Chương 25: Yêu đương (2)

Hai người đang định đi đến phòng của Bối Bối thì đã nghe tiếng của Sầm tiên sinh bởi vì không yên tâm về hai mẹ con mà đuổi theo đến vang lên, 'Định đi đâu vậy ?'

'Ông xã, con trai anh vừa nãy...'

Lời của Sầm phu nhân còn chưa nói hết thì đã bị con gái yêu ngắt ngang, 'Vừa nãy anh hai ở đài quan sát hôn chị Bối Bối, mẹ với con đang muốn đi nhắc nhở hai người.'

'Nhắc nhở chuyện gì ?'

Đôi mày Sầm Chí Quyền hơi chau lại, tiểu tử này động tác thực nhanh.

'Hỏi mẹ kìa.' Sầm Ngôn Nhược chỉ tay về phía mẹ mình.

Sầm phu nhân hắng giọng, 'Hai đứa nó về phòng rồi, em định xuống nhắc chúng đừng nên « ngủ sớm quá ».'

Ba chữ cuối Sầm phu nhân đặc biệt nhấn mạnh, hy vọng ông xã nhà mình nghe hiểu.

Đương nhiên, với trí thông minh của Sầm tiên sinh, ám chỉ đơn giản như vậy làm sao không hiểu ?

Haizz, thật khiến người ta không bớt lo.

Vì miễn cho ông bạn quý Phạm Trọng Nam của mình nổi khùng, Sầm Chí Quyền quyết định vẫn để bà xã nhà mình và con gái tìm đại một cái cớ gì đó đến phòng của con trai gõ cửa nhắc nhở một câu thì tốt hơn.

Một cô gái tốt đẹp như thế, bố mẹ người ta tin tưởng mình như thế, mới ra khỏi nhà được mấy ngày thì đã xảy ra chuyện, thực sự không cách nào nói nổi.

*****

Thực ra là Sầm tiên sinh và Sầm phu nhân đã suy nghĩ nhiều quá rồi, Sầm Cảnh Duệ người ta căn bản không làm loạn giống như ba mẹ mình tưởng tượng.

Giang Bối Bối về đến phòng mình, sợ vừa nãy cô đứng ở đài xem sao hứng gió biển lâu như vậy bị lạnh, Sầm Cảnh Duệ lập tức đẩy cô vào phòng tắm để cô ngâm nước nóng còn mình thì ngồi ở sofa chờ cô.

Tuy cậu là tiểu hoàng đế của nhà họ Sầm nhưng lúc nhỏ, bởi vì Sầm phu nhân là người hậu đậu, căn bản không tự lo cho sinh hoạt của hai mẹ con một cách chu toàn nên cậu từ bé đã quen với việc lo ngược lại cho mẹ, cộng thêm vì bản thân cực kỳ yêu thương cô em gái Nhược Nhược nên chuyện chăm sóc cô bé đều do cậu lo liệu vì vậy, quan tâm chăm sóc người khác cậu đã sớm thành thạo, chỉ xem đối tượng là ai, xem cậu có đồng ý hay không mà thôi.

Giờ Bối Bối là bạn gái của cậu, dĩ nhiên cậu sẽ tận tâm tận lực chăm sóc cho cô rồi.

Giang Bối Bối mới vào phòng tắm một lúc thì chuông cửa đã reo, Sầm Cảnh Duệ không suy nghĩ nhiều bước ra mở cửa, là Sầm phu nhân và em gái, hai người đang trợn tròn mắt ngạc nhiên khi thấy cậu.

'Anh hai, anh ở trong phòng chị Bối Bối thật à ? Hai người đang làm gì vậy ? Ngủ sao ?' Sầm Ngôn Nhược ngây thơ hỏi một cách không cố kỵ.

'Ai nói với em là bọn anh muốn ngủ ?' Sầm Cảnh Duệ liếc mắt nhìn sang Sầm phu nhân, mẹ cậu đây là định đến « bắt gian tại giường » sao ?

'Ờ, vừa nãy mẹ nói muốn đến nhắc nhở hai người không nên « ngủ sớm quá ».' Vẻ mặt Sầm Ngôn Nhược vẫy ngây thơ vô tư như thường nhưng trong đáy mắt lại mang theo một tia tò mò, 'Anh hai, anh thật sự muốn ngủ với chị Bối Bối sao ?'

'Không có chuyện đó.' Sầm Cảnh Duệ đưa tay xoa đầu em gái, 'Đừng nghe mẹ nói lung tung.'

'Bối Bối đâu ? Đi đâu rồi ? Ngoài kia còn đang khiêu vũ rất náo nhiệt, nhóm của Miên Miên vẫn đang đợi con bé kìa.' Sầm phu nhân vẻ mặt bình tĩnh nói.

'Mẹ, tối nay bọn con không ra đó đâu.' Cậu quả đoán cự tuyệt, đừng tưởng cậu không biết mẹ đang định dò xét hai người.

'Không ra đó ? Vậy con định làm gì ? Ngủ sớm vậy sao ? Không được đâu, bọn trẻ các con nên ra ngoài nhiều một chút, chơi nhiều một chút !' Sầm phu nhân cực kỳ không tán đồng cách nói của con trai.

Cái gì mà « tối nay bọn con không ra ngoài » chứ ? Lời này thật không khỏi khiến người ta nghĩ ngợi lung tung.

Rõ ràng lúc chiều con trai còn nói sẽ không « không tự chủ được » giống như họ, giờ mới có bao lâu mà đã muốn đổi ý rồi ?

'Bọn con chơi ở trong phòng.'

'Anh hai, hai người chơi gì vậy ? Em có thể chơi cùng hai người được không ?'

