Hừ, tha thứ? Đương nhiên là không rồi!
Madara chỉ hừ lạnh một tiếng rồi giơ tay với lấy lọ thuốc mỡ đặt trong hộp gỗ được được chuẩn bị sẵn, một tay khác vỗ vỗ đùi Hashirama:
- Quay người, đưa mông đây.
Hashirama đành phải quay người, ngực dán thảm Tatami, hai chân tách chống lấy đem mông nhâng lên, để nơi riêng tư hoàn toàn phơi bày dưới ánh nhìn của Madara.
....Cái tư thế này cũng quá cảm thấy thẹn đi!
Hashirama đem mặt vùi vào vải dệt mềm mại, bên tai đỏ lử lên, hai tay không biết sắp đặt ở đâu co quắp nắm lấy vỏ Tatami, cả người xẩu hổ đến mức sắp bốc khói.
Madara chỉ biết là Hashirama trong tư thế này vô cùng khiêu gợi. Ở góc nhìn của hắn có thể thấy được phần lưng của Hashirama bị ép thấp xông ra phần mông vô cùng no đủ, trông có vẻ như eo rất nhỏ. Đặc biệt là ở góc nhìn này, Madara có thể thấy rõ ràng nơi tư mật của hắn.
Phần cửa động e lệ nửa che nửa lộ, màu vô cùng sạch sẽ, Madara dùng hai ngón tay kéo sang hai bên có thể thấy rõ được phần thịt mềm đỏ tươi bên trong. Mà cái động nhỏ này hiển nhiên cũng ý thức được hôm mình sẽ bị tiến vào, run rẩy khép mở.
- Thật đẹp, trông nó mới dễ thương làm sao.
Đẹp, đẹp cái gì chứ! Cái chỗ đó, cái chỗ đó...!
Lời ca ngợi mang theo ý cười từ phía sau truyền đến khiến Hashirama xấu hổ đến muốn độn thổ, nhưng cơ thể lại hưng phấn nổi lên đỏ nhạt vô cùng ngon miệng, bộ phận cây gậy bên dưới lại dưới sự khó tin đến hoảng sợ của chủ nhân hơi ngẩng đầu lên.
Madara dùng ngón tay quẹt lấy một mảnh thuốc mỡ, thong thả quệt cho cửa động trở nên bóng bẩy, nhiệt độ cơ thể đem thuốc mỡ hoà tan một chút rồi mới chậm rãi chen một ngón tay vào.
- ...Ô!
Hashirama giật nẩy lên, toàn bộ xúc giác tập trung vào nơi bị tiến vào, hắn có thể cảm thấy rõ ràng ngón tay của Madara đang tiến vào bên trong cơ thể mình.
Không đau, hơi ngứa ngứa nhưng lại vô cùng quái dị, thậm chí theo động tác thọc vào rút ra mang lên chút cảm giác tê dại, khiến cho Hashirama nhịn không được muốn rời xa, nhưng ngay khi hắn vừa có ý định chạy thì ngay lập tức đã bị cô chặt eo, bên tai vang lên tiếng nói của tên Uchiha nào đó:
- Không được chạy đâu Hashirama, bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi.
Thôi được rồi, không chạy thì không chạy!
Hashirama cắn răng nhắm mắt vùi mặt vào đệm, cưỡng chế cơ thể ở yên đấy, thậm chí cố gắng nếm thử thả lỏng muốn cho việc chuẩn bị dễ dàng hơn đôi chút.
Madara chỉ cảm thấy ngón tay tiến vào một nơi vô cùng mềm ấm, đầu ngón tay chạm đến đâu đâu cũng là nếp gấp, đường đi cắn chặt lấy ngón tay nhẹ nhàng co bóp, niêm mạc quấn lấy miêu tả từng hoa văn trên ngón tay hắn, tất cả đủ để diễn tả nếu thật sự đi vào chỗ này sẽ sung sướng như thế nào.
