Chương 97: Gặp lại Sầm lão gia tử (1)

Lúc Mẫn Thiên Vân nhận được điện thoại cầu cứu của con gái mà hỏa tốc đuổi đến thì bị cách xưng hô của cậu nhóc ra mở cửa cho mình dọa đến giật nảy mình, chiếc túi xách đang khoác trên cánh tay cũng bởi vì vậy mà rơi xuống đất.

'Bà ngoại, con lớn lên rất dọa người sao?' Tay ôm con Xù, Quan Cảnh Duệ lộ ra vẻ mặt vừa vô tội vừa ủy khuất, ngay cả con Xù cũng lộ vẻ ủy khuất, bảo người ta sao nỡ lên tiếng chất vấn cho được?

'Quan Mẫn Mẫn, con ra đây cho mẹ!' Mẫn Thiên Vân tức giận rống lớn.

Quan Mẫn Mẫn sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị mắng một trận nên không vội vàng, vừa mới tắm nước nóng xong chậm rãi bước ra, lại chậm ra đi đến gần hai bà cháu.

'Mẹ, gọi lớn tiếng như thế làm gì? Nóc nhà cũng sắp bị mẹ làm sập rồi!'

Mẫn Thiên Vân cố nén lửa giận đang bùng cháy, xông vào nhà tiện tay cầm một chiếc gối trên sofa hung hăng quật vào người con gái, 'Đột nhiên có một đứa bé nhảy ra gọi mẹ là bà ngoại, con còn dám trách mẹ gọi lớn tiếng? Có phải con chán sống rồi không? Đây là lý do con gọi mẹ qua cứu mạng đó sao? Hả?'

'Mẹ, đau chết đi! Tha cho con đi!' Quan Mẫn Mẫn vô lực giãy giụa, thật sự nghĩ không ra tại sao mẹ cô lại mạnh như thế.

Quan Cảnh Duệ nhìn hai người phụ nữ trên sofa rồi ôm con Xù đi xuống bếp, lấy lòng bà ngoại xinh đẹp một chút cũng tốt thôi, đi chuẩn bị hai li trà cho họ cũng được.

Khi cậu nhóc bê hai ly trà hoa bốc khói nghi ngút lên, Quan Mẫn Mẫn đã tóm tắt xong mọi chuyện cho mẹ mình nghe một lần.

'Cho nên, đây là lý do vì sao giờ con với Sầm Chí Quyền cứ dây dưa không dứt?' Mẫn Thiên Vân thế nào cũng không nghĩ ra đứa con gái trước giờ đều rất nhát gan của mình lại dám dấu diếm tất cả mọi người lén sinh con, hơn nữa còn lớn như vậy rồi.

Vốn còn đang rất tức giận lẫn không hiểu nhưng khi lần nữa nhìn gương mặt đáng yêu của cậu nhóc đang ngoan ngoãn đặt ly trà hoa trước mặt mời mình uống thì bà mềm lòng ngay.

Đón lấy li trà nhấp một ngụm nhỏ rồi dằn lòng không được kéo cậu nhóc vào lòng mình, tỉ mỉ quan sát gương mặt đáng yêu kia...

Ngũ quan có phần giống với mẹ, duy chỉ có đôi mắt vừa đen vừa sáng kia cùng đôi mày đầy anh khí thật sự giống cha nó như đúc.

Quan Cảnh Duệ vốn không thích bị người ta ôm nhưng lúc này thấy vẻ kích động của bà ngoại xinh đẹp, rốt cuộc vẫn nhịn xuống, chỉ có điều, một phút sau, cậu nhóc chau mày...

'Bà ngoại, con mắc tiểu, muốn đi toilet.'

Còn ôm nữa chắc cậu ngất luôn quá.
'Được, con đi đi.' Mẫn Thiên Vân luyến tiếc thả cậu nhóc xuống.

'Vậy bà với mẹ con từ từ nói chuyện đi, con về phòng một lát.' Quan Cảnh Duệ nói rồi nhanh chóng ôm con Xù chuồn mất.

Những chuyện của phụ nữ tốt nhất ít xen vào thôi, từ lần trước vào Sầm thị đi dạo một vòng, không biết hệ thống tường lửa của họ đã cải thiện đến đâu rồi? Trước khi đi gặp ba mình, tiểu Quan tiên sinh quyết định lần nữa thử xâm nhập vào hệ thống vi tính của công ty của ba chơi một chút trước.

Trong phòng khách, Quan Mẫn Mẫn vừa sấy tóc vừa nhâm nhi ly trà tình yêu của con trai vừa nghe mẹ lẩm bẩm không ngừng...

