Chương 68: Mùa xuân của Boss đến rồi! (2)

'Lát nữa anh đưa em đến chung cư là được rồi.' Giờ sự tình đã đủ phức tạp rồi, cô quả thực không muốn kéo con trai vào, nhất là khi phía sau họ còn có ký giả theo đuôi.

Hắn ngồi thẳng lên, kéo cô vào lòng mình.

'Buông em ra.' Quan Mẫn Mẫn rất muốn ngất đi cho xong. Phía trước còn có Trình Chi Nam, phía sau còn có ký giả mà anh ta còn làm chuyện này được sao?

'Em còn dám nhúc nhích nữa, anh liền hôn em.' Hắn uy hiếp.

Quan Mẫn Mẫn vừa thẹn vừa giận, sợ hắn làm thật nên chỉ đành ngoan ngoãn ngồi yên trong lòng hắn không dám động đậy dù là một chút.

Còn Trình Chi Nam đang lái xe quả thực đã sắp quá ngưỡng chịu đựng, thật rất muốn cầm điện thoại lên ghi lại một màn này...

Người anh họ này của hắn trước giờ chưa từng có bất kỳ hành động mờ ám nào với bất kỳ cô gái nào giờ lại công nhiên cùng một cô gái...

Thật sự quá sức chịu đựng! Nhưng tối hôm qua anh họ và Quan Mẫn Mẫn chắc là cũng đại chiến không ít hiệp đúng không? Sao lại rảnh rỗi lên Skype làm gì nhỉ?

'Lái xe cho đàng hoàng!' Người đẹp ở trong lòng, tâm tình của Sầm đại boss cực kỳ vui vẻ nhưng vẻ mặt vẫn rất nghiêm, thấy người đang ngồi trên ghế lái thi thoảng lại liếc mình qua kính chiếu hậu, nghĩ cũng biết tên kia đang nghĩ gì vì vậy giọng điệu cũng trở nên nghiêm lạnh hơn.

Trình thiếu gia âm thầm sờ mũi, thu hồi tầm mắt không dám nhìn lén nữa.

Xe về đến dưới lầu nơi Quan Mẫn Mẫn ở, hắn vẫn chưa chịu buông tay.
'Em muốn xuống xe.'

'Mấy ngày nay ngoan ngoãn ở nhà, không được ra ngoài, nghe rõ không?' Hắn bấu nhẹ cằm cô, bắt cô ngước lên nhìn thẳng vào mình.

'Em phải đến công ty.' Cãi nhau với ba thì cãi nhau nhưng công việc vẫn phải làm, tuy rằng trên thực tế chuyện cô có thể xử lý không nhiều nhưng dù sao cô vẫn là người có tinh thần trách nhiệm.

Nhưng nhớ tới cơn giận của ba hôm qua cộng thêm vừa nãy bị phóng viên vây ráp, lại nghĩ tới ngày mai tin tức nhất định sẽ tràn lan khắp nơi, nói không chừng ba cô sẽ trực tiếp bãi miễn chức vụ tổng tài của cô.

'Vậy mấy ngày nay để Chi Nam theo bên cạnh em đi.' Hắn thỏa hiệp.

'Không cần đâu.' Cô cũng không phải con nít, có cần phải vậy không?

Mà Trình Chi Nam cũng ngây ngẩn cả người, anh họ bảo hắn – đại luật sư của tập đoàn Sầm thị đi theo cô nàng này làm tài xế kiêm bảo mẫu sao? Có nhầm lẫn không vậy?

'Vậy thì ngoan ngoãn ở nhà vài ngày.' Hắn cũng không phải bắt buộc phải có người theo sát cô, 'Hoặc là đến ở chỗ anh. Tùy em chọn.'

Hai sự lựa chọn này cô đều không muốn!

Nhưng cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời, 'Vậy em ở nhà hai ngày.'

'Anh sẽ bảo Tĩnh Di trông chừng em, xuống xe đi.' Hắn vỗ nhẹ mặt cô, bộ dạng đại nhân đại lượng nói.

Bảo Tĩnh Di coi chừng cô? Thật sự coi cô như thú cưng sao?

Nhưng đấu với đại boss, bản lĩnh cô còn kém cỏi lắm, hơn nữa lá gan không đủ lớn.

Hắn đích thân xuống xe mở cửa cho cô, nhìn dáng vẻ không chút tinh thần của cô, thì mỉm cười, 'Muốn anh ôm em lên lầu?'

