Chương 140: Vận đào hoa của boss (4)

Chủ tịch Hoàng có chút không nhịn được, giống như nhảy dựng bật khỏi sofa, 'Cháu...cháu lại dám dùng giọng điệu này nói với chú sao? Cháu không muốn nhận vụ làm ăn này sao?'

'Chú muốn đến thì đến, không muốn thì thôi.' Sầm Chí Quyền xoay người rời khỏi sofa, nắm tay Quan Mẫn Mẫn đi ra cửa, 'Cháu không có gì để nói, chỉ có một câu, đội ngũ của cháu tuyệt đối có thể đạt được số vốn cổ phần hóa ở thị trường nước M mà chú yêu cầu, nếu như chủ tịch Hoàng còn có ý hợp tác, cháu phái người khác đến nói chuyện với chú.'

'Sầm Chí Quyền, chú là bạn của ba cháu, cũng có thể coi như trưởng bối của cháu vậy mà cháu dùng giọng điệu đó nói chuyện với chú?' Sắc mặt của chủ tịch Hoàng hoàn toàn đã chuyển sang màu gan heo.

Nếu như không phải nể chút tình bạn bè lâu năm giữa ông với ba hắn, hắn căn bản không cần lãng phí thời gian nói nhiều như vậy với ông.

'Chắc ba cháu còn đang đợi chú, chúc mọi người ăn cơm vui vẻ...'

'Cháu...Mỹ Kỳ, chúng ta đi!' Chủ tịch Hoàng cũng là người sĩ diện, bị Sầm Chí Quyền một vãn bối đối đãi như vậy, mặt mũi mất hết, đương nhiên không có tâm tư nói thêm gì nữa.

'Ba...' Hoàng Mỹ Kỳ rõ ràng không phải rất muốn đi, ngơ ngác nhìn người đàn ông khí vũ hiên ngang mà lạnh mạc kia.

Tức giận đến cực điểm, chủ tịch Hoàng kéo con gái ra cửa thì thấy Sầm Giai Di sắc mặt cứng ngắc tiến vào, 'Chủ tịch Hoàng, Hoàng tiểu thư, để tôi tiễn hai người.'

Trong văn phòng chỉ còn lại Sầm Chí Quyền và Quan Mẫn Mẫn.

Cô có chút khẩn trương nhìn hắn, bàn tay không bị hắn nắm rụt rè kéo tay áo người đàn ông, 'Thực xin lỗi, không phải em cố ý làm hỏng vụ làm ăn của anh...'

'Em là đồ ngốc sao?' Người đàn ông cúi đầu nhìn cô, giọng điệu lạnh lùng của hắn khiến Quan Mẫn Mẫn khẩn trương cắn chặt môi.

'Em là trợ lý của anh, không phải người làm, không cần phải đi phục vụ hai kẻ ngốc đó, hiểu chưa?'

Đại boss đây rõ ràng là bao che hết mực!

Sắc mặt quan tiểu thư từ rầu rĩ trở nên sáng rỡ bởi vì hắn nói hai cha con vừa nãy là đồ ngốc, nhưng một giây sau lại rầu rĩ trở lại...

'Nhưng làm hỏng vụ làm ăn làm sao bây giờ? Ba anh liệu có trách em chọc bạn của bác ấy tức giận không?'

'Em chỉ sợ người khác tức giận mà không sợ anh tức giận sao?' Đại boss gõ lên trán cô.

'Sợ.' Cô yếu ớt nói.

Nhìn vẻ đáng thương của cô, cho dù cơn giận có lớn hơn nữa cũng xẹp mất.

'Đói bụng chưa?'

'Đói.' Quan tiểu trư gật đầu.

'OK.' Người đàn ông nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, đã 12 giờ rồi, 'Chúng ta ra ngoài ăn cơm.'

'Vậy vừa nãy...'

'Thêm một vụ làm ăn với ông ấy cũng không nhiều, ít một vụ cũng không ít.'

Chủ tịch Hoàng bản thân không hiểu, ở Singapore, công ty đầu tư có tư chất giúp công ty ông thực hiện IPO thành công không phải không có nhưng không có công ty nào có tư chất hoàn thiện như BCF, bao gồm đội luật sư, kế toán, công ty chứng khoán, càng đừng nói đội ngũ toàn những người tài giỏi dưới tay hắn, chỉ riêng mức độ nổi tiếng và hiệu quả làm việc, cộng thêm bản thân BCF là do ba tập đoàn lớn kết hợp lại, BCF chính là sự lựa chọn tốt nhất. Công ty họ muốn lên sàn thành công gần như không có vấn đề gì.