Tộc trưởng Uchiha vô cùng thiếu nghị lực nuốt một ngụm nước bọt, nhân khi cơ thể của người dưới thân thả lỏng đôi chút liền ngay lập túc đem ngón thứ hai chen vào!
- Hưm!... Từ từ chút Madara! Căng quá!
Sau khi ngón thử hai tiến vào thì nơi riêng tư có thể cảm nhận rõ ràng nó đang bị căng ra, cảm giác sởn tóc gáy khiến Hashirama hơi khó chịu đong đưa eo muốn né tránh.
Madara cũng nhận thấy rõ huyệt động bị căng đến hơi cứng đờ, hiển nhiên hai ngón tay khiến nó bắt đầu có dấu hiệu quá tải. Sau đó hắn liếc xuống dưới hơi chút ước chừng đồ vật của mình.
Ít nhất là bốn ngón tay nếu không Hashirama sẽ bị thương.
Nhưng với cái tình trạng hai ngón tay đã có chút chịu không nổi này thì... chậc.
Madara nôn nóng tặc lưỡi một cái, sau rồi cố gắng nhớ lại hai ba quyển sách cấm hiếm hoi mình đã đọc, nếu như nữ nhân có điểm mẫn cảm thì nam nhân hẳn là cũng có, nếu tìm được thì tên ngốc này sẽ dễ chịu hơn đôi chút.
Nghĩ là làm, Madara rút ngón tay ra lại lần nữa quẹt lấy một tảng thuốc mỡ lớn, rồi lại "phụt" một tiếng cắm vào, nương theo thuốc mỡ bắt đầu dọc theo thành ruột tìm tòi.
- Madara? Cậu tìm cái—Aaaa!
Hashirama đang nghi hoặc Madara có vẻ như đang tìm cái gì đó, nhưng lời nói mới nói được một nửa thì đột nhiên bị tiếng thét chói tai thay thế!
Madara hưng phấn cong lên khoé miệng, đôi mắt sáng lên giống hệt như lúc hắn tìm được nhược điểm của địch nhân, đôi môi khẽ mấp máy, không tiếng động tuyên bố:
"Tìm được rồi."
...........
Cái gì? Cái gì vậy? Vừa rồi là sao vậy?
Hashirama bị cú thọc ban nãy làm cho bay hồn, đến giờ vẫn chưa thể hoàn hồn lại, đầu ong ong kêu lên, hắn vẫn chưa thể tiêu hoá được cái cảm giác tê ngứa rồi lại như bị dòng điện mãnh liệt chạy qua vừa rồi. Eo mềm mại sụp xuống, ngay cả nơi tượng trưng nam tính kia mặc dù không hề được chạm lấy cũng run rẩy trướng to, lỗ nhỏ bất lực hộc ra một ngụm dịch nhầy.
Madara cũng sẽ không đợi Hashirama hoàn hồn lại, nguyên tắc của hắn là ngay khi tìm được nhược điểm của đối thủ liền ngay lập tức tấn công dồn dập vào chỗ đó, nhanh và mạnh đến khi đối thủ hoàn toàn tan rã, mất đi sức chiến đấu mới thôi. Mà hiển nhiên hắn cũng áp dụng nguyên tác này vào trường hợp này.
Ngón tay của Madara hơi rút ra rồi nhanh, mạnh, chuẩn xác đâm thẳng vào điểm yếu mới được phát hiện kia!
"Phụt" "phụt" "phụt"....
Từng tiếng đâm thọc vang lên liên tiếp, Hashirama chỉ cảm thấy từng luồng điện cứ theo nơi bị đâm thọc ầm ầm dọc theo xương cụt chạy thẳng lên não, đập vào dây thần kinh mẫn cảm khiến cho hắn muốn ngất đi.
- Ô ha! Ha! Ma, Madara! Từ từ một chút! Đợi một chút! Ách, đừng! Ha!... ha!
