Nhìn đám người kỳ quái trước mặt, Cửu gia nhíu nhíu mày, không khỏi nói thầm, "Giết người mà, sao không ai báo công an?"

Còn không cho người ta nói à, bên kia còn đặc biệt có mấy người vẫn luôn cầm di động chụp ảnh, ủa là sao, là sao?Chẳng lẽ vây xem thi thể là hành động nghệ thuật à? Không bị bệnh đấy chứ? Là một công dân tuân thủ kỷ cương pháp luật, Cửu gia vô cùng vô cùng không lý giải nổi. Hắn đảo mắt nhìn, lại vẫn thấy nhóm Lục Chỉ bình tĩnh dị thường, không khỏi thấy kỳ quái, án giết người mà? Sao ai thấy cũng bình tĩnh như thế?

Lục Chỉ kéo tay áo hắn, giải đáp nghi hoặc của hắn, "Không có người chết, người nằm trên đất còn sống, còn rất khoẻ mạnh."

"Vậy đây là chuyện gì." Cửu gia khó hiểu nói.

Người ghi chép đi lại gần bọn họ một chút, nhỏ tiếng nói, "Thật xin lỗi, chúng tôi là nhóm yêu thích trinh thám, đang tổ chức livestream mô phỏng án kiện trinh thám, chúng tôi đã xin phép ông chủ bên này rồi."

Cửu gia lập tức hiểu rõ, nhẹ nhàng thở ra, rồi bất mãn bĩu môi. "Sao lại không dán thông báo nhắc nhở người qua đường chút nào vậy. Làm vậy sẽ khiến người khác hoảng sợ, nếu đông người thì loạn lên mất, rồi lại đua nhau báo công an không phải là lãng phí tài nguyên quốc gia sao?"

Cửu gia rất không thích cách làm của bọn họ, tổ chức hoạt động thì đến đất của mình mà làm, tuỳ ý muốn làm gì thì làm, không quấy rầy bất kỳ ai. Nếu đã tổ chức nơi công cộng lại không dán thông báo nhắc nhở, rất dễ mang đến phiền toái không cần thiết cho người khác.

Người ghi chép áy náy cười cười, rất lễ phép xin lỗi, "Đúng, anh nói rất đúng."

Mấy người đóng vai nhân vật chính nghe hắn nói, thay đổi sắc mặt. Một người mặc quần áo xanh lam, có lẽ là nhóm trưởng, vốn còn đang đóng vai bi thương, liền đưa tay tạo động tác tạm dừng.

"Chúng ta dừng trước một chút." Hắn không kiên nhẫn nói, "Người qua đường chính nghĩa chui từ cái lỗ nẻ nào ra vậy, ông chủ còn chưa nói gì, anh ở đây nói gì mà nói lắm thế."

Mấy người khác cũng lộ vẻ không kiên nhẫn, một cô gái vóc dáng nhỏ xinh mặc đầm đỏ không còn mang vẻ nhu ngược đáng thương trước đó, "Đúng vậy, phiền chết đi được, quản cái khỉ gì mà quản."

Một nam sinh mặc áo thun vàng, đội mũ lưỡi trai, hung dữ nói, "Đừng làm phiền người khác nữa, không xem thì biến."

Bọn họ rõ ràng sắp xếp không đến nơi đến chốn lại còn đi chỉ trích lời nhắc nhở của người khác. Mấy người họ muốn quát mắng đuổi đám người rảnh hơi xen vào việc của người khác này đi, nhưng xoay người lại nhìn thấy nhóm Lục Chỉ, đặc biệt mấy cô gái, nhìn thấy năm anh đẹp trai muôn hình vạn trạng trước mắt, lập tức mặt đỏ bừng. Mấy thanh niên thấy Cửu gia, Ninh Tước, Cao Triệt, Hứa Bán Vân đều cao ráo, khí thế cũng không phải người thường có được, trên người từ trên xuống dưới dát toàn hạng hiệu thứ thiệt, vừa thấy khí chất đã biết địa vị bất phàm. Lại nhìn sang Lục Chỉ, tuy vóc dáng không cao nhưng lại đặc biệt đáng yêu đến lạ, làm mấy thanh niên vừa nhìn liền lập tức đỏ mặt, tức khắc không nói nên lời.

"Hửm?" Cửu gia lạnh lùng nói.