'Không cần!' Quan Mẫn Mẫn vội vội vàng vàng xuống xe.

'Lên đi. Có rảnh anh sẽ gọi điện thoại cho em.' Đại boss xoay người lên xe rời đi. Công việc quá bận lại không thể giữ cô bên mình suốt ngày, không còn cách nào.

Xe của họ mới vừa rời đi thì chiếc xe thể thao màu đỏ rực của Tĩnh Di cũng vừa về tới, Quan Mẫn Mẫn vỗ ngực thở phào, thật nguy hiểm quá!

Xe vừa ngừng lại thì tiểu Quan tiên sinh đã nhảy xuống...

'Người đâu?'

'Người nào?' Quan Mẫn Mẫn nghi hoặc nhìn con trai, con cô từ đâu về vậy?

Quan Cảnh Duệ nhìn chiếc xe thương vụ sang trọng đã chạy cách đó 50m, nhớm chân đuổi theo...

'Ngừng xe lại!'

'Con làm gì vậy? Về mau!' Quan Mẫn Mẫn không ngờ là con trai lại đuổi theo xe của Sầm Chí Quyền, sợ đến toát mồ hôi lạnh, hoàn hồn lại rồi cũng lập tức đuổi theo.

Có ngờ đâu tối qua bị ai đó giằng co quá lâu, căn bản là hai chân không có khí lực để chạy chỉ đành đứng đó thở hổn hển nhìn con trai càng chạy càng xa.

'Anh họ, phía sau sao lại có một đứa bé đuổi theo xe mình? Anh biết nó sao?' Trình Chi Nam nhìn Quan Cảnh Duệ qua kiếng chiếu hậu, nghi hoặc hỏi.

'Không quen.' Đại boss đã vùi đầu vào công việc, đầu không buồn ngẩng lên, nói.

'Ồ.' Trình Chi Nam nhún vai, xoay vô lăng, xe ngoặt vào một con đường khác.

'Bên phía truyền thông có cần đánh động một chút không?'

'Không cần, cứ để họ tùy ý phát huy.' Sầm Chí Quyền vẫn không ngẩng đầu lên.

Đánh động cái gì chứ? Hắn cần chính là hiệu quả như vậy! Nếu không phải hắn cố ý, những ký giả kia có thần thông quảng đại đến mức chặn được trước cửa chung cư của hắn không?

Cho dù họ nắm được tin tức gì, chỉ cần hắn không chịu phối hợp, một chữ họ cũng không dám viết.

***

'Con đuổi theo cái gì vậy?' Quan Mẫn Mẫn nhìn vẻ mặt không cam lòng của con trai khi quay trở về, tò mò hỏi.

'Bọn mình vừa nãy định đi bắt gian, nhưng rất không may...'

Nghe Sầm Tĩnh Di nói vậy, Quan Mẫn Mẫn kinh ngạc đến trợn to mắt, ý bạn cô nói vừa nãy hai người đã đến chung cư của Sầm Chí Quyền mới quay về sao?

Vậy vừa nãy con trai cũng đã thấy cô với anh ta cùng bước ra? Đây tuyệt đối là một chuyện lớn nha!

Trời ạ, thật muốn ngất!

Nếu như con trai lúc đó xông tới, cô phải giải thích thế nào đây? Thật muốn điên mất!

Cô căn bản là chưa suy nghĩ kỹ, lỡ như con trai gặp mặt anh ta thì sẽ thế nào...

Mà quan hệ giữa họ giờ lại thế này...

'Mẹ...' Quan Cảnh Duệ thở hào hển đứng thẳng lưng, hai tay chống eo, gương mặt hồng hào vì chạy mà đỏ lên, giọng nói không giấu được oán giận, 'Suốt cả đêm không về, không biết con sẽ lo lắng cho mẹ sao?'

Ngay cả một cú điện thoại cũng không có, rốt cuộc là thế nào đây? Thật quá không chịu trách nhiệm.

'Xin lỗi con.' Quan tiểu thư áy náy vô cùng, 'Điện thoại của mẹ bị hư rồi. Không phải cô út con gọi điện thoại qua rồi sao?'

'Nếu còn lần sau, con nhận cô út làm mẹ luôn cho rồi.' Khoảng thời gian này quả thực mẹ bỏ bê cậu nhiều lắm, tuy cậu không phải là đứa bé lúc nào cũng cần được người lớn cưng chiều nhưng cũng không cần lơ là đến mức độ đó chứ.

Mà nguyên nhân lơ là lại bởi vì một người đàn ông! Đáng giận!