Hashirama rên rỉ xin tha, đầu không ngừng lắc như muốn đem cái cảm giác mãnh liệt kia ném ra khỏi đầu mình, hai chân hắn không ngừng run rẩy nhũn ra, sắp không chống nổi, cả cơ thể ướt đẫm run bần bật, tóc dài vặn vẹo dính vào sau lưng dường như hoá một cái lưới dục vọng đem hắn trói chặt, các cơ bắp không ngừng phập phồng chương hiển thế nào là mỹ cảm lực lượng.
Ngón tay bất tri bất giác đã thêm lên thành ba ngón, ngay lúc này Madara lại chen thêm một ngón vào đường đi đã vô cùng ướt nóng mềm mại kia, "phụt!" một tiếng, nửa bàn tay đều thọc tiến vào.
- A ha! Sâu quá! Căng quá!
May mà cơ thể của Hashirama vừa rắn chắc vừa dẻo dai, nếu đổi lại người thường thì khả năng đã bị cách chuẩn bị thô bạo này của Madara đùa chết.
Vị Uchiha nào đó sau khi thấy bước chuẩn bị đầu tiên đã hoàn thành liền vô cùng vui sướng nở nụ cười, một tay khác chậm rãi vuốt ve mái tóc dài ẩm ướt của người mà bị hắn chơi cho choáng váng, không chút bủn xỉn ca ngợi:
- Hashirama tuyệt quá, sắp xong rồi.
Hắn cũng sắp không chờ nổi nữa rồi.
Hashirama trong lúc mơ màng nghe thấy giọng nói của Madara, tuy rằng không quá rõ hắn nói gì nhưng trực giác mách bảo là điều gì đó tốt đẹp nên mơ mơ hồ hồ nở nụ cười, kết hợp với khuôn mặt ướt đẫm không biết là mồ hôi hay nước mắt kia trông vô cùng chật vật nhưng lại cũng vô cùng hút tình.
Nửa bàn tay chôn vào nơi ướt nóng mềm mại khiến Madara thoả mãn khẽ thở dài một tiếng. Ngón tay nhanh chóng hướng về nơi mẫn cảm của Hashirama tàn nhẫn nhanh chóng gõ đánh!
Cả người nam nhân theo tiết tấu của Madara không ngừng run lên, cuối cùng chịu không nổi trước mắt tối sầm co rút bước lên cao trào!
- Ha.... Ha.... Ha....
Hashirama trước mắt như đang không ngừng phóng pháo hoa, bạch quang cứ chớp loé liên tục, khoái cảm tán loạn kết hợp với sự thoả mãn sau khi cao trào khiến cho não hắn như cắt điện, cả người vẫn không ngừng rùng mình, nước bọt dọc theo khoé miệng chảy ướt đẫm cằm cổ, làm ướt cả một khoảng đệm.
Kích, kích thích quá!
Hashirama mơ hồ cảm thán, cái cảm giác này như là vừa được hưởng thụ một trận chiến vui sướng đầm đìa xong, cơ bắp cả người sau kích thích nhũn ra, đầu óc phóng không, chỉ là cao trào này hơn một cái là phía trước nó quá kích thích cho nên sau khi thả lỏng lại dư vị càng thêm lâu dài.
Madara rút ra ngón tay, một vài sợi chất lỏng ướt dính còn lưu luyến mãi không rời, vừa nãy khi cao trào thành ruột của Hashirama tiết ra lượng lớn tràng dịch khiến cho tay hắn ướt đẫm. Madara không ngại đưa lên miệng, từng ngón từng ngón liếm sạch.
Không biết có phải do Mộc Độn hay không, tràng dịch của Hashirama có mùi gần giống nhựa cây, thanh thanh mát mát tựa như thuốc trị thương, vị cũng hơi phiếm ngọt khá dễ ăn, Madara không chút bủn xỉn đánh giá năm sao.