'Sầm Chí Quyền nhất định muốn tranh với Liên Chính Tắc cưới con là bởi vì đứa nhỏ...'

'Không phải, anh ấy còn không biết có đứa nhỏ.' Quan Mẫn Mẫn có chút chột dạ đặt ly trà xuống.

Cô chừa nhận, cô căn bản không dám tưởng tượng nếu như hắn biết chuyện này rồi sẽ có phản ứng thế nào.

'Con đó, chuyện quan trọng như vậy mà dám dấu nó sao? Mẹ dám đảm bảo, với tính cách của Sầm Chí Quyền, nếu như nó biết con gạt nó, con cứ rửa sạch cổ chờ chém đi.' Mẹ cô không chút lưu tình vỗ đầu con gái.

Thực ra cô cũng rất đau đầu mà! Ba cô đối với nhà họ Sầm hình như oán hận nhiều lắm, nếu để ông biết con gái còn giúp cháu trưởng nhà họ Sầm sinh một đứa con trai lớn như vậy, đời này chỉ sợ không thể thoát khỏi quan hệ với nhà họ Sầm thì không biết...

'Mẹ, con có phải con ruột của mẹ không vậy? Dọa con như vậy.'

Quan Mẫn Mẫn chu môi, lúc hỏi câu hỏi này, cô đột nhiên nhớ tới chuyện hôm nay ở sân bay gặp ba và cô gái trẻ kia, 'Đúng rồi, ba đổi thư ký mới, mẹ có biết không?' Cô hỏi dò.

'Chuyện công ty mẹ trước giờ không có hỏi.' Mẫn Thiên Vân xua tay, nhìn vẻ nghiêm trọng của con gái, bà hỏi với vẻ khó hiểu, 'Khoảng thời gian trước công ty giảm biên chế, ba con đổi thư ký cũng có gì lạ đâu.'

'Đổi một cô thư ký vừa xinh đẹp vừa trẻ tuổi đương nhiên khiến người ta lo lắng rồi.' Quan Mẫn Mẫn lắc đầu.

'Cho dù trẻ trung xinh đẹp đến mấy, phỏng chừng ba con có lòng mà không có sức rồi.' Mẫn Thiên Vân vén mái tóc dài ra sau tai.

Lần trước sau khi bị Quan Dĩ Thần chọc tức tới phải nhập viện, sức khỏe chồng mình bà rõ ràng hơn ai hết, nhưng lời của Mẫn Mẫn cũng khiến bà thấy lo lo, dự định sau khi về nhà phải hỏi ông rõ ràng mới được bằng không bằng vào tính phong lưu thời trẻ của ông, đột nhiên thấy chán gương mặt đã nhìn mấy chục năm của bà mà bắt đầu tìm một gương mặt mới, vậy bà chẳng phải một mớ tuổi rồi còn bị người ta bỏ sao?

Tình cảnh đó, chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy mất mặt rồi!

'Mẹ, ba gần đây thật sự không được sao?' Quan Mẫn Mẫn dằn không được lòng hiếu kỳ ron ren hỏi, lại không khỏi nghĩ tới bác Sầm và ba tuổi cũng tương đương nhau, người ta còn đổi bồ như thay áo mà ba đã không được rồi, đúng là khác biệt một trời một vực!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bác Sầm bảo dưỡng tốt như vậy, căn bản nhìn không ra bác ấy đã ngoài ngũ tuần, còn ba cô, những năm này chắc bị mẹ cô nuôi tốt quá, mập lên không ít, hoàn toàn nhìn không ra vẻ anh tuấn thời tuổi trẻ nữa.

Nếu như đây là chiêu thức giữ chồng của mẹ, vậy cô có thể học hỏi nha.

Nhưng giờ mấy cô gái trẻ, chỉ cần đàn ông có tiền có thế, mặc kệ xấu thế nào, già đến đâu, mập đến đâu, thậm chí có lẽ "bút hết mực" cũng không quan tâm.

Có lẽ cô có rảnh cũng nên giúp mẹ điều tra một chút xem cô gái kia rốt cuộc là ai, có mưu đồ gì không mới được.

Trang Lâm còn ở công ty, chắc có thể giúp cô thám thính một chút.

'Đừng nhiều chuyện.' Mẫn Thiên Vân lườm con gái, 'Những người họ Sầm khác đã biết chưa?'

'Sầm lão thái gia có gặp một lần.' Nhớ lại lần trước gây họa ở nhà họ Sầm, Quan Mẫn Mẫn vẫn còn thấy đau đầu.

'Ông ấy không nhận ra sao?'

'Chắc là không.' Nếu như nhận ra, giờ cô còn được thoải mái như vậy sao? Nhưng bằng vào sự tinh minh của lão gia tử, làm sao có thể không đi điều tra thằng bé được chứ?

