"Chào ngươi." Lý Giai cầm lấy tay Tân U, có chút mất tự nhiên cười cười. Tân U nhìn thoáng qua Tiểu Văn ở bên cạnh Lý Giai, thực sự là một hài tử dễ thương, nếu như không phải Lâm tiên sinh trước đây đã từng cùng nàng đề cập đến thì thế nào nàng cũng không nghĩ ra hai nữ hài tử trẻ tuổi trước mặt là một đôi tình nhân.
Tân U là chủ nhân của một văn phòng luật sư, cùng Lâm tiên sinh có nhiều năm giao tình, khi bọn họ quen biết nhau, Tân U vẫn còn là một tiểu luật sư, bởi vì công việc Lâm tiên sinh đòi hỏi Tân U tương đối thường xuyên phải bào chữa nhất là có thể có một số vụ án có tầm quan trọng sâu sắc cần dùng bưu kiện cấp phát Lâm tiên sinh, vì hắn bổ sung sáng tác tư liệu cùng linh cảm, mà Lâm tiên sinh thì lại phi thường quý trọng thái độ làm người của Tân U, nàng không chỉ là một luật sư tốt, còn là một nữ cường nhân tinh thần thiện lương, Tân U rất đặc biệt coi trọng quyền nữ nhân, đã từng nhiều lần trợ giúp miễn phí những nữ nhân bị bạo lực gia đình xâm hại thoát khỏi bể khổ, cùng liên kết mật thiết với các nữ nhân, nguyên nhân chính là như thế Lâm tiên sinh mới yên tâm đem Lý Giai giao phó cho nàng, hắn biết rõ Tân U sẽ không kỳ thị quá khứ nghề nghiệp của Lý Giai, trái lại rất đồng cảm với các nàng ấy.
"Các ngươi ăn gì chưa ?" Tân U vừa đem túi xách buông xuống vừa hỏi ba người.
"A, ăn rồi." Lâm tiên sinh nhấp một ngụm nước trà, "Như vậy đi, ta chính là mang các nàng vội tới để giới thiệu với ngươi, ta hiện tại dẫn các nàng ấy đi dạo bên ngoài, chờ buổi trưa ngươi hết giờ làm, chúng ta sẽ cùng nhau đi ăn rồi sau đó tái tâm sự."
"Đừng a." Tân U lấy từ trong túi xách ra nhiều văn kiện dày, trước tiên ngồi vào bàn làm việc, "Mới xuống xe lửa đều rất mệt phải không, nào có sức khỏe đi dạo, các ngươi đợi ta lát nữa, ta thu dọn mọi thứ xong sau đó sẽ đưa các ngươi về nhà của ta, trước tiên hảo hảo nghỉ ngơi rồi tính tiếp." Nàng hai tay nhanh nhẹn chỉnh lý văn kiện, sau đó cầm chúng đứng dậy đi ra ngoài cửa. Lý Giai lặng lẽ thở hắt ra, mới nãy nàng còn rất khẩn trương, rất sợ vị Tân luật sư này không thích các nàng, không muốn giúp bọn họ, Lâm tiên sinh nhìn thấy biểu tình của Lý Giai, không khỏi buồn cười, "Đừng khẩn trương như thế, ngươi xem , nàng là ngưởi tốt đúng không."