Sau khi làm sạch ngón tay, vị Uchiha nào đó hơi tiếc nuối chẹp miệng, hiển nhiên vẫn còn thèm, nhưng nghĩ đến bữa tiệc lớn vẫn còn phía sau liền kìm lòng lại, giơ tay đem Hashirama vẫn còn mềm nhũn lật lại, để một chân của hắn lên vai mình, đặt thứ đã hoàn toàn hưng phấn của mình trước cửa động nhân lúc hắn vẫn còn chưa thoát khỏi cao trào chậm rãi chen vào.
Ướt nóng, toàn bộ niêm mạc mềm dẻo thi nhau dán vào vật thể nóng bỏng đang chậm rãi tiến vào khiến cho Madara không khỏi hít ngược một hơi, rất muốn ngay lập tức lún cán xông vào nhưng vẫn cố kiềm chế, nhẫn nại cảm giác tê dại da đầu kiên nhẫn đi vào từng chút một.
Đến khi Hashirama lấy lại tinh thần thì chỉ cảm thấy bụng căng trướng, bên dưới như có một thanh sắt nóng bỏng cắm vào, độ ấm như muốn làm cho cả khoang bụng hắn đều ấm lên.
Ngón tay sờ đến phần bụng dưới, khi ngón tay ấn xuống có thể rõ ràng cảm giác được có một vật thể cứng rắn bên dưới, so đo chút khoảng cách thì vật này đang ở vị trí dưới rốn khoảng một ngón tay.
....... Nhưng nó mới chỉ vào được một nửa.
Lại là một nửa! Cái một nửa chó chết!
Hashirama sau khi tính chút khoảng cách nếu thứ này hoàn toàn tiến vào sẽ đến tận đâu và kết quả sau khi tính xong khiến hắn chỉ muốn đẩy Madara chạy ra ngoài!
Đùa cái gì vậy! Với cái chiều sâu đấy không chết cũng tàn!
Vị Thánh Shinobi nào đó xanh mặt hít ngược một hơi, ngay cả Hashirama nhỏ bên dưới cũng bị doạ héo, đáng thương hề hề nhìn vị bạn lữ nóng hổi mới ra lò của mình, giọng nói giấu không được sự cầu xin:
- Ma, Madara..! Đừng cho hết vào được không? Đây mới là đêm đầu tiên...
Hashirama đã sợ đến mức lôi cả lý do lần đầu tiên ra ra, đáng lẽ nam nhân không nên nhắc đến đêm đầu tiên vì nó rất mất mặt, nhưng với Hashirama bây giờ thì mặt mũi có ăn được không? Mặt mũi có cứu vớt được hắn khỏi tình trạng sắp bị Madara chơi chết này không?!
Madara chỉ cười, vẻ mặt ung dung, cũng không biết hắn có đáp ứng hay không, thấy Hashirama có vẻ đã lấy lại tinh thần liền đem cả hai chân hắn khiêng lên vai, ác liệt tuyên bố:
- Nếu sẵn sàng rồi thì chúng ta bắt đầu thôi! Ta đợi lâu lắm rồi.
Nói rồi liền dùng eo bụng phát lực thẳng lưng, thứ đồ kia không màng sự lưu luyến của niêm mạc mềm mại, một hơi xông thẳng vào trong.
- Ách a! Sâu, Sâu quá! Đừng!
Bị một thọc này thọc cho sắp ngất, Hashirama vội lấy tay chống lấy bụng nhỏ của Madara, cựa quậy muốn đem người đẩy ra nhưng này càng tiện cho Madara, hắn một tay buộc chặt hai cổ tay Hashirama, một tay khác bóp chặt lấy eo nam nhân, chậm rãi rút ra rồi lại lần nữa dùng lực xông vào!
Ngay lập tức thứ đồ kia đi vào hai phần ba!
- Đừng! Đừng đừng đừng! Madara! Sâu quá, rách ra mất!
