Lý giáo sư yên lặng nén tâm sự quyết đoán rời đi, hai người kia ở trước mặt ông liều mạng mà tú ân ái, thật làm bẩn mắt ông mà! HỪ!

Lý giáo sư hầm hừ chạy lấy người, Cố Thần đắc ý ở trong lòng ngực Lãnh Túc cọ lại cọ.

Y bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu hắn: "Ngoan, lớn vậy rồi còn học tiểu hài tử làm nũng."

Cố Thần đem đầu vùi ở trong ngực y làm bộ không nghe thấy, lẳng lặng cảm thụ nhịp tim đập mạnh mẽ hữu lực.

Lãnh Túc từ nhỏ đến lớn chưa từng có người nào thân cận với y như thế, cảm giác bị ỷ lại, thật không tồi nha!

Đặc biệt, người này phải là Cố Thần mới được.

Lặng lẽ cúi đầu nhẹ nhàng in một nụ hôn ở trên những sợi tóc mềm mại của Cố Thần, y hít một hơi thật sâu, cảm giác tâm tình đều tốt hơn rất nhiều.

"Hảo, chúng ta đi thôi. Ta muốn dẫn ngươi đi đăng ký, về sau ngươi chân chính là người của ta."

Hai tai Cố Thần lặng lẽ đỏ lên, yên lặng trừng mắt ai đó, nói cái gì vậy? Ai thèm làm người của ngươi!

Căm giận cố cắn một ngụm trên ngực y, khuôn mặt Cố Thần cũng chậm rãi đỏ lên theo.

Lãnh Túc nhìn khuôn mặt đỏ rực như quả táo tàu của Cố Thần, mềm mại nộn nộn, bộ dáng thực ngon miệng nha! Thật muốn gặm một ngụm!

Ra khỏi viện nghiên cứu, Cố Thần giận dỗi không để ý tớ y nữa, lập tức đi nhanh về phía trước.

Lãnh Túc nhìn bóng dáng đi nhanh của hắn, ánh mắt dần dần tối sầm xuống, xung quanh y dường như lượn lờ những làn khói đen đặc.

Khu vực đăng ký dị năng giả, cách không xa viện nghiên cứu. Đi tới nơi, lúc này bên trong rộn ràng nhốn nháo, có rất nhiều người.

Cố Thần đứng ở trước cửa lớn, nghe rõ những âm thanh ồn ào phát ra từ bên trong, thăm dò hướng về phiá quầy đăng ký, một đoàn người xếp thành hàng dài phía trước, dòng người chen chúc xô đẩy.

Cố Thần bị tình huống này làm cho hoảng sợ, vội vàng lùi về sau quay đầu nhìn ra phía Lãnh Túc.

"Đây là chuyện gì? Đừng có nói toàn bộ dị năng giả trong căn cứ đều ở đây nha!?"

Khóe môi Lãnh túc nhếch lên: "Ngươi nói xem...."

"Kia này......"

Cố Thần vẻ mặt không dám tin tưởng mà chỉ vào đăng ký chỗ, đây là tình huống như thế nào!

Bởi vì đời trước cùng ngày hắn trực tiếp liền đi theo Trần Mặc tới nơi đóng quân của gã, ngày hôm sau Trần Mặc liền nhận được nhiệm vụ đi ra ngoài chấp hành.

Trần Mặc có giao tình rất tốt với một nhân viên đăng ký, liền trực tiếp cấp cho Cố Thần mấy cái kiểm tra đơn giản, dứt khoát lưu loát mà đăng ký xong.

Cho nên Cố Thần lúc ấy cũng không có tới chỗ đăng ký cho nên hắn không hề thấy qua loại tình huống nào nhiệt này.

"Khoảng cách từ nơi này mấy chục km, có một lỗ hỏng khá lớn trên tường vây cỡ trung do bị tang thi công phá. Những người này đều là từ nơi đó tới." sắc mặt Lãnh Túc lạnh lùng, ngữ khí có chứa sát khí.

Cố Thần sửng sốt, tường vây cỡ trung của căn cứ cũng có thể bị công phá, chẳng lẽ tang thi lại biến dị nữa rồi? Bằng không như thế nào lại đột nhiên lợi hại đến như vậy?

Cố Thần lần nữa chuyển hướng qua nhìn sâu ở bên trong chỗ đăng ký, lúc nãy hắn chỉ mới nhìn thoáng qua một cái, thế cho nên cũng không có hoàn toàn thấy rõ ràng tình huống sâu bên trong như thế nào.

Lúc này đây hắn mới cẩn thận đánh giá một phen, mày Cố Thần nhíu chặt, trong ánh mắt ẩn chứa ngọn lửa giận lập loè.

Địa phương lớn như vậy, bốn phương tám hướng nơi nơi đều là người, có nằm có ngồi. Hơn nữa trên thân thể những người này đều không ngoại lệ mang theo ít hoặc nhiều vết thương lớn bé.

Thậm chí có người còn thiếu đi cánh tay cẳng chân hoặc bị gãy chỉ có thể treo lên đều nằm ở bên trong.

"Bọn họ! Như thế nào đều tụ tập ở trong này?" Cố Thần nhíu mày khó hiểu, quay đầu lại nhìn về phía Lãnh Túc.

"Bởi vì nơi này có dị năng giả cao cấp tọa trấn, những người này đều bị thương có thể đã bị nhiễm virus. Nếu có thể cứu, tự nhiên sẽ cứu, nếu đã bị cảm nhiễm, vậy cho họ một phát để họ thống khoái ra đi." Vẻ mặt Lãnh Túc không có bất kì biến hóa gì nhưng ánh mắt y lại cực kỳ âm trầm nhìn chằm chằm vào trong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play