Mặc dù nói là Hashirama "gả" cho Madara nhưng trên thực tế cả hai đều không để ý đến vấn đề này lắm, đối với bọn họ mà nói làm cho ai trong hai người yếu thế và trở thành phụ thuộc trong mối quan hệ hôn nhân này mới là sự vũ nhục lớn lao nhất.

Hashirama và Madara song song ngồi quỳ, trước mặt bọn họ bày ba chén rượu, đây là phần quan trọng nhất của hôn lễ này. Vì Ninja không quá chú trọng đến tín ngưỡng cho nên đại đa số các nghi thức đều được cắt giảm đáng kể, chỉ còn để lại phần Sankon no gi.

Hashirama lần lượt nhấp ba ngụm rượu Sake trong ba chén, hương vị chua chua thanh thanh như một dòng suối nhỏ chảy vào lòng hắn, rõ ràng đây không tính là rượu ngon nhưng chẳng hiểu sao nó lại khiến Hashirama cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Tiếp đó là Madara. Thanh niên Uchiha hơi cúi đầu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm chất lỏng, theo góc độ của Hashirama nhìn sang còn có thể nhìn thấy phần da thịt trắng nõn hơi lộ ra phần cổ áo.

Không biết có phải do rượu hay không, Hashirama chỉ cảm thấy miệng lưỡi có chút khô khốc, ngay cả da mặt dày cũng khó che đi màu đỏ ửng đột nhiên kéo lên.

Hắn ngay lập tức vội dời đi tầm mắt, yết hầu khẽ cựa quậy nuốt xuống một ngụm nước bọt, tay đi chuyển xảo diệu dùng ống tay che đi phần tự nhiên có dấu hiệu ngẩng đầu của mình, cảm giác thấy thẹn trong lòng cứ phun trào mà ra.

Này, này, sao mình lại có thể....! Đây vẫn còn ở trước mắt bao nhiêu người!

Hashirama liền ngay lập tức vận chuyển Chakra muốn cho mình bình tĩnh lại, chốc nữa còn muốn đứng dậy chúc rượu, hắn không thể cứ thế này đứng lên được, Madara sẽ ghét bỏ hắn biến thái mất!

Vị Thánh Shinobi nào đó trong lòng rên rỉ.

Madara khi nhận thấy Chakra của người bên người đột nhiên kích động liền liếc mắt nhìn qua, bằng vào khả năng điều tra ưu tú của mình liền ngay lập tức nhận ra điều gì bất thường liền nhướng mày, trong cổ họng phát ra một tiếng cười khẽ.

Xem ra Hashirama đã gấp không chờ nổi rồi, đêm nay có vẻ sẽ là một đêm tuyệt vời đây.

Cũng là một vị Ninja có khả năng cảm giác và điều tra ưu tú, Tobirama ở cách đó không xa cũng nhận ra huynh trưởng mình làm sao.

Nhưng hắn thà rằng mình không biết còn hơn!

Tobirama: Ai chọc mù mắt ta đi.

(Izuna: Nếu ngươi không ngại, ta rất sẵn lòng giúp đỡ! ^^)

Đến phân đoạn chúc rượu, hai vị nhân vật chính của buổi lễ đương nhiên là điên cuồng bị rót, hơn nữa Hashirama và Madara cũng hiếm khi không dùng Chakra đè ép cồn, tận tình hứng lấy sự chúc phúc nhiệt tình của mọi người.

Từng chén từng chén cạn sạch, chất lỏng trong chén không ngừng biến mất rồi lại ngay lập tức được rót vào. Ở đây đều là các Ninja, thân thể tố chất phi thường tốt hơn nữa lại được Chakra rèn luyện bao nhiêu năm, chút cồn này đối với bọn họ không đáng kể chút nào, nếu đặt ở ngoài nói là ngàn ly không say cũng không nói quá.

Mọi người không hề để ý mà cuồng hoan, vai kề vai uống rượu, từng chai rượu mang lên lại chẳng mấy chốc được mang xuống, mùi thanh thanh của rượu Shake trộn lẫn mùi thức ăn càng tô đậm bầu không khí náo nhiệt.

Nếu bàn về tửu lượng thì đương nhiên Hashirama luôn luôn tốt hơn Madara, đúng hơn là khi hai người đua rượu, vị Uchiha nào đó gần như toàn thua be bét.

Cho nên dưới thế công mãnh liệt của mọi người, Hashirama luôn cố ý chắn hộ Madara đôi chút, để rồi đến cuối cùng, người say trước lại là Hashirama.

Madara vừa nhận thấy Hashirama có chút chuếnh choáng liền phủi tay, không hề tiếp rượu nữa, mọi người liền cũng hiểu ý dừng lại, rời đi đối tượng rót rượu.