Ninh Tước nhướng mày, lần đầu tiên hắn thấy Cửu gia thể hiện khí thế, rất có vẻ chấn nhiếp nhân tâm, hắn bừng tỉnh nhớ tới, thân phận thật của người này là đại ca hắc đạo, chứ không phải là một bé mèo quý tộc cao quý ngạo kiều.

Cửu bước lên trước một bước, nhìn từ trên cao xuống, ngữ khí lạnh băng, "Đùa hay thật?"

Mấy người vừa mới bị gương mặt kinh diễm của Cửu gia chấn không nói nên lời, nay lại bị khí thế của hắn chấn sợ phải lùi về sau một bước.

Người ghi chép vừa thấy Cửu gia đã biết là người không dễ chọc, thấy những người khác sợ đến mức không dám hó hé, thật cẩn thận nói, "Thật xin lỗi tiên sinh, tôi thay bọn họ xin lỗi."

"Hứ." Thanh niên mặc áo xanh lam trừng mắt liếc cậu ta một cái, hiển nhiên khinh thường hành động của hắn.

Cửu gia không để ý, chỉ nhìn đám người trước mặt, lạnh lùng nói, "Tổ chức gì? Trùng hợp ta cũng có một tổ chức." Ở một nơi nào đó, công ty của hắn quả thật có thể thuộc vào nhóm tổ chức.

Thanh niên áo xanh nuốt nuốt nước miếng, "Đó là tổ chức gì?"

"Thanh Long Hội, nghe qua chưa?" Ninh Tước bỗng nhiên mở miệng, Cửu gia nhăn mày, trừng mắt liếc hắn một cái.

"Thanh Long Hội? Tên này sao nghe giống xã hội đen quá vậy?" Thanh niên áo vàng đứng bên nói.

Mấy cô gái vừa nghe liền đứng đờ như cây cơ, mặt thanh niên áo xanh giật giật, "Xã hội đen?"

Hình như là, trong phim mấy người đó gọi là gì, còn không phải là xã hội đen sao. Bọn họ ngẩng đầu nhìn Cửu gia, đích xác thấy hắn có nét kiêu căng hung ác của đại ca xã hội đen, lập tức càng thêm kinh sợ.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi." Thanh niên áo xanh nhanh chóng xin lỗi, "Là chúng tôi quấy nhiễu nơi công cộng, chúng tôi đi chuẩn bị thông báo nhắc nhở khách tham quan ngay."

Hắn nói xong nhìn sang người ghi chép, nhíu mày trừng mắt, "Còn không đi nhanh."

Người ghi chép lập tức gật đầu, đi tìm người phục vụ lấy bảng thông báo, nhịn không được nhỏ tiếng nói thầm một câu, "Đã sớm nói phải chuẩn bị thông báo mà không ai chịu nghe."

Sắc mặt thanh niên áo xanh liền biến đổi, hiển nhiên ngày thường đã quen thói khi dễ người này, không thể chịu đựng được việc cậu ta phản kháng.

Lục Chỉ tò mò ngẩng đầu hỏi Cửu gia, "Cửu gia, bang của anh tên Thanh Long Hội à?"

"Em đừng nghe tên đó nói bừa, tên khó nghe như vậy sao xứng với đẳng cấp của bọn anh." Cửu gia ghét bỏ, trừng Ninh Tước một cái.

"Thanh Long Hội thật dễ nghe, em xem, vừa nói ra là ai ai cũng chết khiếp." Ninh Tước nhún vai.

"Hừm, ta mới lười nói chuyện với tên tục tằng như ngươi." Cửu gia hừ lạnh một tiếng.

"Vậy bang mấy em gọi là gì?" Ninh Tước nhướng mày nhìn hắn.

Vẻ mặt Cửu gia cứng đờ, "Không nói cho ngươi."

Ninh Tước tỏ vẻ hứng thứ, "Phải không? Tôi đây vậy càng phải biết."

Cửu gia hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, "Đừng quậy!"

Lục Chỉ chớp chớp mắt đầy vẻ tò mò nhìn Cửu gia, Cửu gia mím môi, đi lên trước dùng tay che miệng, lén nói: "Chỉ Chỉ, em đừng cười anh nha, tên là Bạch Long Hội, là tên do ba anh lấy, cho nên anh sớm sửa lại tên rồi, giờ là tập đoàn Tiêu thị."