Chắc không phải dùng kế án binh bất động đấy chứ? Vừa nghĩ tới điều này, Quan Mẫn Mẫn càng đau đầu gấp bội.

Lúc này chuông cửa vang lên khiến Quan Mẫn Mẫn giật mình suýt nữa thì rớt khỏi sofa...

'Mẹ, mẹ đi mở cửa dùm con đi, con về phòng thay đồ.'

Bất kể người đến là ai, giờ Quan Mẫn Mẫn chỉ muốn trốn trước đã.

***

Lúc cô trốn vào phòng, Quan Cảnh Duệ đang tìm cách xâm nhập vào hệ thống vi tính nội bộ của Sầm thị nhưng mới vừa vào thì đối phương đã khởi động hệ thống tự động theo dõi, thấy vậy cậu vội vàng lẩn đi.

Chống tay dưới chiếc cằm nhỏ, đôi mày thoáng chau lại, không mấy tin tưởng trình độ của họ đột nhiên lại tiến bộ nhanh đến thế.

Hơn nữa, chương trình theo dõi này rất giống với cách làm của một người mà cậu quen!

Song và nhà họ Phạm quan hệ trước giờ rất tốt, mà đầu não của tập đoàn Phạm thị Phạm tiên sinh lại giao tình không nhạt với Sầm Chí Quyền, chẳng lẽ đây là cao thủ mà Sầm thị mời tới để đối phó với hắn?

Hừm, tưởng bở!

Cậu nhóc lập tức gửi một tin nhắn cho Song sau đó lại thử xâm nhập vào bộ phận nhân lực, lần này ngược lại không hề gặp phải chương trình theo dõi.

Lần trước phòng nhân sự đã bị cậu hack một lần, không ngờ là bọn họ vẫn không sợ mà lỏng lẻo như vậy!

Nhưng chơi cùng một kiểu không phải là phong cách trước giờ của Quan Cảnh Duệ, cậu liếc nhìn vài lần, thấy không có gì hứng thú định lui ra thì tình cờ, một bản kế hoạch chiêu mộ người mới lọt vào mắt, thu hút sự chú ý của cậu...

Bởi vì đối tượng muốn tuyển người là tổng tài đại nhân...

Vị trí tuyển dụng: Trợ lý đặc biệt của tổng tài

Điều kiện tuyển dụng:

1. 24 giờ có mặt bất cứ lúc nào cần.
2. Tiếng Trung, Anh, Pháp, Đức nghe, nói, đọc, viết lưu loát.
3. Tốt nghiệp chuyên ngành kinh tế, tài chính.
4. Nam, tuổi từ 25 đến 28

Nội dung công việc:

1. Xử lý các việc riêng lớn nhỏ của tổng tài.
2. Theo tổng tài đi xã giao.

Tiền lương: Lương năm 250.000 + hoa hồng cuối năm

Câu cuối cùng quan trọng nhất.

Quan tiểu thư nhà cậu không phải đang thất nghiệp sao? Vị đại boss này ra tay rộng rãi như vậy, thay vì để cho người khác kiếm, chi bằng để người nhà kiếm!

Nhưng điều kiện tuyển dụng như vậy, thấy thế nào Quan tiểu thư cũng không phù hợp, chi bằng cậu sửa lại thì tốt hơn.

Một phút sau...

Điều kiện tuyển dụng:

1. 24 giờ có mặt bất cứ lúc nào cần.
2. Tiếng Trung, Anh nghe, nói, đọc, viết lưu loát.
3. Chuyên ngành tốt nghiệp: Không giới hạn
4. Nữ, tuổi từ 25 đến 28, cao từ 1.65m trở lên, bề ngoài dễ nhìn.

Xem thế này quả thực không giống tuyển trợ lý mà giống tuyển người yêu hơn.

Nếu như công bố bảng tin tuyển dụng này ra ngoài, vậy những cô gái mơ tưởng thành cô bé Lọ Lem chắc dù phải xếp hàng mấy ngày mấy đêm cũng không oán than.

Ai bảo người ta là đại boss của Sầm thị chứ!

Có tiền có quyền, cho dù không gả được vào nhà họ Sầm, làm tình nhân cũng kiếm đủ xài một đời.

Xong việc rồi còn chưa đợi được hồi âm của Song thì Quan tiểu thư đã thay quần áo xong qua gõ cửa...

'Có người mời chúng ta ăn cơm.' Giọng Quan tiểu thư mang theo một chút khẩn trương lẫn bất an.

'Ai?' Quan Cảnh Duệ nhướng mày hỏi, bộ dạng quả thật giống ba nó như từ một khuôn đúc ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play