"Lão sư, Lãnh đội trưởng tới."

Tiểu lâm kéo kéo ống tay áo một người, ý bảo ông ta quay lại phía sau xem.

"Bảo hắn đợi ta hai phút, tổ hợp gen sắp hoàn thành rồi."

Người trả lời là một người mặc áo blouse trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu, tóc hơi có chút hoa râm, tinh thần hưng phấn.

Người này không ai khác chính là nhà khoa học số một Hoa Quốc, Lý giáo sư.

Một đời trước Cố Thần luôn đi theo tiểu đội của Trần Mặc, không ngừng làm các loại  nhiệm vụ. Thậm chí vì muốn giúp Trần Mặc phân ưu, rất nhiều lần hắn đều chủ động thế gã đi ra ngoài làm nhiệm vụ.

Ở bên ngoài trường kỳ đánh tang thi, thế cho nên hắn chưa từng đi tới những nơi sâu trong căn cứ, càng đừng nói tới việc vào trong vùng trọng điểm bảo hộ chính là viện nghiên cứu có các nhân vật quan trọng của quốc gia.

Tiểu Lâm vẻ mặt đau khổ, hướng bọn họ xin lỗi cười cười.

"Thật sự rất ngượng ngùng, tính tình lão sư chúng ta là vậy, các ngươi đừng để ý. Vì nghiên cứu lần này vô cùng quan trọng cho nên lão sư đã mấy ngày liền không ngủ, rốt cuộc cũng có kết quả, cho nên tương đối coi trọng......"

Hiển nhiên Lãnh Túc cũng thường xuyên gặp mấy loại tình huống thế này, hướng về phía Tiểu Lâm gật đầu ý bảo y đã biết, Tiểu Lâm có được câu trả lời liền hướng bọn họ cúi chào sau đó liền đi ra ngoài.

Tiểu Lâm chạy nhanh ra ngoài, vốn dĩ anh cũng có việc phải làm, thấy hai người kia cũng không làm khó liền thả ra một hơi nhẹ nhỏm.

Lãnh Túc vỗ vỗ mu bàn tay Cố Thần, trấn an hắn: "Lại chờ một lát đi, dù sao hôm nay chúng ta cũng không bận gì ".

Hắn biết Lãnh Túc đây là sợ hắn ghét bỏ nhàm chán, sẽ tạc mao.

Trên thực tế hắn đối với Lý giáo sư có một loại chờ mong, cũng không có một chút gì là không kiên nhẫn.

Bởi vì Cố Thần nhớ rõ đời trước, chính Lý giáo sư là người đã nghiên cứu ra thuốc ức chế virus tang thi, làm cho vết thương của Thế Giới có dấu hiệu kép lại, mang hi vọng tràn đầy cho nhân loại.

Virus biến dị tang thi có chứa một loại năng lực cảm nhiễm vô cùng cao, chỉ cần là bị tang thi cắn một ngụm, trên cơ bản không thể cứu chữa được, cuối cùng đều bị virus cắn nuốt biến thành thành viên của chúng.

Nếu như có người bị cắn, phương pháp giải quyết duy nhất chính là đúng lúc hắn chưa biến dị, tặng cho hắn một phát ngay đầu chấm dứt thống khổ kéo dài.

Cho đến khi Lý giáo sư nghiên cứu ra loại thuốc có thể ức chế virus khuếch tán trong bào chế, loại tình huống này mới được cải thiện.

Tuy rằng nói vậy nhưng cuối cùng vẫn không thể loại trừ virus tang thi, chỉ có thể cắt đi những bộ phận bị cắn hoặc tiến hành làm tê liệt những bộ phận đó, làm cho virus không khuếch tán ra. Như vậy so với biến thành quái vật ăn thịt đồng loại thì tốt hơn nhiều.

A, tính theo khoảng thời gian này thì thuốc bào chế cũng sắp xuất hiện rồi.

Cho nên Cố Thần đối với vị lão giả cả đời đều tận sức tạo phúc cho nhân loại, chính là vô cùng kính trọng ngài ấy.

Quan sát một hồi vẫn không thấy Thần Thần có bất kì biểu hiện bất mãn nào, trong lòng Lãnh Túc nhẹ hẳn đi, cằm tay hắn dắt hắn đến ghế sofa ngồi chờ.

Lãnh Túc biết rõ, Lý giáo sư nói là vài phút nhưng thực tế phải tính bằng giờ trở lên.

Quả nhiên đúng như y đoán, mấy giờ đi qua, Cố Thần ngồi đến mông cũng tê rần, lúc này Lý giáo sư mới hoan hô một tiếng.

"Thành công!"

Tức khắc cả viện nghiên cứu ai nấy đều hô lên sung sướng, sức nóng của không khí liền tăng theo.

Ngay cả Cố Thần cùng Lãnh Túc cũng bị loại không khí vui sướng này cảm nhiễm, tự giác mà đứng lên hưng phấn cùng với tất cả mọi người vỗ tay.

Thậm chí có một lão giáo sư râu tóc đã bạc phơ, vì không kiềm chế được sự vui mừng đã bật khóc: "Thật tốt quá, thật tốt quá, rốt cuộc cũng nghiên cứu thành công, về sau nhân loại được cứu rồi!"

Cố Thần sửng sốt, ngay sau đó liền phản ứng lại, nguyên lai hôm nay chính là ngày thuốc ức chế virus ra đời, trời ạ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play