Lý Giai gật đầu, không nghĩ tới, một ngươi thoạt nhìn khí thế như vậy lại ôn nhu quan tâm như thế, thật là điều ngoài tưởng tượng. Nàng cũng cầm lấy cái cốc nhấp một ngụm trà, vừa nãy khẩn trương đến độ miệng nàng dường như khô khốc hết cả ra. Quay đầu thấy Tiểu Văn đang ngoan ngoãn ngồi, Lý Giai lại chợt muốn trêu nàng, đem chén trà đưa đến bên miệng Tiểu Văn, Tiểu Văn cảm giác được Lý Giai đưa cốc nước đến bên mép, tưởng rằng nhất định là để nàng uống nước, liền không một chút do dự uống cạn một hơi, kết quả là sau khi uống xong, Tiểu Văn lập tức le lưỡi, cau mày trề môi, đáng thương như vậy lôi kéo ống tay Lý Giai nhỏ giọng nói, "Hảo đắng, Giai Giai lại khi dễ ta." Lý Giai không nhịn được cười, tranh thủ lấy ra viên kẹo dỗ nàng, Tiểu Văn ăn kẹo thì bật cười, nàng lúc nào cũng đơn thuần như thế, dễ dàng lừa gạt, cũng dễ dàng dỗ dành.
Tân U sau khi đem trợ lý phân phó mọi thứ tốt thì mang theo ba người bọn họ lái xe trở lại chỗ ở, "Các ngươi trước tiên tắm rửa, sau đó ngủ một chút, ta tranh thủ hết giờ làm sớm một chút, buổi tối sẽ cùng nhau ăn cơm, buổi trưa có lẽ không có thời gian." Tân U cởi giày, nhân tiện dặn quản gia thu dọn một tý, Lý Giai nhìn một vòng xung quanh, phòng rất lớn, cũng rất đẹp, nhưng dường như có điểm không đúng, chủ nhân tựa hồ như không quá sắp xếp hằng ngày cùng quét dọn.
"A, có chút thất lễ, đừng chú ý a." Tân U cũng biết thiếu sót của nhà nàng, nàng thường ngày đều không muốn quét dọn, có đôi khi một ngày vội vàng đến ngay cả cơm cũng không kịp ăn, về đến nhà ngoại trừ muốn nằm xuống ngủ, không muốn làm cái việc khác. Nàng dẫn Lý Giai cùng Tiểu Văn đi vào một gian phòng, " Các ngươi sau này tạm thời ở lại phòng này đi."
"Ai ?!?" Lý Giai sửng sốt, nhìn căn phòng rộng lớn sáng sủa trước mắt, giật mình hỏi, "Tân luật sư là muốn chúng ta sau này ở nhà ngươi sao ?"
"Gọi ta Tân tỷ tỷ được rồi, tiền thuê nhà ở thành phố này cũng không phải rẻ, ngươi chắc chắn một thời gian ngắn cũng tìm không được chỗ thích hợp, dù sao ta ở nơi này cũng rộng lớn, mà cũng chỉ có một mình ta, các ngươi ở còn có thể cho ta thêm náo nhiệt."
"Vậy... tiền thuê nhà..." Lý Giai có chút chần chừ, một chỗ ở tốt như vậy, nàng cũng không thể trả nổi tiền thuê nhà.
"Tiền thuê nhà chờ ngươi đi làm rồi tái thương lượng, không vội." Tân U cười cười, lại quay đầu đối với lâm tiên sinh nói, "Ngươi sẽ không cần ta chiêu đãi, cứ tự nhiên đi."
Lâm tiên sinh ngáp một cái, gật đầu, ngồi xe lửa đích thật là một chuyện khiến người khác mệt mỏi, vô luận có phải là giường nằm hay không đều giống nhau.
Tân U sau khi sắp xếp ba người bọn họ thật tốt thì vội vàng quay về văn phòng, Lý Giai muốn đem Hán Bảo đặt ở trong tủ lạnh, chờ Tiểu Văn tỉnh ngủ sẽ hạ nhiệt cho nàng ăn, vừa mở cánh cửa tủ lạnh ra nhìn, cơ hồ không có đồ đạc gì.
