"Bảo bối, cũng không phải tôi muốn chuyển, em không phạt hắn mà đi phạt anh, không thấy anh rất oan ức sao?" Nghiêm Ngộ Sâm nỗ lực nói lý.
Đường Trì ha ha: "Cho nên ý anh là từ chối bị phạt phải không?"
Nghiêm Ngộ Sâm: "Cũng không phải từ chối, chỉ là anh không hiểu, tại sao em lại phạt anh, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của Nghiêm Nhất Tự, anh vô tội."
"Anh vô tội?" Đường Trì lườm qua: "Em không vô tội sao? Mỗi ngày đều phải theo sau mông anh giúp anh giải quyết rắc rối, anh cũng không nhìn thử anh chia thành hai cái tên khác thường như thế nào, em sắp bị bức điên rồi."
"Bảo bối, em đừng nóng giận." Nghiêm Ngộ Sâm dụ dỗ nói.
"Em tức giận rồi." Đường Trì: "Em không chỉ tức giận không thôi đâu, em còn muốn ly hôn!"
Vừa dứt lời, hai gói mì ăn liền bị hai đầu gối Nghiêm tổng đè lên lập tức tan xương nát thịt.
"Bảo bối, anh sai rồi." Nghiêm Ngộ Sâm hèn nhát.jpg.
Nghiêm Ngộ Sâm nhận sai quá nhanh, Đường Trì thiếu chút nữa không phản ứng kịp, mau chóng tới kéo Nghiêm Ngộ Sâm lên: "Anh ngốc sao, đau chết luôn, mau đứng dậy."
Tuy rằng chuẩn bị dụng cụ rất đầy đủ, mà Đường Trì thật sự không định phạt anh, không nỡ.
"Anh biết em đi cùng anh sẽ rất mệt, đừng ly hôn anh." Thanh âm Nghiêm Ngộ Sâm trầm thấp mang theo từng tia từng tia khẩn cầu.
Đường Trì trong nháy mắt hóa thành thủy, nhân nhượng nói: "Không ly hôn, em chỉ đùa giỡn với anh thôi."
Tuy rằng rất mệt nhưng thời điểm vui vẻ, thật sự rất vui.
Nghiêm Ngộ Sâm xác nhận Đường Trì sẽ không ly hôn với mình một lúc lâu xong, rốt cục thở phào nhẹ nhõm, thời khắc đứng dậy liền ôm lấy Đường Trì: "Bảo bối, em thật sự quá đáng yêu."
"Anh ôm quá chặt, em thở không được." Vành tai Đường Trì hồng hồng.
Lúc này Nghiêm Ngộ Sâm mới thả Đường Trì ra.
"Nói, anh xác thực nhớ được tất cả ký ức khi Nghiêm Nhất Tự xuất hiện sao?" Đường Trì trở lại chuyện chính.
Nghiêm Ngộ Sâm ừm một tiếng, nghiêm túc nói: "Lần này không chỉ nhớ lại, trong lòng hắn muốn gì anh đều biết."
Tình huống này, vẫn là lần đầu tiên xuất hiện.
Đường Trì: "Anh hỏi qua bác sĩ chưa?"
"Hỏi rồi." Nghiêm Ngộ Sâm nói: "Bác sĩ nói, giữa nhân cách xuất hiện ký ức chung, nguyên nhân phần lớn là do ba nhân cách có những suy nghĩ và cảm xúc chung về một thứ mà họ coi trọng. Nhưng chuyện này không hề đại biểu sẽ dung hợp các nhân cách lại với nhau."
Đường Trì: "Cho nên, không quan tâm bọn anh đã trải qua chuyện gì, hai nhân cách khác đều biết?"
"Trên lý thuyết là như vậy." Nghiêm Ngộ Sâm nói.
Đường Trì: "Chuyện này có nghĩa ba nhân cách sẽ cùng thức tỉnh một lúc?"
"Không phải." Nghiêm Ngộ Sâm nói: "Vẫn chỉ có một nhân cách thức tỉnh thôi, chỉ là hai nhân cách khác sẽ luân phiên nhau kết thừa ký ức của nhân cách trước."
Đường Trì thở phào nhẹ nhõm: "Còn may là không phải, không thì hiện tại anh cùng em trò chuyện, bọn họ chẳng khác nào đang nghe phát sóng trực tiếp."
Nghiêm Ngộ Sâm xoa đầu Đường Trì, ôn thanh nói: "Hôm qua anh đột nhiên chuyển đổi, có phải dọa em giật mình không?"
Hai người ngồi trên ghế sofa, Đường Trì nghiêng đầu tựa trong lòng Nghiêm Ngộ Sâm, ừm một tiếng: "Bất quá em đã nói với Nghiêm Nhất Tự rồi, anh ta sẽ tạm thời không làm gì khác, sẽ ngoan ngoãn đóng giả anh."
"Anh biết. Bất quá..." Nghiêm Ngộ Sâm nặn nặn mặt Đường Trì: "Nghiêm Nhất Tự hôn em, anh không vui."
Đường Trì ở trong lòng Nghiêm Ngộ Sâm cọ cọ: "Vậy anh muốn thế nào? Để em hôn lại?"