Hashirama hoảng sợ trợn tròn mắt, hắn chỉ cảm thấy cây gậy sắt này đi vào sâu đến mức không thể tưởng tượng nổi, cảm giác căng trướng như thành ruột sắp vỡ ra, dường như chỉ cần khẽ động đậy là sẽ hỏng mất.
Madara biết là hắn vô cùng khó chịu, nhưng đau ngắn không bằng đau dài, một đao giải quyết sẽ đỡ hơn dao cùn cứa từng miếng thịt, cho nên hắn không nói gì, chỉ mím môi đè lại Hashirama, tàn nhẫn đẩy mạnh một cái!
"Phanh!"
- Aaaaaa!
Lún cán!
Cây gậy của Madara hoàn toàn nằm gọn trong huyệt động của Hashirama, các nếp uốn ở cửa động hoàn toàn bị vuốt phẳng ra, gian nan mấp máy.
- Ha.....
Madara ngẩng đầu thoả mãn thở dài một cái, mồ hôi theo động tác của hắn chảy dọc xuống, ở dưới ánh đèn phản xạ lấp lánh sáng lên. Nơi mẫn cảm được chôn trong thành ruột mềm mại, từ phần nấm đầu đến hệ rễ đều được mát xa, thành ruột còn theo hô hấp đột nhiên gián đoạn của Hashirama mà cứng lại, đè ép cây gậy đến vừa đau vừa sướng.
Hashirama trước mắt như cắt điện, tối om không nhìn thấy bất cứ cái gì, cái thứ đồ kia của Madara như thọc vào óc hắn, chiếm cứ lấy toàn bộ cảm quan, ngay cả mạch đập trái tim của hắn cũng theo mạch đập của cái kia chậm rãi nhảy lên.
Thình thịch, thình thịch....
Tim đập như nổi trống, đầu chóng váng tai ù nhưng theo như thói quen, Hashirama lại giang tay ra như muốn tìm kiếm sự an ủi, và quả nhiên hắn bắt được một cơ thể nóng bỏng khác, vội ôm chặt người vào ngực, ngay cả hai chân cũng trượt xuống, quấn lấy eo người kia, hắn rúc đầu vào vai Madara, đáng thương cọ cọ, khàn giọng lên án:
- Madara, cậu thật quá đáng!
Madara cũng biết mình làm thế Hashirama sẽ khó chịu nên đuối lý, lấy một bàn tay vuốt ve mái tóc đen dài, môi trấn an không ngừng đặt những nụ hôn nhỏ vụn lẻn cằm và cổ hắn nhận lỗi:
- Là lỗi của ta, nhưng bây giờ cũng đã vào được hết rồi.
Nói rồi hắn lấy tay ấn vào nơi phồng lên kia rước lấy một hơi sợ hãi hít ngược của Hashirama.
Đồ vật của Madara quá dài, khi tiến vào có thể thấy được một phần phồng lên bên trên rốn một chút, hiển nhiên đã tiến vào trực tràng.
Hashirama vừa nhìn xuống đã thấy cảnh này liền sợ tới mức cứng đờ, không dám cử động dù chỉ một chút, sợ chỉ cần động nhẹ là cái kia sẽ phá bụng xông ra.
Sâu quá, cứng quá, nóng quá, rõ ràng là không được, thật sự quá mức mà...
Hashirama nhắm nghiền hai mắt, dằn lòng kêu lên:
- Động đi, Madara!
Cùng lắm sớm chết sớm siêu sinh, cho dù có thật sự làm vỡ trực tràng thì Mộc Độn vẫn cứu được hắn! Không chết được!
Đã lường trước đến tình trạng xấu nhất Hashirama tràn đầy tinh thần hi sinh nghĩ.
Madara thấy vẻ mặt bi tráng như tướng quân sắp hi sinh vì nước vì dân thì có chút buồn cười trấn an hôn môi hắn một cái, nhưng vẫn theo lời hắn chậm rãi rút ra rồi dùng lực cắm vào.