Lục Chỉ hít sâu một hơi, mặt giật giật, nghẹn cứng, vất vả lắm mới nói ra được mấy chữ, "Được, em không nói."

"Ha ha ha." Ninh Tước nghe lén, đang trong phòng triển lãm không dám cười lớn tiếng nên đành nhịn cười, ôm bụng, "Tôi biết rồi nhé ~"

Cửu gia hưng hăng trừng mắt liếc hắn một cái, "Ngươi đợi đó cho ta."

Lục Chỉ nghẹn cười đỏ bừng cả mắt, dáng vẻ đáng thương, chọc Hứa Bán Vân và Cao Triệt phải trừng mắt liếc hai người kia một cái.

Lục Chỉ cười xong, nhìn sang mấy người trong nhóm trinh thám, "Hoạt động trinh thám lần này của mọi người là gì?"

Thanh niên áo xanh lam thấy Lục Chỉ hoà đồng, không có tí lực sát thương, trong lòng cũng thoải mái không ít.

"Chỉ Chỉ hỏi các ngươi, sao không ai trả lời." Cửu gia trừng mắt, mấy người đó tức khắc rụt cổ.

Thanh niên áo xanh than khổ không ngừng, đây không phải vì cậu ấy lớn lên đẹp quá nên hắn mới nhìn thêm chút, chưa kịp lấy lại tinh thần thôi mà, nhưng hắn cũng không dám nói ra những lời này.

"Là thế này, nhóm chúng tôi có định kỳ tổ chức hoạt động livestream."

"Chúng tôi sẽ đi thăm dò trước một địa điểm, sau đó biên kịch dựa trên tình huống thực tế, mỗi thành viên sẽ có kịch bản riêng, đóng vai nhân vật khác nhau, biểu diễn tình tiết của từng người, trong đó có một người đóng vai thám tử."

"Nhưng chúng tôi sẽ livestream, để cộng đồng mạng cùng theo dõi hành trình truy tìm hung thủ chân chính."

"Bởi vì là livestream cho nên không thể gián đoạn, như vậy mới giống thật." Cô gái váy đỏ giải thích hành động trước đó của bọn họ.

Nhóm Lục Chỉ đã để ý có người vẫn luôn cầm điện thoại quay chụp, thì ra là đang livestream. Người cầm di dộng vẫn không tắt livestream, người xem livestream đang ồn ào nhốn nháo loạn cào cào.

"Phiền chết đi được, đang yên đang lành tự nhiên cắt ngang hoạt động của người ta!"

"Tôi thấy nói đúng mà, là nhóm mình không chuẩn bị tốt còn gì, nếu gây rối loạn công cộng, sẽ gây thêm phiền phức cho các chú công an mà."

"Ghét nhất loại thánh mẫu như lầu trên, mày cảm thấy nhóm không tốt thì đừng xem nữa."

"Hình như là xã hội đen, báo công an không phải là đến bắt bọn họ à."

"Nhưng tôi tra baidu rồi, không có Thanh Long Hội đâu, bọn họ nói bừa á, tí này mà đã bị hù doạ, nhóm trưởng cũng hèn quá đi."

Người cầm di dộng nghe cô gái váy đỏ nhắc đến livestream, theo bản năng giơ di động lên, chứng minh bọn họ thật sự đang livestream. Ống kính vừa quay đến năm người Lục Chỉ, Cửu gia, Ninh Tước, đã bị Cửu gia bắt thả xuống.

"Ôi đệch! Đẹp trai quá! Lại còn là năm anh đẹp trai khép chân không nổi, thiệt muốn có mặt ở hiện trường quá đi!"

"Đừng nói là bị bọn họ nhắc nhở mấy câu, cho dù bị bọn họ mắng chửi, tôi cũng nguyện ý nằm yên chịu trận."

"Vừa thấy tôi liền biết mình thuộc team người qua đường chính nghĩa, đẹp là chính nghĩa."

Dù bọn họ spam cật lực, lại tặng bao quà tặng uy hiếp, nhưng người cầm điện thoại dưới ánh mắt của Cửu gia, run run không dám quay thêm một giây nào.

Lục Chỉ thấy người đó thả di động xuống mới tiếp tục nói, "Vậy câu chuyện của các cậu là gì?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play