Đương nhiên, phí mà hắn thu cũng cao tương đương cho nên vừa nãy khi chủ tịch Hoàng bàn đến phần trăm hoa hồng, Sầm Chí Quyền một mực giữ mức phí mà mình muốn không chịu nhượng bộ, đây là một trong những nguyên nhân khiến chủ tịch Hoàng tức giận như vậy.

Nhưng, tổng tài đại nhân, anh làm ăn như vậy có phải hơi tùy hứng rồi không?

****

Buổi chiều, Sầm Chí Quyền ở văn phòng của mình xử lý một đống văn kiện, lúc Quan Mẫn Mẫn từ phòng thư ký trở lại, trong tay cầm giấy và bút đi thẳng tới trước mặt boss...

'Boss, có thể thỉnh giáo một vấn đề sao?' Quan tiểu thư vẻ mặt nghiêm trang hỏi.

'Em nói đi.' Boss vùi đầu trong đống văn kiện, nói ngắn gọn.

'Lúc sáng, hình như em nghe nói vị chủ tịch Hoàng kia định sau lần lên sàn này có thể thu hút được số tiền đầu tư lên đến 500 triệu ở thị trường chứng khoán New York. Nếu như anh nhận vụ làm ăn này, vậy tiền anh kiếm được từ nó có phải rất nhiều không?'

Vừa nãy ở bên chỗ Sầm Giai Di giúp việc, thư ký trưởng có nhắc tới kết quả cuộc nói chuyện sáng nay, biết có khả năng vụ làm ăn này đã hỏng thì không ngừng tiếc thương cho số tiền sắp vào tay lại bay đi mất.

Quan tiểu thư có chút rầu rĩ nhưng vừa nghĩ tới suy nghĩ của hai cha con họ với boss thì sự rầu rĩ của cô cũng tiêu tan mất, dù sao tiền bạc làm sao quan trọng hơn boss được chứ.

Nhưng cô đối với nghiệp vụ đầu tư cảm thấy rất có hứng thú, muốn thử dùng công thức tính toán mà Sầm Giai Di chỉ cô hôm nay tính xem cô đã làm thiệt hại bao nhiêu tiền, không ngờ là thư ký trưởng bận quá, bảo cô trực tiếp tìm boss mà hỏi, thế là cô quay lại đây.

Đại boss không ngờ tới lúc này mà cô còn rối rắm vấn đề này, gật đầu, 'Cũng thường thôi.'

Những năm qua, hắn nhận được những vụ làm ăn có hoa hồng đến cả tỷ đồng, lúc đầu còn cảm thấy có chút kích thích nhưng về sau cứ xem nó như một công việc bình thường mà thôi. Cho nên hắn mới cam lòng trở về tiếp nhận sự nghiệp của gia tộc, định ra cho bản thân một mục tiêu mới chính là đưa Sầm thị lên một tầm cao mới.

Mỗi một chuyện hắn làm đều có quy tắc của mình, đã đặt ra thì phải nghiêm túc chấp hành.

Trong đời hắn chỉ có một điều duy nhất ngoài dự kiến đó chính là cô gái vừa đơn thuần lại có chút mơ hồ này đây, cứ luôn có thể khiến hắn ruột gan rối bời lại không nỡ quá hà khắc với cô.

'Hỏi chuyện này làm gì?' Phê duyệt xong một tập văn kiện, hắn đặt bút xuống, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, kìm lòng không được đưa tay véo đôi má mềm mịn của cô.

Quan Mẫn Mẫn đặt tờ giấy xuống trước mặt hắn, 'Muốn biết nếu như nhận vụ làm ăn này, em có thể nhận thêm bao nhiêu tiền thưởng.'

Đại boss liếc mắt nhìn tờ giấy chi chít những con số, toán học kém như vậy, hắn không khỏi hoài nghi không biết cô có tính sai chỗ nào không...

'Giá cổ phiếu lên sàn này và số lượng phát hành làm sao tính được vậy? Phần trăm hoa hồng sao cách biệt lớn như vậy?' Đại boss cầm bút lên khoanh mấy vòng, những vấn đề này sáng nay hắn đã thảo luận với chủ tịch Hoàng, lúc đó cô chắc chắn là đang suy nghĩ đâu đâu mới không nghe thấy cho nên mới tùy tiện chế ra vài con số.