Trên boong tàu ồn ào quá chừng, Quả Quả bởi vì hôm nay mới từ Paris bay tới, lại chơi suốt một buổi chiều nên đã về phòng ngủ từ sớm, cô bé lại không muốn chơi với ai khác, nghe vậy thì liền nghĩ tới chuyện ở lại đây chơi với anh trai và chị Bối Bối.

'Anh chị thảo luận bài tập, em cũng muốn nghe sao ?' Sầm Cảnh Duệ nhìn gương mặt nhỏ nhắn đầy vẻ chờ mong của em gái, bình thản đáp.

Nhược Nhược tuy rất thông minh nhưng thực ra không thích học hành cho lắm, chí hướng của cô bé là làm một cô công chúa việc gì cũng không cần nghĩ, không cần làm, ngày thường ghét nhất chính là làm bài tập, nhất là môn toán.

'Không cần đầu anh hai, ra ngoài chơi còn phải thảo luận bài tập, phiền lắm.' Cô bé Nhược Nhược nghe vậy lập tức chau mày tỏ vẻ không vui.

'Nhưng chị Bối Bối của em muốn nghe anh giảng.'

'Bối Bối đang ở đâu ?'

Nghe hai anh em nói chuyện, Sầm phu nhân biết ngay con trai đang muốn bỏ lơ hai mẹ con để không gian lại cho hai đứa.

Hừ, chút tâm tư này gạt được Nhược Nhược chứ làm sao gạt được cô ?

'À, đang tắm.'

'Cái gì ?'

Hai mẹ con không hẹn mà cùng bật kêu lên, lại không hẹn mà đồng thời chất vấn, 'Tại sao trước khi thảo luận bài tập còn phải tắm ?'

'Nhược Nhược, con ở đây với hai anh chị xem bài tập đi, mẹ còn phải ra boong tàu tiếp đãi mọi người.' Sầm phu nhân sau một thoáng kinh ngạc thì vội lên tiếng, tay đồng thời đẩy con gái vào lòng anh trai, 'Ba mẹ tối nay phải tiếp đãi khách rất muộn, con ngủ chung với chị Bối Bối một đêm nha. Mẹ đi trước, chắc ba con đợi đến sốt ruột rồi.'

Nói một tràng dài xong không cho ai kịp cự tuyệt, cũng không thèm để ý đến vẻ mặt bất mãn của con trai, Quan Mẫn Mẫn nhanh chân bước ra khỏi phòng.

*****

Hai tiếng đồng hồ sau...

Trên chiếc giường có rèm che cực kỳ xinh đẹp, bạn nhỏ Sầm Ngôn Nhược đã ngủ đến quên trời quên đất còn ở trong phòng khách, anh trai của cô bé và chị Bối Bối còn đang « thảo luận bài tập ».

'Oa, như vậy cũng được sao ? Anh đoán xem bao giờ thì họ phát hiện ra chúng ta xâm nhập ?'

'Cho dù bọn họ phát hiện thì cũng không thể bắt được anh.' Cậu cực kỳ tự tin nói.

Giang Bối Bối nhìn màn hình laptop mà không khỏi giật mình, cái tên này chỉ cần dùng chưa đến 15 phút đã có thể xâm nhập mạng nội bộ của NICI.

NICI chính là nhãn hiệu thú nhồi bông mà cô thích nhất.

Bọn họ vốn đang chơi trò chơi mới mà Quan Cảnh Duệ mới vừa nghiên cứu ra, sau khi Sầm Ngôn Nhược đi ngủ rồi thì hai người không chơi nữa, có chút lười biếng ngồi ở sofa nói chuyện câu được câu chăng về những sản phẩm của NICI, cô mới vừa bày tỏ ý muốn biết năm nay nhãn hiệu này sẽ cho ra sản phẩm mới nào thì tên này lập tức nói có thể cho cô xem ngay bây giờ.

Tuy biết loại hành vi tự tiện xâm nhập xem bí mật kinh doanh của người khác là rất không tốt nhưng cô nghĩ bọn họ cũng không làm chuyện xấu hay chuyện vi phạm pháp luật gì, chỉ là trí tò mò của tuổi trẻ thúc giục mà thôi.

Thế là, Sầm Cảnh Duệ cho Giang Bối Bối xem những thiết kế và mẫu vật mới sẽ ra trong năm nay của NICCI thật, một trong những mẫu đó là chú gấu bông rất đáng yêu khiến cô thích mê.

Từ đó đến lúc thoát khỏi trang web cô vẫn mê mẩn nhìn nó.

'Thích như vậy, chi bằng em tự mình làm.'

Hai người ngồi cạnh bên nhau, cậu đưa tay âu yếm vuốt mái tóc dài của cô, nghịch những sợi tóc óng ả trong tay, yêu thích không nỡ buông.

'Làm cái gì ?' Giang Bối Bối ôm một chú cừu NICI trắng tinh trong lòng nghiêng đầu nhìn qua sườn mặt tuy còn non trẻ nhưng đã nhìn ra được nét tuấn dật của cậu, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác ngọt ngào.

Thật không dám tin lần này về nước không chỉ mấy ngày, mối quan hệ của họ không những khôi phục lại như trước mà còn trở thành bạn trai bạn gái của nhau.

Cảm giác thật vi diệu, giống như đang nằm mơ vậy, nhất là nụ hôn vừa nãy khi ở trên đài xem sao...

Nghĩ tới đây, gương mặt xinh đẹp của cô chợt bừng lên cảm giác nóng hôi hổi.

'Thiết kế các con thú nhồi bông theo ý thích của mình.' Cậu nâng mấy sợi tóc lên trước mũi, mùi thơm nhàn nhạt tràn vào khoang mũi thật khoan khoái, lại có chút trầm mê.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play