"Đương nhiên không được!" Nghiêm Ngộ Sâm khiếp sợ.
Đường Trì cười khẽ: "Vậy làm sao anh mới hài lòng?"
Vừa dứt lời, Nghiêm Ngộ Sâm đột nhiên cúi đầu hôn lên, hơi thở giữa môi cùng răng ngổn ngang giao hòa, so với cái hôn như chuồn chuồn lướt nước của Nghiêm Nhất Tự thì mạnh mẽ hơn nhiều.
Hồi lâu, Nghiêm Ngộ Sâm mới buông Đường Trì ra, vẻ mặt đắc ý nói: "Như vậy mới hài lòng."
Đường Trì sờ đôi môi có chút sưng của mình "Lần này hắn chỉ nhẹ nhàng hôn em một chút, còn anh..." Đường Trì hơi ngượng ngùng, không nhịn được nhỏ giọng: "Lại hôn sâu, vậy lần sau, nếu hắn làm em, chẳng phải anh sẽ làm bảy ngày bảy đêm hay sao."
Sắc mặt Nghiêm Ngộ Sâm âm trầm: "Anh sẽ không để hắn chạm đến nơi đó của em."
Đường Trì hừ một tiếng, đưa tay ôm eo Nghiêm Ngộ Sam dụi dụi.
Buổi tối, Đường Trì qua đêm ở ký túc xá của Nghiêm Ngộ Sâm.
Bọn Tiêu Hàn đã quá quen.
Sáng sớm tập trung chạy bộ, nhìn vết hồng trên cổ Đường Trì, Tiêu Hàn không nhịn được thở dài nói: "Người trẻ tuổi thật tốt, nhưng cũng cần tiết chế."
Đường Trì: "Sáng sớm mà cậu gầm gầm gừ gừ gì vậy?"
Tiêu Hàn chỉ chỉ cổ Đường Trì: "Tôi nghĩ lần sau cậu nên để Nghiêm tổng cắn xuống thấp một chút, mỗi lần đều rõ ràng như vậy, biết rõ thì cho rằng trại huấn luyện của chúng ta đang bồi dưỡng minh tinh, không biết còn cho rằng chúng ta làm hoàng|sắc."
*Hoàng sắc 黄|色: Hiện nay thì người Trung thường nói tiểu thuyết vàng, đĩa vàng,...Chính là để chỉ tiểu thuyết sắc tình, phim đen. Có ý kiến cho rằng khi xã hội phong kiến sụp đổ, màu vàng cũng là biểu hiện của suy đồi, dâm loạn của hoàng gia.
Lúc này Đường Trì mới phản ứng lại Tiêu Hàn chỉ cái gì.
Trời đất chứng giám, tối qua cậu cùng Nghiêm Ngộ Sâm chỉ đắp chăn tán gẫu, chuyện gì cũng không làm.
Chỉ là... sáng sớm trước khi ra cửa hôn một cái chào buổi sáng, hôn một hồi, bị gặm một cái dưới cổ.
Trời mới biết Nghiêm Ngộ Sâm xuống miệng ác như vậy.
Đường Trì nhanh chóng che cổ: "Muỗi cắn, tôi không làm hoàng|sắc."
Tiêu Hàn nhịn cười, ồ một tiếng thật dài: "Không quản cậu bị Nghiêm tổng — cắn, hay là bị muỗi cắn, tốt nhất cậu mau bôi kem che khuyết điểm đi. Ngày hôm nay có tiết mục fan tham ban, nếu như bị bọn họ chụp được, sự trong sạch của anh chỉ sợ là khó giữ."
"Biết rồi." Đường Trì xấu hổ nói.
Nói tới fan tham ban, Giản Hàng đột nhiên nhớ đêm qua vì tích góp nhân khí mà live streams: "Đường Trì, cậu cẩn thận một chút, ngày hôm qua khi bọn tôi live streams, fan Cố ảnh đế luôn trực chờ dưới cmt mắng cậu, tôi sợ ngày hôm nay bọn họ sẽ trà trộn vào trong đoàn tham ban kiếm chuyện."
"Tới thì tới, không thành vấn đề," Đường Trì không quan tâm nói: "Dù sao tôi cũng không làm gì, bọn họ muốn quá phận, tôi cũng không phải người dễ ăn."
Live streams tối qua, phòng trực tiếp nhân khí khá cao, nhưng khu bình luận đều là những lời bẩn thỉu xấu xa, lung ta lung tung.
