Chương 282: Đại boss, còn có thể xấu hổ hơn nữa không? (1)
Quan Mẫn Mẫn đến phòng thư ký, mời một loạt các cô thư ký chưa chồng làm phù dâu cho mình.
Phu nhân của boss đã lên tiếng, còn được đi du lịch miễn phí, tính thế nào bọn họ cũng không có lý do cự tuyệt. Huống gì cô ngày thường thân thiện như vậy, mọi người tiếp xúc với nhau rất vui vẻ.
'Trợ lý Quan, chị định lấy hết người của phòng thư ký của em sao?'
Đi vào vừa ném túi xách lên bàn, thư ký trưởng vừa trêu.
Cô cũng đã mấy hôm rồi không đến công ty, bởi vì bị ép hôn không còn cách nào.
Gặp ba mẹ Hứa Kinh Niên xong mới coi như thở phào một hơi.
Trong lòng còn lo chuyện công ty vì vậy sau khi bữa ăn kết thúc, Hứa Kinh Niên đưa ba mẹ mình về khách sạn còn cô tự lái xe đến công ty.
Ba mẹ Hứa Kinh Niên đối với cô con dâu tương lai trẻ tuổi xinh đẹp này cực kỳ hài lòng, vừa nghĩ tới trong bữa cơm lúc nãy, trên mặt hai người là sự vui vẻ không giấu được, cô tự dưng cảm thấy, thực ra lấy chồng cũng không tệ, nhất là khi ba mẹ chồng đối với mình cực kỳ hài lòng như vậy.
Cô cũng là người tinh minh, vừa nhìn đã biết sau này ba mẹ chồng tuyệt đối sẽ đứng về phía mình, nói không chừng còn đối xử với mình tốt hơn ba mẹ ruột vài phần. Cho nên cái tên Hứa Kinh Niên kia đừng hòng bắt nạt được cô.
Nhưng mới vừa đến công ty, còn chưa kịp bước vào phòng thư ký thì đã nghe bên trong náo nhiệt vô cùng, nghe vài câu mới biết phu nhân của boss mời tất cả các thư ký chưa kết hôn làm phù dâu, ngoại trừ một chuyến du lịch miễn phí còn được một bao lì xì lớn...
Chuyện mê người như vậy, sao có thể không kích động chứ? Công việc gì đó ném sang một bên trước đã. Chỉ có điều, một nửa phòng thư ký chưa kết hôn, nếu mọi người đi hết rồi, công việc giao lại hết cho những người đã có chồng, không biết có gây ra đình công không nữa?
Đương nhiên, nếu như boss trả tiền tăng ca nhiều một chút, chắc cũng không có chuyện gì.
Không biết giờ cô có được tính là chưa kết hôn không nhỉ? Nếu được đi tham gia náo nhiệt một chút cũng tốt, dù sao hôn lễ của cô tổ chức sau boss, cũng có người chuyên môn phụ trách, cô dâu chú rể chỉ cần có mặt là được. Áo cưới, trang sức gì đó cũng có người đưa đến tận nhà cộng thêm ba mẹ Hứa Kinh Niên nhiệt tình với đám cưới này như vậy, mấy chuyện vặt vãnh cần gì hai nhân vật chính phải lo chứ. Cô chỉ cần chờ làm một cô dâu xinh đẹp là được.
'Thư ký trưởng, sao lại đến đây?' Quan Mẫn Mẫn nghe tiếng Sầm Giai Di thì hớn hở quay lại, không phải cô đang chuẩn bị đám cưới sao? Sao lại rảnh rỗi ghé qua?
'Em còn chưa từ chức mà, sao không đến được?' Sầm Giai Di cười đi vào.
Mọi người thấy Sầm Giai Di, tuy rằng hôn sự chưa được công bố chính thức nhưng ai cũng biết ngày lành sắp đến gần vì vậy lao nhao đến chúc mừng.
Nhất thời phòng thư ký náo nhiệt vô cùng.
Liên Chính Tắc đứng ở ngoài cửa thật lâu cũng không ai phát hiện vì vậy đưa tay gõ cửa...
'Anh Ken, sao anh lại đến đây?' Người đã lâu không gặp đột nhiên xuất hiện, Quan Mẫn Mẫn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
'Liên tổng?' Sầm Giai Di cũng kinh ngạc hỏi.
Hôm nay cũng không có cuộc họp nào liên quan đến dự án khai thác đảo mới, sao anh ta lại đến đây?