Với ngài Hokage bọn họ luôn có thể dễ dàng vui đùa, thậm chí chuốc rượu, nhưng nào ai dám chuốc Uchiha Madara! Nếu vẫn còn cố ý tiếp tục thì khả năng ngày mai sẽ bị tên ma quỷ kia xách đến sân huấn luyện hung hăng đập cho một trận mất!

Madara tay đỡ lấy eo rắn chắc của Hashirama, người bị đỡ mất mấy giây mới phản ứng lại hiển nhiên là say không nhẹ, giọng nói có chút mơ hồ gọi:

- Madara?

Madara khẽ ừ một tiếng, nửa lôi kéo nửa đẩy người rời khỏi hiện trường.

Đối với việc hai nhân vật chính đột nhiên biến mất thì người xung quanh cũng coi như không thấy, rốt cuộc thì mỹ nhân đã cưới về nhà thì phải vào chuyện chính đúng không?~

Khụ khụ! Ngài Hashirama tuy không thể gọi là mỹ nhân nhưng ít nhất cũng gánh được chức tuấn nam không phải sao?

....................

Chỗ ở của Madara và Hashirama rất gần toà nhà Hokage và cũng hoàn toàn thoát ly ra phạm vi của Senju và Uchiha. Tuy là Hashirama mang danh "gả" lại Uchiha nhưng cũng là Tộc trưởng của Senju, không thể để hắn ở trong tộc Uchiha được.

Thực ra là các Trưởng lão Uchiha rất vui lòng nhưng Madara lại nhất quyết không đồng ý, nếu làm thế chẳng khác nào đang cố ý làm nhục nhã Hashirama cả. Cho nên hai người thống nhất dọn ra ngoài ở.

Biệt viện của bọn hắn cách nơi tổ chức hôn lễ không xa, lấy cước trình nhanh chóng của Ninja thì đi bộ chưa đầy một phút là đến nơi.

"Lạch cạch!"

Tiếng cửa vang lên, Madara đẩy Hashirama xuống thảm Tatami đã được trải sẵn rồi nhướng người châm sáng lồng đèn để ở cạnh đó, ngay lập tức căn phòng tối tăm đã sáng lên.

Lúc này hắn mới cúi xuống nói với cái tên đã say không biết trời đất gì kia:

- Dùng Chakra hoá chút cồn đi.

Hashirama cũng nghe theo hắn vận chuyển Chakra, đợi một lúc đầu óc bay bay rốt cuộc trở lại bình thường, lúc này hắn mới nhận ra mình đã về nhà từ lúc nào.

Mà lúc này... hẳn là đến giờ động phòng.

Hashirama liếm liếm môi, một tay cầm tóc vén sang một bên hơi nghiêng đầu, ánh sáng trong mắt chợt tối chợt loé, chỉ thấy hắn giơ lên một nụ cười có chút khiêu khích, một tay khác dùng lực kéo cổ áo ra để lộ ra phần cơ ngực săn chắc, nhấc lên mí mắt nhìn chằm chằm hắn, chậm rãi nói:

- Madara, đến sao?

Trần trụi dụ hoặc, không giống như vẻ cố làm ra vẻ kiều mị của đám người ở Thanh lâu, nó không còn là một lời mời mà càng như là một lời tuyên chiến, giống như mọi lần Hashirama hay nói:

[ - Madara, đánh một trận sao?]

Madara kéo khoé môi ra một nụ cười vô cùng hưng phấn, ngay cả hai mắt đen nhánh của hắn dường như cũng trong chớp mắt ửng đỏ lên, hắn khàn khàn đáp lại lời mời:

- Đến!

Nói rồi hắn liền cúi người đè ép xuống, một tay thô bạo kéo ra vạt áo đã nửa hở của Hashirama ra, nhưng do lực đạo có chút mất khống chế nên thứ vải dệt sang quý rắn chắc ở trong tay hắn lại không khác gì thứ vải rẻ tiền, "roẹt!" một tiếng rách tan nát.

Nhưng hiện tại cả hai người không ai muốn quản cái này, trong mắt hoàn toàn chỉ còn hình bóng của đối phương, Hashirama cũng không hề yếu thế, một tay kéo tản đai lưng của Madara ra, một tay khác đem đầu hắn ép xuống, ngay lập tức hai đôi môi chạm vào nhau, kịch liệt cắn xé.

So với một đêm tình mềm mại dịu dàng có vài phần ê lệ như bao cặp tân hôn khác, Hashirama và Madara qua bao nhiêu năm ở cạnh và thấu hiểu lẫn nhau thì luôn luôn biết đối phương cần gì, thậm chí khả năng thừa nhận của người kia được đến đâu cũng bị đối phương nắm rõ hết, cho nên bọn họ không chút ngần ngại điên cuồng đòi lấy lẫn nhau, nhiệt tình phóng thích nhiệt độ quay cuồng trong lồng ngực.