Đại boss quả nhiên hiểu rất rõ tính cách của Quan tiểu thư.

'Em chỉ tùy tiện điền đại mấy con số thôi mà.' Tay chống cằm, Quan tiểu trư hoàn toàn không có chút xấu hổ nào nói.

Mí mắt đại boss giật giật, cầm tờ giấy lần nữa liệt kê ra những con số chính xác và công thức tính toán cho cô...

'Tự tính đi...'

Quan tiểu trư cần lại giấy viết, đại boss mới lên tiếng, 'Sao đột nhiên lại có hứng thú với mấy thứ này?'

'Chị Giai Di nói, nếu vụ làm ăn này thành, em sẽ được chia tiền thưởng.' Quan Mẫn Mẫn không ngẩng đầu lên đáp, rất nhanh tính ra con số đại khái rồi vụt ngẩng đầu lên, 'Tổng tài đại nhân, nếu vụ làm ăn này không mất, vậy có thể kiếm được rất nhiều tiền nha.'

Quan tiểu trư lần nữa cảm thán vô cùng, cảm giác giống như đang nhìn tờ chi phiếu với rất nhiều con số bay qua trước mắt mình, đau lòng quá!

'Giờ em thiếu tiền xài lắm sao?' Sầm Chí Quyền như nghĩ ra điều gì, kéo ngăn kéo rút ra một tấm thẻ, 'Đây là thẻ anh mới làm cho em.' Hạn mức không giới hạn, muốn quẹt thế nào tùy ý cô, vậy thì không cần để ý đến chút tiền thưởng kia nữa rồi.

Quan tiểu trư cầm lấy tấm thẻ liếc một cái rồi lườm hắn, 'Tiền của đàn ông cho với tiền tự kiếm cảm giác không giống nhau mà.'

Giống như hắn chỉ tùy tiện bàn một vụ làm ăn đã có thể kiếm được một khoản tiền lớn làm sao hiểu được cảm giác của những người chưa từng kiếm được một khoản nào đáng kể chứ?

'Sao lại không giống nhau?'

'Gả cho người có tiền, chi bằng tự mình trở thành người có tiền.'

Nghe vậy sắc mặt đại boss trầm xuống mấy phần, 'Lại muốn hồi hôn sao?'

Đầu óc cô gái này thật không biết đang suy nghĩ gì nữa! Cứ luôn có thể thỉnh thoảng nói ra những câu khiến người ta tức giận cực kỳ.

Thấy sắc mặt đại boss đột nhiên thay đổi, Quan tiểu trư lập tức biết sai, ném giấy bút chạy tới bên người đại boss xin tha, 'Em nào dám!'

'Không dám? Ý chính là đã từng nghĩ tới?' Đại boss kéo cô ngồi lên đùi mình, bộ dạng như cô trả lời không ổn thì không xong với hắn.

'Nào có.' Đây có khác gì vu oan giá họa?

'Không có? Vậy tức là nói rất muốn kết hôn với anh?' Sắc mặt boss hòa hoãn trở lại.

Oa, đại boss định ép cô thừa nhận rất muốn gả cho hắn sao? Phải không? Nào có người như thế chứ?

'Có phải không?' Thấy cô chu môi không nói, vị đại boss nào đó lặp lại lần nữa.

'Phải.' Nhận thì nhận, cô chơi không lại hắn, 'Nhưng anh còn chưa có cầu hôn!' Quan tiểu thư xòe bàn tay với mười ngón trống trơn lắc lắc trước mắt hắn.

'Cầu hôn hả?' Mắt đại boss chớp lên, 'Cầu hôn thế nào?'

Nếu như bảo hắn giống như trong những bộ phim truyền hình, cầm hoa cầm nhẫn quỳ xuống thì...

Hắn có thể thương cô, chìu cô nhưng chuyện này đối với hắn mà nói, cảm thấy độ khó không chỉ là một chút.

'Anh là đại boss vạn năng vô địch mà, ngay cả cầu hôn cũng không biết? Hay là em lên mạng tìm những đoạn video lãng mạn cho anh xem, anh cứ làm theo như vậy được không? Tổng tài đại nhân?'

Lúc cô gọi hắn là tổng tài đại nhân, giọng điệu đó mang theo mấy phần ngọt ngào, mấy phần nghịch ngợm khiến lòng người đàn ông mềm đi mấy phần.

Nói là làm, Quan tiểu thư hào hứng cầm lấy con chuột định lên mạng nhưng người đàn ông càng nhanh hơn, giữ chặt tay cô lại...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play