Cô nàng phá của Sầm Tĩnh Di hào hứng vỗ tay, 'Tốt, từ giờ bắt đầu con chính là của người cô, muốn kêu một tiếng mẹ cũng ok.'

Không tốn chút công sức nào mà có một đứa con trai lớn như vậy còn mong gì nữa! Sau này cũng không sợ không có ai dưỡng già!

Quan Mẫn Mẫn hết lời để nói nhìn Sầm tiểu thư...

Gọi mẹ? Cô nàng này thấy quan hệ giữa họ còn chưa đủ loạn sao?

'Cô út, có một người mẹ IQ không đủ đã đủ làm người ta lo lắng rồi, con không muốn có thêm một người mẹ nữa. Chúng ta làm bạn thì tốt hơn.' Cậu nhóc nói bằng giọng già trước tuổi.

***

Lúc Sầm Chí Quyền tới công ty, tất cả chủ quản cấp cao của Sầm thị đã ở phòng họp chờ rất lâu.

Nếu như là ngày thường, họp với đại boss tuyệt đối không có ai dám sơ sót gì nhưng trong cuộc họp hôm nay, ngoại trừ sự khẩn trương ngày thường mọi người đối với boss còn có thêm một phần chú ý khác, nhất là khi đứng lên báo cáo, ánh mắt của người nào cũng dừng lại trên người boss thêm vài giây.

Đương nhiên, chuyện rõ ràng như vậy đại boss sao lại không cảm nhận được chứ? Vì vậy, sau khi vị giám đốc thứ N đưa mắt về phía hắn, Sầm Chí Quyền rốt cuộc ngẩng đầu lên khỏi laptop, nhìn thẳng vào ông ta...

'Mr. Lý, trên người tôi có chỗ nào khác thường sao?'

Giám đốc Lý vội thu hồi tầm mắt, 'Tổng tài, không có.'

'Vậy ông nhìn tôi lâu như vậy làm gì?' Rõ ràng tổng tài đại nhân không dễ dàng buông tha ông.

'Tôi...' Gương mặt giám đốc Lý đỏ lên, cả người có chút không tự tại, ấp a ấp úng hồi lâu không nói ra được một lý do chính đáng.

Nói đùa sao, cho dù ông có tò mò hơn nữa cũng không dám tám chuyện riêng tư của boss ngay trước mặt ngài ấy, bản thân cũng không phải muốn về hưu sớm.

'Tổng tài, phần báo cáo đã kết thúc, xin mời ngài có lời kết luận.' Ngồi bên cạnh ghi chép, Sầm Giai Di ho khan một tiếng, giúp giám đốc Lý giải vây.

Dù sao, cái kia... hình ảnh trên trang web công ty là do cô đưa lên, mọi người tò mò như vậy cũng bình thường thôi.

Sầm Chí Quyền thu hồi ánh mắt, nói vài câu đơn giản tổng kết, sau khi cuộc họp kết thúc, đại boss thẳng lưng bước đi, Sầm thư ký sít sao theo sát hắn.

Cửa phòng họp vừa đóng lại, những vị chủ quản cao cấp kia vội vàng đăng nhập trang web nội bộ của công ty...

Ảnh chụp tổng tài thân mật dìu Quan tiểu thư từ chung cư của mình lên xe vẫn còn đó, những lời bình luận bên dưới thì đang bùng nổ.

Đương nhiên, nếu như là ngày thường không có ai dám dòm ngó chuyện đời tư của boss như vậy nhưng lần này, ảnh chụp là do thư ký trưởng của tổng tài kiêm em họ Sầm Giai Di tiểu thư đưa lên, tiêu đề lại rất bắt mắt --  "Chúc mừng mùa xuân của boss đã về!"

Dưới đó là vô số những lời hay của các vị chủ quản cao cấp, dưới đó nữa là lời chúc mừng của vô số nhân viên trong nước lẫn hải ngoại của Sầm thị...

Không biết đại boss nhìn thấy rồi tâm tình có tốt hơn mà tăng thêm cho họ một tháng tiền thưởng không nhỉ? Nhưng nhìn sắc mặt của boss, rõ ràng còn chưa biết chuyện này...

Còn một khả năng nữa, chính là boss nổi trận lôi đình sau đó tra ID của từng người mà xử phạt? Dù sao cũng là trang web nội bộ, muốn tra ID của ai đều rất dễ dàng.

Nghĩ tới đây, ai nấy không hẹn mà cùng đóng trang web lại, không dám xem nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play