích đã biểu lộ luôn thân phận, sau đó dẫn dắt toàn đội. Vào đêm thứ hai, điều thần kỳ không phải là giữa Nhà Tiên Tri và Thợ Săn, phe Người Sói lại chọn giết Thợ Săn, mà là sau khi đội Người Sói giết Thợ Săn rồi, Nữ Phù Thủy lập tức dùng chai thuốc giải duy nhất cứu Thợ Săn chứ không phải lưu trữ lại bảo vệ Nhà Tiên Tri.
Việt Từ cười từ đầu tới đuôi, xem Phó Bồi Uyên một tên Thợ Săn chỉ huy phe Người Tốt nốc ao hết Người Sói, lúc trò chơi kết thúc cả đám vẫn còn như mê ngủ, hỏi vì sao Số Năm là Người Sói, Số Bảy là Người Sói, lỗ hổng ở chỗ nào mà sao không nhìn ra?
Ngoài ra đầu ván có một cô nàng mới tiến vào không rõ tình huống í ới xin được dẫn theo chơi, nghe nói còn là một hot streamer đang phát trực tiếp, nhưng toàn bộ hành trình đều bị Phó Bồi Uyên không thèm nhìn triệt để, kết thúc trò chơi cũng chỉ nói một câu: "Chủ phòng, đá ả."
Chủ phòng bị ngữ khí đó làm đứng hình, theo bản năng làm theo mệnh lệnh của hắn, làm xong mới kịp phản ứng mình vừa đá văng cô gái tuy có chút hơi thái quá nhưng là cô gái duy nhất trong phòng ra ngoài.
Chủ phòng: "..."
Hiện tại Việt Từ chỉ cảm thấy dẫn Phó Bồi Uyên đi chơi game, thật sự là ý tưởng không thể đúng đắn hơn, rất thú vị, anh đang định nói gì đó thì điện thoại di động phát tiếng chuông báo tin nhắn, mở ra thấy:
Tư Minh Tu: "Nguyên Tiếu nhận lời mời, nói ngày mười lăm tháng này có thời gian, gặp ở chỗ nào?"
Nguyên Tiếu, người được Liêu Thành Sổ chỉ định vai nữ chính.
Anh ta nhận lời, chứng tỏ không hoàn toàn kháng cự việc đóng phim, ít nhất là có phần động lòng, Việt Từ hơi hơi trầm ngâm, nhắn lại: "Sáu giờ chiều, địa điểm là khu trò chơi ngay gần công ty Tinh Quang của bọn họ."
Ở khu trò chơi? Hẹn kiểu gì thế?
Tư Minh Tu cũng sửng sốt, nhưng ngẫm Việt Từ hẳn là có tính toán riêng nên không hỏi lại, chỉ đơn giản báo thời gian địa điểm cho người đại diện Tạ Lũy bên Nguyên Tiếu.
Nguyên Tiếu nhận được địa điểm cũng nghĩ trăm mối mà không hiểu, Tạ Lũy bên cạnh bất mãn nói trực tiếp ra miệng: "Thế này là thế nào, đến khu trò chơi nói chuyện kiểu gì, thái độ cậu ta cũng tùy tiện quá rồi đấy."
Trong mắt Nguyên Tiếu xẹt qua một tia trầm tư, nhưng lại có cái nhìn khác với người đại diện. Xem từ thái độ diễn xuất và sự chuyên nghiệp, đối phương không phải loại người như lời Tạ Lũy nói, có khi có lý do nào đó cũng không biết chừng, anh nghĩ thế, nghe Tạ Lũy lải nhải phê bình thì chỉ "Ừ" một tiếng thản nhiên.
Tạ Lũy bị trả lời có lệ: "..." Ô!
....
Chạng vạng ngày hôm đó, Nguyên Tiếu một mình rời khỏi phòng thu âm đến khu trò chơi cách Tinh Quang không xa. Anh thay một bộ quần áo thể dục màu lam đơn giản, thân cao da trắng, dù ai nhìn cũng sẽ cho đó là một sinh viên chưa ra ngoài xã hội, hoàn toàn không liên quan đến Thiên Vương lạnh lùng tích chữ như vàng trong truyền thuyết.
Anh đứng trước quầy bar, đè thấp mũ xuống, làm như đặc vụ gián điệp hỏi đường vào phòng riêng, căn cứ số phòng người đại diện cung cấp, vội vàng xuyên qua hành lang dài đi đến mục tiêu.
Anh nhấp nhấp môi, đứng trước cửa phòng, nội tâm vững vàng đột nhiên có chút hồi hộp, bàn tay đeo găng trắng giật giật, cuối cùng vẫn đẩy cánh cửa trước mắt, lập tức thấy thanh niên đang ngồi trước máy tính trong phòng, thanh niên ngẩng đầu lên nhìn, nở nụ cười thẳng thắn thuần túy, khuôn mặt vốn đã đặc biệt tuấn mỹ khi gợi khóe môi lại càng thêm chói mắt. Nguyên Tiếu giật mình, tuy đã sớm nhìn khuôn mặt này nhiều lần trên tivi, nhưng giờ mặt đối mặt vẫn không khỏi bị kích thích thị giác.
Thanh niên đứng lên, tiếng nói trong trẻo không nhanh không chậm: "Thầy Nguyên*, tôi là Việt Từ, người hẹn gặp thầy, xin mời ngồi, chúng ta ngồi xuống rồi nói."
*Chú thích 2:
Thầy Nguyên: tớ không rõ sao lại gọi là thầy, nhưng dường như người ta thường gọi những tiền bối hoặc những người đi trước có năng lực hơn mình là thầy một cách thân mật và bày tỏ sự kính trọng, (ví dụ như Thầy Hà, Thầy Táp trong một số show truyền hình ý...)
Link truyện: www.wattpad.com/story/181342655-hướng-dẫn-cách-vạn-nhân-mê-lật-kèo