"Phụt!"
- Hư ưm!
Hashirama không kiềm nổi giọng phát ra một tiếng kêu rên. Ngay sau đó là hàng loạt các tiếng kêu rên khác đột phá sự giam cầm của môi lưỡi tràn ra.
Đồ vật kia luôn luôn chậm rãi rút ra rồi hung hăng đâm vào, giống như một lưỡi dao cùn mài ma đầu dây thần kinh rồi lại dùng phần mũi nhọn nhất thật mạnh thọc vào, càn quấy.
Cảm giác đau đớn tê dại và nóng rát khi có vật cấp tóc ma sát thành ruột khiến khoé mắt Hashirama ửng đỏ, nhưng khoái cảm mãnh liệt khi tuyến tiền liệt bị đè qua mới khiến hắn hỏng mất khóc kêu.
Quá sướng, quá sung sướng, khoái cảm cứ như không có điểm dừng, không ngừng liên tục tiếp tế cho Hashirama khiến cho ngón tay hắn không ngừng cào cấu bờ lưng trắng nõn của Madara để lại hành loạt vết cào như muốn phát tiết ta phần cảm giác kịch liệt như muốn nhấn chìm chính mình, nhưng chân lại cô chặt eo người đang cày cấy trên người mình như đang muốn đòi thêm nhiều hơn nữa, miệng không ngừng phát ta những tiếng nức nở gọi tên người thương:
- Madara.... Ân a... Madara.... Thích... Madara, sướng quá ách a! Madara...!
Madara mất khống chế không ngừng liếm cắn phần vai cổ của hắn để lại hàng loạt vết cắn thấm máu, tay mạnh mẽ nắn bóp phần cơ ngực no đủ, thậm chí còn dùng lực chơi đùa với hai điểm mẫn cảm, để lại trên da thịt ẩm ướt một loạt dấu tay xanh tím.
Bến dưới của hắn được Hashirama kẹp quá mức thoải mái, thoải mái đến mức gân xanh ở trán cũng nổi lên, không ngừng tăng lên tốc độ, dứt khoát rút ra rồi tàn nhẫn đâm vào, bức cho Hashirama không thể không phát ra những tiếng kếu đễ nghe.
- Bắn! Muốn bắn! Madara, ta muốn bắn!
Cơ bắp cả người co rút lại, Hashirama cuồng loạn gầm lên, khoái cảm không ngừng đẩy lên cao khiến hắn phải cong người lại, phần eo giật giật hiển nhiên muốn bắn ra, bước lên cao trào, ngay cả lỗ nhỏ cũng không ngừng đóng mở, chuẩn bị cho một lần lên đỉnh sung sướng đầm đìa.
Nhưng vị Uchiha nào đó dưới ánh mắt khó tin của Hashirama, lấy tay hung hăng nắm chặt lấy hệ rễ của hắn, bắt cho dịch trắng đã trực chờ vọt ra ngay lập tức bị nghẹn lại!
- Aa! Đừng Madara! A ha! Thả, thả tay ra, ta muốn bắn mà!
Hashirama vội dùng hai tay muốn gỡ tay hắn ra nhưng vì sức lực gần như đã bị vắt sạch thêm nữa vì cao trào bị gián đoạn nên thân thể mềm nhũn mất sức cho nên không thể làm gì được, mặc cho phần nấm đầu đã trướng đến mức đỏ hồng nhưng vẫn không thể bắn ra.
Cảm giác căng đau kèm thêm khoái cảm vẫn không ngừng đột kích khiến cho nước mắt của hắn không ngừng chảy xuống, tóc đen dán lên má, cả khuôn mặt vô cùng chật vật.
Mà trên đời này cũng chỉ có Madara mới có thể làm cho Hashirama có dáng vẻ này.
