Chương 31: Sở thích "bất lương" của Quan tiểu thư (1)

Cùng Sầm Chí Quyền ăn cơm trưa, Quan Mẫn Mẫn tưởng anh ta sẽ chọn một nhà hàng gần Sầm thị, không ngờ là lại được đưa thẳng đến Equinox Complex vừa hưởng thụ bữa ăn kiểu Pháp lãng mạn vừa được thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp của vịnh biển, nơi này thật sự khiến người ta động tâm.

Sầm Chí Quyền không phải là người nói nhiều còn Quan Mẫn Mẫn ở trước mặt hắn thì không dám nói gì vì thế bữa ăn chung lại biến tướng thành hai người lẳng lặng ăn phần ăn của mình.

Chỉ đáng tiếc, bữa ăn ngon lành chỉ mới được một nửa thì lại bị một sự cố ngoài ý muốn quấy nhiễu.

Nhà hàng hoàn cảnh tao nhã như vậy đột nhiên lại trở nên hyên náo.

'Thích Bội Tư, chú ý hình tượng của bà đấy.' Tuổi đã quá ngũ tuần, Sầm Húc Sâm một thân tây trang, thoạt nhìn phong độ không hề kém cạnh lúc còn tuổi trẻ, lúc này cánh tay ông đang được một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp khoác lên, cô gái đang dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Thích Bội Tư, người vợ chính thức của Sầm Húc Sâm.

'Sầm Húc Sâm, người cần chú ý hình tượng là ông mới đúng. Lập tức dẫn theo cô gái này cút ngay cho tôi.' Thích Bội Tư trước giờ không phải là người dễ nói chuyện. Thanh thiên bạch nhật dẫn theo người tình ra ngoài ăn cơm công khai như vậy, hoàn toàn không cho bà chút mặt mũi gì, vậy bà cần gì làm thánh mẫu chứ?

'Vị trí này tôi khó khăn lắm mới đặt được, nếu như bà Thích không ngại, chi bằng cùng nhau ngồi xuống đi, dù sao chúng ta đều tiêu tiền của cùng một người, không phải sao?'

Kẻ thứ ba dựa vào sự sủng ái của người đàn ông mà dám ra vẻ trước mặt vợ chính như vậy, thật sự khiến Quan Mẫn Mẫn đại khai nhãn giới.

Một ly nước ấm trực tiếp tạt thẳng vào gương mặt được trang điểm kỹ lưỡng của cô gái thay cho câu trả lời gây nên một tiếng thét chói tai.

'Cô gái, xin chú ý cách nói chuyện của mình. Tôi trước giờ chưa từng xài tiền của đàn ông, dù là tiền của chồng tôi cũng vậy.' Thích Bội Tư cười lạnh một tiếng, 'Tôi có thể tự kiếm tiền.'

'Thích Bội Tư, bà làm gì vậy?' Sầm Húc Sâm nhìn cô bồ mặt lúc này đã ướt nhẹp nước, bởi vì mất mặt không nhịn được mà quát lớn.

Lúc này, quản lý nhà hàng vội vàng chạy tới.

Lần đầu tiên được chứng kiến vở kịch vợ chính và bồ nhí đụng mặt nhau nảy lửa như thế này, nếu như không phải vì hai nhân vật chính đều là người có mặt mũi hơn nữa lại là người quen, lại là ba mẹ của đại boss, Quan Mẫn Mẫn nhất định sẽ rất hào hứng ngồi xem cho hết tuồng.

Nhưng ngồi đối diện với cô, sắc mặt Sầm Chí Quyền khó coi cực kỳ, cô chỉ nhìn thoáng qua một lần rồi không dám nhìn thêm lần nào nữa.

Ông bà Sầm chắc vẫn chưa phát hiện con trai mình đúng không?

Tuy rằng mẹ cô cũng từng là bồ nhí mà ba cô bao dưỡng bên ngoài nhưng từ lúc Quan Mẫn Mẫn biết chuyện, mẹ trước giờ chưa từng cùng ba cô nghênh ngang cặp kè nhau giữa thanh thiên bạch nhật như thế này.

Phần lớn tình huống đều giống nhau, ba đến căn hộ nơi ông sắp xếp cho hai mẹ con, cùng nhau dùng bữa, thậm chí là qua đêm. Trên một phương diện nào đó mà nói, mẹ cô vẫn rất biết điều, rất nể mặt vợ lớn của ba, trước giờ chưa từng vì được sủng ái mà kiêu ngạo, trước giờ cũng chưa từng gây khó dễ gì với vợ lớn, điều này mẹ cô phát huy một cách hoàn hảo, cho nên đến cuối cùng, mới có thể cùng ba tu thành chính quả...

Trên đời này có lẽ người thứ ba nào cũng sẽ xử sự như mẹ của cô thôi, ngoại trừ cô bồ nhí đang vênh váo gần cô đây, quả thực là cực phẩm.

Sầm Chí Quyền xem không nổi nữa, có chút tức giận dằn mạnh dao nĩa trong tay xuống bàn đứng lên, nhìn Quan Mẫn Mẫn đang ngẩn người ở đối diện mình, 'Đi thôi.'

Quan Mẫn Mẫn bị Sầm Chí Quyền nắm tay kéo ra ngoài, đương nhiên sẽ đi ngang chỗ hai vợ chồng đang tranh chấp.

'Nếu như hai vị cãi nhau đủ rồi, vậy có thể nhường đường chưa?' Sầm Chí Quyền mặt không biểu cảm nhìn hai người đang không ai muốn nhường ai kia.

Hai người không phải trước giờ không quản chuyện của người kia sao? Hình tượng ngoài mặt âu yếm trong lòng lạnh lẽo của họ không phải bao nhiêu năm qua đều duy trì rất tốt sao? Giờ mới nghĩ tới trở mặt có phải là trễ quá rồi không?