【 Trước kia bám chặt ca ca nhà tôi Đường trà xanh live treams, mọi người mau tới xem. 】
【 Cậu là cái thá gì? Tôi thấy Tiểu Cố nhà tôi rời trại huấn luyện chính là bị cậu làm cho buồn nôn đi. /nôn mửa/ /nôn mửa/ 】
【 Mấy người lầu trên không có ý thức à, Cố ca ca nhà mấy người rời đi, các người còn tới nơi này xoát tồn tại, đầu óc bị chập mạch à? Có muốn tôi giúp các người giải phẫu mổ sọ trị hay không? 】
【 Cố Chiêu Lương là tự mình rời đi vì không thể sắp xếp được lịch trình, là tự nguyện đi, cảm phiền đến blog chính thức xem chút đi được không? Đừng lúc nào cũng là thuyết âm mưu, mưu hại người, luôn cảm thấy cả thế giới này đều có lỗi với ca ca nhà các người. 】
【 Kiểu người chẳng ra gì như Đường trà xanh, ở đâu ra nhiều fan như vậy? Nói, mấy người kia bênh Đường trà xanh, đến cùng là thuê bao nhiêu tiền? 】
Từng cái từng cái bình luận, Đường Trì xem đến đau đầu.
Tính khí bạo lực vốn sinh ra không có khả năng chịu đựng lần thứ hai dâng lên.
"Mấy cái bình luận thuyết âm mưu phía trước nói tôi hại Cố Chiêu Lương tiên sinh rời trại huấn luyện, tôi cũng phải hoài nghi không biết ngài đang hắc tôi hay là yêu tôi nữa." Đường Trì ngồi trước màn hình, nhàn nhã nâng nâng mặt, cười nói: "Lại như hàng xóm bên cạnh nói, tôi chỉ là một nghiệp dư chưa ra mắt chính thức, hà tất gì phải nâng cao năng lực của tôi như vậy."
"Còn có người phía sau, fan tôi không nhiều, nhưng chị ở trong phòng live treams của tôi chẳng lẽ có thể nhìn thấy fan của người khác nữa sao?" Đường Trì bật cười: "Nhìn ngang ngó dọc đều là nhà tôi."
"Tôi âm dương quái khí?" Đường Trì vẻ mặt vô tội: "Có sao? Nếu thế, vậy tôi cảm thấy bản thân rất có tiềm lực làm diễn viên phản diện, sau này tôi có thể xuất đạo ngành diễn viên, tôi chắc chắn sẽ thử diễn nhân vật phản diện."
*Âm dương quái khí 陰陽怪氣: Tính tình cổ quái, làm cho người ta không biết đâu mà đoán định.
"Cố ảnh đế tại sao rời trại huấn luyện?" Đường Trì gãi đầu: "Các người phải đi hỏi hắn chứ, nếu hắn không trả lời, các người đi tìm người đại diện của hắn á, tôi không quen hắn, tôi nào có khả năng biết được."
"Nghe nói tôi với Cố ảnh đế có mâu thuẫn, ra tay đánh hắn, thế đánh hắn đi." Đường Trì không nhịn được cười nói: "Tôi rất thiện lương, chưa bao giờ đánh người."
Đánh người không ra hình người.
Tôi không chỉ đánh Cố ca nhà các người, tôi còn đánh hắn thành cái đầu heo quay, vui hay không? Có ngạc nhiên không?
"Cái gì? Tôi giả làm trà xanh câu dẫn Cố ảnh đế nhà chị?" Đường Trì nghiêm túc nói: "Nhưng Cố ảnh đế nhà chị rất thích tiểu bạch liên, tôi giả làm trà xanh thì có ích gì? Không đúng chuyên ngành."
Mấy người Tiêu Hàn ngồi một bên, nhịn cười liên tục.
Cuối cùng, fan không nhịn nổi.
【 Tiểu Hàn, Tiểu Hàng còn có Tiểu Nhạc nhà tôi, đừng nhịn, muốn cười thì cứ việc cười. 】
【 Cười đi, mọi người cười trước, chúng ta theo sát phía sau, nhất định phải theo đội hình. 】
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha muộn rồi, fan cuồng của Cố Chiêu Lương nhanh đi tắm rồi ngủ đi, nơi này không thích hợp với các người. /lắc đầu chó/ /lắc đầu chó/ 】
【 Quả nhiên là học viên lớp Nghiêm ba ba, chỉ cần ha ha ha ha ha ha ha. 】
【 Tò mò, có phải phong cách live streams của mấy người lớp B là không sợ trời không sợ đất không? Bên này khiên chiến với một đám fan cuồng của Cố ảnh đế, phòng bên cạnh cũng chiến đấu với fan của một tiểu thịt tươi trà trộn vào ha ha ha. 】
【 Nhân tiện, chẳng phải Nghiêm ba ba thường dạy thêm cho Trì Trì sao, tiếp tục ngồi xổm trong phòng phát sóng, có thể ngồi xổm chờ Nghiêm ba ba không? /vẻ mặt mong đợi/ 】
【 Chị em lầu trên đừng đi, tôi ngồi xổm cùng— 】
【 Tôi cũng tới, đa dạng các loại ngồi xổm— 】
Ngay tại lúc mọi người ngồi xổm chờ không biết mệt, cửa phòng luyện tập đột nhiên mở ra, một người đàn ông thân ao mặc bộ đồ màu đen bước vào.
"Vừa nướng thử một chút bánh quy, mang đến cho các cậu nếm thử." Nghiêm Ngộ Sâm vừa nói vừa bước vào cửa, nói xong, mới nhở tới bọn Đường Trì đang live streams.
———————————
=> Chương 58: Phòng phát sóng đêm khuya.