'Lâu không gặp em, qua đây xem thử.' Liên Chính Tắc cười ấm áp như gió xuân.
'Thấy có đẹp hơn không?' Quan Mẫn Mẫn đi về phía hắn.
'Ừm...' Liên Chính Tắc nghiêm túc quan sát một lượt rồi nói, 'Đẹp, nhưng gầy quá.'
Chuyện của nhà họ Quan hắn cũng có nghe nói nhưng gần đây vẫn luôn ở nước ngoài công tác, bận đến tối tăm mặt mũi, gọi điện thoại thì không có thành ý hơn nữa chưa chắc cô có tâm trạng nghe điện thoại cho nên vừa về nước thì liền đến Sầm thị thăm cô.
Không ngờ cô thật sự ở đây!
'Anh tìm em có việc gì?' Quan Mẫn Mẫn cười hỏi.
Có quá nhiều chuyện phiền lòng, sao có thể không gầy đi? Nhưng cô sẽ cố gắng ăn nhiều một chút bù lại, hy vọng lúc làm cô dâu sẽ đỡ hơn.
'Không việc gì thì không thể đếnt hăm em sao?' Liên Chính Tắc mới định đưa tay sờ đầu cô theo thói quen thì một tập hồ sơ đã chắn tay hắn lại, 'Liên tổng, xin chú ý lễ nghi.'
Sầm Giai Di nói với giọng không vui.
Tuy rằng vị Liên tổng này là người quen cũ với Quan tiểu thư nhưng giờ Quan tiểu thư đã là Sầm phu nhân, nếu anh ta dám làm gì không theo quy cũ, cô nhất định sẽ chặt tay anh ta luôn.
'Giờ đã gặp rồi đó, em không sao. Không có việc gì em về văn phòng trước.' Quan Mẫn Mẫn nhìn hắn nở nụ cười ngọt ngào quen thuộc.
'Em đúng là không có lương tâm nha, anh vừa về nước đã đến thăm em, ngay cả một ly nước cũng không mời anh, có phải quá không có thành ý rồi không?' Liên Chính Tắc thấy cô rời đi thì gọi với theo.
'Á Tín sắp phá sản rồi sao? Để Liên tổng đến nỗi một ly nước cũng phải đến chỗ tôi uống?'
Trả lời hắn không phải là Quan Mẫn Mẫn mà là người không biết xuất hiện từ lúc nào – Sầm Chí Quyền.
Xem ra hắn phải thu lại thẻ từ cho phép lên thẳng tầng trên cùng của Liên Chính Tắc mới được, miễn cho anh ta suốt ngày chạy đến đây chọc người ta chướng mắt.
Liên Chính Tắc thấy hắn thì nhướng mày, 'Sầm tổng, không cần phải nguyền rủa công ty của tôi vậy chứ, hôm nay tôi không đến bàn công sự.'
'Nếu như đã không bàn công sự, vậy tôi xin phép.' Sầm Chí Quyền vẫy tay với Quan tiểu trư, cô nàng lập tức chạy đến.
Gặp được anh Ken đương nhiên là vui rồi, nhưng từ lần trước khi hắn muốn ép cô đính hôn, thấy hắn cô liền tránh được bao xa thì tránh bấy xa, bằng không boss nhà cô ghen lên thì không vui chút nào.
Tuy rằng cô có chuyện muốn hỏi anh Ken nhưng thôi để lần sau vậy.
'Này, sắp kết hôn rồi, sao một cái thiệp mời cũng keo kiệt với tôi vậy?' Liên Chính Tắc nhìn theo bóng hai người, giọng có chút chua chát.
Nếu như lúc đầu hắn thật sự làm theo lời mẹ mình, dùng hết tâm kế giành lấy cô, không biết liệu có hôn lễ sắp diễn ra này không nhỉ?
Liên Chính Tắc bị suy nghĩ đột nhiên đến này của mình chọc cười. Có nhiều thứ, số phận đã định không phải là của mình, có giành cũng không được, cần gì chứ?
Cho dù hắn thật sự giở thủ đoạn giành lấy cô, vậy Mẫn Mẫn chưa chắc đã thích hắn, thậm chí có lẽ cả đời cũng xem hắn như kẻ thù.
Giờ nhìn cô vui vẻ lấy chồng, cảm giác cũng không tệ.