Tiếng nước ái muội vang lên, hai vật thể mềm dẻo ướt nóng không ngừng cọ sát cắn mút, nụ hôn kịch liệt như muốn hút cạn lấy không khí trong lồng ngực đối phương.

Ngón tay thon dài của Madara đã nhanh chóng cởi đi đai lưng của Hashirama, thuần thục chui vào dưới vạt áo, mạnh mẽ xoa bóp cơ bắp mềm dẻo bên trong.

- Madara...Ha!

Madara tạm thời buông tha cho đôi môi sắp trầy da của Hashiram, không ngừng từ khoé môi hôn dọc xuống cằm cổ, cuối cùng cắn thật mạnh vào hầu kết, rước lấy một tiếng kêu rên của chính chủ.

Cả người Hashirama cứng lại! Hầu kết đâu phải nơi để người cắn lấy. Nó là vị trí vô cùng quan trọng, nằm trước thanh quản và thực quản, bên dưới ẩn giấu rất nhiều mạch máu quan trọng, chỉ cần dùng lực thật mạnh cắn xuống thì máu sẽ phun ra, làm tổn thương trực tiếp đến tính mạng của người bị chế ngự.

Là Y Nhẫn, cho nên Hashirama hơn ai hết hiểu về vị trí quan trọng này cho nên ngày thường càng chú trọng bảo vệ nó, mà nay nó lại không chút nào phòng bị bị người cắn lấy!

Tiếng tim đập như đang trực tiếp đập vào thành lồng ngực, dồn dập như muốn cảnh báo điều gì, máu điên cuồng chảy lên não khiến mắt tầm mắt của Hashirama đột nhiên tối sầm xuống, toàn bộ xúc giác đều tập trung đến nơi yếu hại đang bị quản chế dưới hàm răng Madara kia.

Đau, thực ra cũng không nhằm nhò so với các vết thương khác trên chiến trường, nhưng nó lại vô cùng khó chịu, giống như là một cái kim nhọn đâm thẳng vào động mạch, không cho máu chảy ra nhưng lại dường như cản trở lấy nhịp sống.

Cảm giác nhói đau tuy không mãnh liệt nhưng lại không thể bỏ qua, nó bắn thẳng tín hiệu lên trung khu thần kinh, điên cuồng gào lên:

Thoát đi! Thoát đi! Thoát đi!!!!

Hashirama cái trán nổi lên gân xanh, mồ hôi ướp nhẹp trán, đầu óc có chút quay cuồng, hắn cố gắng đè ép xuống bản năng muốn xốc bay Madara, hai bàn tay bấu lấy vai của người vẫn không buông tha cho hầu kết của mình kia, đầu ngón tay bấm đến trắng bệch, khó khăn nhổ ra lời cầu xin:

- Madara, đừng cắn, đừng cắn, đừng cắn!

Âm cuối gần như mất khống chế gầm lên, bản năng gần như đã chiến thắng lấy lí trí, cơ thể của Hashirama tự phát kịch liệt giẫy dụa!

Lúc này, Madara đột nhiên mắt ngước lên chạm lấy tầm mắt nôn nóng của hắn, một đôi Magekyou điên cuồng xoay tròn rõ ràng chiếu rọi vào mắt Hashirama giống như muốn hút lấy linh hồn của hắn, sự khát khao đến phát cuồng và ý muốn chiếm hữu dày đặc đến đen kịt trong đó khiến người sởn tóc gáy!

Đôi Sharingan đỏ tươi như muốn rỏ máu, không ngừng truyền đạt một tín hiệu!

Không được đi! Không được đi đâu hết! Không được đi đâu hết!!!!!!

Nếu cậu thoát đi, ta không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu!

........................ Hết chương 64................

Vài điều muốn nói:

Chậc, tính sai tính sai. Cứ tưởng chương này được ăn thịt rồi chứ. Thôi để chương sau cho nguyên vẹn vậy :v

Ban đầu muốn viết cho khung cảnh dịu dàng xíu sau rồi lại thấy không thích hợp với hai cụ lắm nên để vậy đi~ dù sao nhiệt liệt và cuồng dã càng thích hợp với hai cụ mà đúng không?

Cảm giác mạng có chút vấn đề, tring lúc tác giả viết là face, mess, ig, tik tok đều lỗi cả, không biết sao đây. Mong đăng chương sẽ có sớm~

Vậy thôi, mọi người đừng quên tim và cmt bên dưới nhé! Yêu yêu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play