Lúc sau Lý Giai dẫn Tiểu Văn đi tắm, phòng tắm đúng là không phải lớn bình thường, với nhận biết của Lý Giai mà nói, quả thực có thể dùng từ xa hoa để có thể hình dung đến, thiết bị lắp đặt thì khỏi phải nói, hơn nữa bồn tắm lớn đến độ có thể chứa đến hai người, khiến cho Lý Giai vô cùng vui vẻ hưng phấn, có thể đem Tiểu Văn cùng nhau ngồi ở bên trong tắm rửa, lại hạnh phúc, bất quá, nước hảo ấm, Tiểu Văn trước hết ngồi xuống, được làn nước vây quanh cảm thấy vô cùng thoải mái, nàng cười hì hì giãy dụa, vui vẻ đùa với nước, hai chân quạt quạt trong bồn tắm, lại còn đưa tay bơi bơi trong nước, Tiểu Văn đúng là lần đầu tiên thể nghiệm loại cảm giác vui sướng này. Lý Giai nhìn dòng nước vì Tiểu Văn quẫy đạp mà tràn đầy ra mặt sàn, muốn cho nàng đừng chơi nữa, nhưng nhìn Tiểu Văn có thể vui vẻ lại không đành lòng nói ra, quên đi, đợi lát nữa sẽ thu dọn sạch sẽ lại, lần sau phải để nước ít lại một chút.
Bởi vì Tiểu Văn vẫn liên tục chơi đùa trong nước, do đó hai nàng tắm rửa thật lâu, chờ các nàng ấy đi ra thì Lâm tiên sinh đã nằm ngủ ở trên ghế sô pha, Lý Giai rất cảm thấy có lỗi, nàng đem Tiểu Văn quay về trong phòng, từ trong hành lý đem ra một cái chăn mỏng nhẹ nhàng đến gần đắp lên người Lâm tiên sinh, cũng không có đánh thức hắn, cùng nhau đến đây, hắn cũng không ít khổ cực, lúc đương sơ khi quyết định ly khai, Lý Giai chưa từng nghĩ tới sẽ cùng người kia cùng xuất hiện nơi này, mà hắn cũng từng thuộc về một phần quá khứ kinh khủng của nàng, nhưng sự tình tựa hồ như luôn luôn ngoài dự đoán, không tưởng tượng Lâm tiên sinh hội nguyện ý nhiệt tâm giúp nàng như vậy, đây có thể xem như một loại giúp đỡ không cần hồi báo, nếu như trước đây, chí ít Lý Giai còn có thể dùng thân xác mình để báo đáp hắn, mà hiện tại nàng vô pháp bất luận là dùng cái gì để báo đáp hắn, mà hắn cũng cơ hồ như không muốn nhận một chút nào sự hồi đáp cùng tấm lòng của nàng. Lý Giai khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng ôn nhu quay về đối với Lâm tiên sinh đang ngủ mơ nói câu "Cảm tạ..." là sự cảm kích chân thành nhất từ tận đáy lòng nàng.
Sau khi đem phòng tắm thu dọn sạch sẽ, Lý Giai mới trở lại căn phòng, Tiểu Văn vẫn còn mở to con mắt vô thần không có ngủ, Lý Giai tiến vào trong chăn, nhẹ nhàng nhéo mũi nàng, "Thế nào còn không ngủ?"
Tiểu Văn nắm chặt chăn dựa sát vào bên cạnh Lý Giai, đỏ mặt thẹn thùng nói, "Phải đợi Giai Giai cùng ngủ."
"A...' Lý Giai nở nụ cười, ôm chầm Tiểu Văn hôn lên thái dương của nàng, vỗ vỗ sau lưng nàng, "Ngoan, mau ngủ đi."
"Ân..."
Tất cả trở nên rất im lặng, chỉ còn tiếng hơi thở yếu ớt của các nàng, trong khi các nàng ất đang yên giấc nghỉ ngơi, Tân U là đang chui đầu vào đủ mọi loại tư liệu án kiện, mà dạ dày nàng đột nhiên nổi lên một cơn đau quen thuộc, bởi vì không quá chú ý đến ăn uống, bệnh bao tử đã sớm trở thanh lão bằng hữu lâu năm của nàng.