'Chí Quyền...'

Hai vợ chồng cùng nhìn về phía phát ra tiếng nói, khi thấy con trai mình, sắc mặt ai nấy đều cứng lại, đến khi nhìn thấy hắn đang kéo tay Quan Mẫn Mẫn thì sắc mặt lại trở nên khó coi.

Đương nhiên, tình huống hôm nay đã đủ hỗn loạn rồi, họ sẽ không ngay tại chỗ này chất vấn chuyện gì.

Lúc kéo tay Quan Mẫn Mẫn đi ngang qua hai người, hắn lạnh nhạt nói, 'Đừng đem chuyện gia đình trở thành tiêu đề chính của truyền thông ngày mai.'

Những chuyện này chắc là ba mẹ hiểu rõ hơn hắn, nếu thực sự sống chung không nổi nữa vậy cần gì cột vào với nhau cùng chịu tội cả đời cho khổ vậy?

Dù sao, nếu hai người li hôn cũng sẽ không có ai sống không nổi.

***

Quan Mẫn Mẫn ngồi vào ghế phụ lái, dè dặt quan sát người đàn ông từ lúc rời khỏi nhà hàng đến giờ vẫn không nói một câu nào kia.

Có phải tâm trạng anh ta rất tệ không?

Đương nhiên, đụng phải loại chuyện này, bất kỳ con cái của ai cũng sẽ không vui, cho dù là đã trưởng thành, cho dù loại chuyện này trong những gia đình giàu có đã như cơm bữa nhưng khi nó xảy ra với mình, ít nhiều gì cũng sẽ khiến tâm trạng rất bết bát, ngay cả Sầm Chí Quyền cũng không phải ngoại lệ.

Nhưng cô không nói được bất kỳ lời an ủi nào bởi vì thực ra thân phận của cô rất nhạy cảm, cũng sẽ khiến nhiều người xemt hường, ít ra những vị phu nhân, tiểu thư trong giới nhà giàu đều có chút khinh rẻ, không muốn giao tiếp với cô.

Trong mắt họ, cô là kẻ có tội.

Vì vậy Quan Mẫn Mẫn một mực im lặng, im lặng cho đến khi xe dừng lại trước căn hộ nơi cô ở.

'Em xuống xe nha.'

Xe ngừng rồi, thấy hai tay Sầm Chí Quyền vẫn đặt trên vô lăng nhìn về phía trước trầm mặc, không biết đang suy nghĩ gì nên cô chỉ đành lên tiếng trước.

Hắn vẫn không có hành động gì, cũng không mở khóa cửa xe, đầu cũng không ngoảnh lại, 'Mẫn Mẫn...'

Chỉ gọi tên cô, rồi không nói gì thêm nữa.

'Chuyện gì?' Cô ngước lên nhìn hắn, ở góc độ này chiếc cằm cương nghị càng khiến cho người đàn ông tràn đầy nam tính.

'Em với Tề...' Hắn ngoảnh nhìn sang, khóa chặt từng biểu tình của cô trong đôi mắt thâm thúy của mình, '...sẽ kết hôn sao?'

Anh ta đang hỏi cô có muốn kết hôn với Sầm Chí Tề không? Phải không? Là ý nà sao?

Quan Mẫn Mẫn ngẩn người một lúc mới thốt lên được một câu tối nghĩa, 'Chắc là sẽ không.'

Thực ra, nếu hai người thực sự muốn kết hôn thì sớm kết hôn khi Quan Cảnh Duệ mới sinh ra nhưng bởi vì không hiểu hàm ý trong câu hỏi của hắn nên cô chỉ có thể trả lời như vậy.

'Có là có, không là không, không có chắc là.' Hắn nghiêm giọng nói, hoàn toàn không chấp nhận câu trả lời hàm hồ như vậy.

Quan hệ nam nữ không rõ ràng luôn là thứ khiến hắn ghét nhất.

'Đây là chuyện riêng của em với ảnh...'

'Tôi cũng không muốn hỏi nhiều về chuyện riêng của hai người nhưng nếu như em không muốn kết hôn với Tề, vậy thì dọn về nhà họ Quan ở đi, không được ở chung thế này nữa.'

Hắn nghiêm trang nói, bộ dạng hệt như một người cha đang bất mãn với đối tượng mà con gái mình đang tìm hiểu vậy.

Đây chắc không phải yêu cầu của anh ta khi đồng ý xuất ra 200 triệu đổi lấy 10% cổ quyền của Quan thị đấy chứ?

Rất rõ ràng, yêu cầu này so với yêu cầu muốn cô ngủ cùng anh ta còn khó khăn hơn một bậc bởi vì cô không thể nói cho Sầm Chí Quyền biết nguyên nhân thực sự khiến cô không thể quay về nhà họ Quan ở.

'Em...' Cô do dự không biết nên trả lời thế nào thì hắn đã ấn nút mở khóa, 'Xuống xe trước đi, tôi còn chuyện phải làm.'

Được thôi, nếu như đại boss không muốn nói nhiều vậy cô xuống xe thôi, hơn nữa còn dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào trong.

Về tới nhà, thấy cô con Xù hào hứng chạy đến luẩn quẩn dưới chân, chơi với nó một chút rồi Quan Mẫn Mẫn mới lấy từ trong túi xách ra tuýp thuốc thoa lên chỗ trặc vẫn chưa hoàn toàn hết sưng của mình, đã không đau nữa rồi nhưng dù sao sưng như vậy cũng rất khó coi, lòng yêu cái đẹp ai mà không có chứ?

Vừa mới thoa xong thì ba đã gọi điện thoại đến hỏi về cuộc họp sáng nay.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play