Cô vốn là một cô gái hoạt bát, vô tư lự, nên tiếp tục vô tư lự như thế thì hơn.
'Thực xin lỗi, trong danh sách khách mời không có Liên tổng.' Sầm Chí Quyền không chút nể mặt đáp một câu sau đó kéo người về văn phòng, sập cửa lại ngay trước mặt đối phương.
'Danh sách mời của cậu không có tôi, tôi không biết tự đi sao?' Liên Chính Tắc nhìn cánh cửa đã đóng lại, khẽ lắc đầu.
Cái tên này, có cần đối xử với hắn vậy không? Hắn cũng không phải muốn giành cái gì. Mà hắn có thể giành được gì chứ?
Trong văn phòng Quan Mẫn Mẫn chống tay lên bàn nhìn sắc mặt boss.
'Anh với anh Ken rốt cuộc có thù oán gì?'
Sao mỗi lần nhìn thấy anh ấy đều khó chịu như vậy?
Anh Ken đối với hắn nhiệt tình lắm mà!
Trước đây cô còn tưởng rằng quan hệ giữa hai người không tốt là bởi vì Tần Khiết nhưng sự thật đã chứng minh là không phải. Vậy thì rốt cuộc vì chuyện gì?
Nhỏ mọn đến nỗi không mời người ta dự đám cưới! Nói thế nào hai người cũng có quan hệ hợp tác làm ăn kia mà.
'Có thù oán gì đâu.' Sầm Chí Quyền rõ ràng không muốn nói về chuyện đó, lơ đễnh nói.
Nhưng Quan tiểu thư vẫn không cam tâm, 'Không có gì sao anh cứ mặt nặng mày nhẹ với người ta vậy?'
'Em đây là quan tâm anh ta?' Đại boss bất mãn hỏi.
'Đâu có.' Quan tiểu thư giật cây viết trên tay hắn, 'Thấy thái độ của anh là lạ nên tò mò thôi.'
'Mẹ của anh ta với ba anh trước đây có chút dính dấp, mẹ thấy anh ta xuất hiện ở hôn lễ sẽ không vui, hiểu chưa?' Hắn giải thích một cách đơn giản, lấy cây bút về.
Quan Mẫn Mẫn lúc này không hỏi nữa, ba chồng của cô có phải lợi hại quá rồi không? Ngay cả Liên phu nhân cũng có dính dấp, chẳng trách trước đây mỗi lần bà nhắc đến mẹ chồng cô đều tỏ vẻ không vui.
Thì ra là tình địch!
Nhưng chuyện đời trước thì có liên quan gì đến hai người?
Mà quan hệ giữa Sầm Chí Tề với anh Ken thì lại rất tốt.
Giữa bọn họ, rốt cuộc có chuyện gì không thể nói?
Lúc này, trí tò mò của cô lại bị khơi dậy.
'Boss, có phải anh còn chuyện gì không nói với em không?' Cô vòng qua bàn làm việc, trực tiếp ngồi lên đùi hắn làm nũng.
'Đâu có.' Vị đại boss nào đó mặt không đổi sắc.
'Nói đi mà. Em đảm bảo sẽ không tiết lộ ra đâu.' Cô nhỏ giọng nài nỉ bên tai hắn, nếu không phải cô còn dám há miệng cắn vành tai hắn một cái, có lẽ hắn sẽ tiết lộ thêm chuyện gì đó, đáng tiếc...
Lúc này hắn căn bản không muốn nói nhảm với cô.
Ném chiếc bút trong tay, hắn một tay đẩy xoay người cô lại, tay kia vén làn váy lên đến eo...
'Anh muốn làm gì...'
Người đàn ông không nói chuyện, trực tiếp dùng hành động nói cho cô biết mình muốn làm gì.
Không làm cô đến mệt ngủ thiếp đi, bên tai chắc sẽ không yên ổn, cứ hỏi những chuyện trời ơi đất hỡi.
Lưng Quan Mẫn Mẫn quay về phía Sầm Chí Quyền, sống lưng dán lên ngực hắn, tuy rằng cách hai lớp vai nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ nóng đến dọa người kia.
'Đừng...đừng mà...dừng tay...'
Cô cố gắng chống cự bàn tay đang không ngừng tác oai tác quái trên người mình, không biết bởi vì sợ hãi hay bởi vì động tác quá khiêu khích của người đàn ông mà đôi má trắng nõn dần phiếm hồng.