Nhìn thân thể cao lớn bị thuần phục dưới thân, nhìn đôi mắt lúc nào cũng rộng lớn như trời bể nay chỉ đông đầy hình dáng của chính mình, Madara chỉ cảm thấy trong lòng được cảm giác thoả mãn nhồi đầy, hắn cong lên khoé mắt, Magekyou lại một lần nữa hiện ra, đong đầy vui sướng.
Hashirama là của hắn, là của hắn, từ giờ về sau, đời đời kiếp kiếp đều là của hắn!
Madara đè lên người Hashirama, ngăn chặn toàn bộ cơ hội giãy dụa của nam nhân, một tay nắm chặt nơi yếu hại của hắn, một tay cố định đầu của hắn hôn lên!
- Ư...Ưm! Hưm ưm!!!
Đồng tử thu nhỏ, không khí trong miệng bị cướp đoạt lấy, khoái cảm vẫn cứ ầm ầm tiếp tế trong khi không thể phát tiết, Hashirama chỉ cảm thấy mình sắp phát điên lên rồi!
Đừng, thả tay ra, hắn muốn bắn, tha cho hắn đi mà, cứ thế này thì phát điên lên mất!
"Phanh" "phanh" "phanh"....
Từng tiếng vang thịt va chạm thịt nối liền một mảnh, kết hợp với âm thanh thở dốc càng ngày càng thô nặng và tiểng rên rỉ không ngừng cất cao, hiển nhiên cả hai đều sắp tiến vào cai trào!
Madara nhanh chóng đong đưa eo, cả cơ thể trắng nõn đều ửng hồng đẫm mồ hôi, đôi mắt cũng có chút mê mang, hiển nhiên là sắp bắn.
Hắn ngồi dậy, nhìn chăm chú vào Hashirama đã bị chơi đến thất thần dưới thân, hung hăng thọc thật sâu rồi ào ạt tiết ra dịch trắng, rồi buông tay ra, thứ đồ sưng đỏ dưới tiếng kêu rên của Hashirama bắn ra dịch thể trắng đục!
Hashirama nằm oặt ở đấy, dư vị cao trào khiến cho than thể hắn vẫn khẽ run lên, dưới thân một mảnh hỗn độn, hai mắt tan rã không có tiêu diểm, chỉ có thể cảm nhận được chất lỏng không ngừng phun lên vách trong của mình.
Mãi đến một lúc sau, hắn mới hoàn hồn, nhưng khi vừa nhìn thấy Madara liền không màng thân thể đã quá độ mỏi mệt ngồi chồm dậy, run rẩy tay sờ lên khoé mắt của hắn, hoảng sợ hỏi:
- Madara! Mắt cậu!!!
Madara quay đầu, thông qua mặt kính bàn trang điểm đặt cách đó không xa có thể nhìn thấy rõ đôi mắt đột nhiên dị biến của mình.
Rinnegan?
....................... Hết chương 67..................
Vài điều muốn nói:
Vâng, vậy là đã hết đêm tân hôn dài 7k chữ, tác giả cũng đến quỳ với hai cụ!
Phiên ngoại ABO kia có 5k chữ mà 3 ngày tác giả mới đứt quãng gõ xong, thế mà 6k chữ này chỉ dành một buổi sáng và đến 2h trưa đã xong!
Đỉnh của chóp, chính tác giả cũng phải bội phục chính mình.
Chậc, truyện không phải là chuyện sắc cơ mà trình độ thịt nướng thế này thì cũng... quá nặng đi, chắc lần sau phải giảm bớt chứ không sợ không qua được kiểm duyệt. Hơn nữa bị báo cáo là toi.
Vậy thôi, cách có Rinnegan có một không hai của cụ Mad, thật đúng là vừa sướng vừa không vất vả khụ khụ.
Chương này suýt nữa bị tác giả tách ra làm 2 chương nữa đấy, sau lại thôi.
Tối nay không có chương mới nhé, hôm nay thế này là quá đủ rồi =v=.
Đừng quên tim và cmt bên dưới nhé, yêu mọi người.