Cơ thể nam nhân chợt cứng lại, trên khuôn mặt cũng thoáng hiện lên sự chột dạ, nhưng lại nhanh chóng được giấu đi, Tobirama bày ra một vẻ mặt vô cùng đứng đắn, ánh mắt trách cứ nhìn thanh niên như đang nhìn một đứa trẻ mãi không chịu lớn, vô cùng nghiêm túc nói:

- Đấy là đề giải quyết vấn đề tâm lý thất thường của ngươi, chứ không hai ba ngày lại nổi điên một lần ai mà chịu được!

Izuna: ... Hoá ra lỗi là tại ta?

Tobirama: Phải, lỗi tại ngươi, tại ngươi tất!

Thanh niên Uchiha câm nín một hồi lâu cuối cùng chỉ hừ lạnh một tiếng thả lỏng tay ra, coi như nhận lỗi về mình, bây giờ không có lý do quang minh chính đại trừng phạt tên này thì mai sau tính sổ dần dần.

Uchiha cái gì cũng tốt, tốt nhất là thù dai!

Cuối cùng công chúa- Izuna được nhồi trong chăn ấm, được Tobirama tận tay đút từng miếng cháo, độ ấm từng thìa cháo nóng lạnh vừa phải, hương vị vô cùng thơm ngon, thậm chí là vì khẩu vị của tên nào đó mà Tobirama đã phải cau mày đổ cả lọ đường vào, nhưng cho dù vậy tên kia vẫn như chưa thấy đủ, cắn thìa càu nhàu nói:

- Cháo chưa đủ ngọt!

Tobirama nghĩ đến lọ đường rỗng tuếch trong phòng bếp rồi nhìn bát cháo đã toả ra mùi ngọt nị trong tay, mặt có chút đờ đẫn phát biểu:

- ... Một nồi cháo ta đã cho tận hai gói đường rồi.

Hai gói?

- Ít nhất là ba gói mới đủ ngọt!

Uchiha Izuna biết mình được chiều chuộm, cậy thế lấn tới, phồng mặt kỳ kèo mặc cả.

Tobirama ánh mắt phức tạp nhìn hắn, nửa ngày sau mới nhổ ra một câu:

- Ăn nhiều đường không tốt cho gan và thận, thậm chí có thể dẫn đến giảm khả năng hành phòng.

Tuy rằng hắn không có ý muốn bới móc phương diện này của Izuna... Nhưng với lượng đường mà tên này tiêu thụ hàng ngày thì hắn thật sự lo lắng đến khi "đao thật kiếm thật", tên nào đó thậm chí còn không kiên trì được năm phút, nếu như vậy cả hai người sẽ rất xấu hổ...

Tobirama: Tuy không muốn làm Izuna đau mà quyết định tương lai sẽ nằm dưới... Nhưng nếu thật sự như thế thì có lẽ nên suy xét lại một chút... *vẻ mặt trầm tư*

Nghe thấy hắn nói gì, biểu tình trên mặt Izuna chợt đọng lại, khoé môi cũng cứng ngắc cứng ở đấy, khuôn mặt mấy giây trước còn hồng hào bây giờ đã chuyển sang màu xanh lét, thậm chí gân xanh ở hai bên thái dương còn nhô lên, điên cuồng nhảy nhảy, ngay cả mái tóc lông xù xù đặc trưng của Uchiha giờ cũng như lông nhím dựng ngược hết lên, chỉ thấy thanh niên tóc đen trên mặt vẫn còn duy trì biểu tình mỉm cười đẩy quỷ dị, hơi nghiêng nghiêng đầu, giọng nói sâu kín từ trong cổ họng phiêu ra:

- Ngươi... nghi ngờ khả năng của ta? A.

Tiếng nói rõ ràng mang theo ý cười nhưng nhịp điệu lại quái dị đến mức khiến da đầu người ta tê dại, một cảm giác lành lạnh nhanh chóng bò lên sống lưng. Âm cuối càng khiến Tobirama không tự giác rùng mình một cái.

Chết, lỡ đem người chọc đến nổi điên rồi.

Bằng trực giác được rèn luyện trong chốn sinh tử, Tobirama nhanh chóng nhận ra mình sắp nguy to, nhân cơ hội bát cháo cũng rỗng tuếch vội chuẩn bị nhấc chân chạy trốn.

- Ta đi cất bát— !

Một bàn tay bỗng túm lấy cổ hắn thô bạo kéo ngược lại, làm cho cả người nam nhân đổ thẳng xuống giường! Ngay cả bát cháo trên tay cũng văng ra "loạch quạch" rơi xuống mặt đất.

Thanh niên Uchiha ngồi quỳ trên người nam nhân, hai tay chống ở hai bên tai hắn hơi khom lưng, lấy thân thể làn lồng giam đem cái người to gan lớn mật này cầm tù ở dưới thân, mái tóc đen dài rũ xuống, làm cho cả khuôn mặt hắn bị bóng tối che khuất, không thấy rõ biểu tình, chỉ là giọng nói quỷ dị âm u kia vẫn lặp lại:

- Ngươi nghi ngờ khả năng của ta?!

Lần này còn cho thêm dấu chấm than, xem ra là sắp tức điên rồi.

Tobirama nâng lên tay, muốn trấn an động vật họ mèo đang xù lông nào đó, nhưng hành động của hắn vào cảm giác của ai đó lại bị hiểu thành muốn phản kháng, ngay lập tức hai cổ tay của hắn đã bị một bàn tay trắng nõn mảnh khảnh trói cứng trên đỉnh đầu.

Senju tóc bạc thử giật giật tay, phát hiện không những không thoát ra được mà còn bị trói chặt hơn thì trên khuôn mặt kia cũng không khỏi toát ra sự bất đắc dĩ:

- Ta không phải đang nghi ngờ phương diện kia của ngươi, ăn nhiều đường thật sự không tốt.

Tuy thân thể Ninja khoẻ mạnh cường tráng, chút đường kia chỉ như muối bỏ biển mà thôi, nhưng với cái khẩu vị biến thái của tên Uchiha này thì ai biết về già có lăn lộn ra một đống bệnh không cơ chứ!

Khoẻ mạnh không tốt sao? Hay cứ phải đau ốm mới chịu được?!

Izuna đương nhiên là nghe lọt tai, nhưng vất vả lắm mới tóm được sơ hở của tên này, hắn quả thực như đỉa đói cắn chặt cái lý do kia!

- Ngươi nghi ngờ khả năng của ta!!!

- Không, không phải...

- Ngươi nghi ngờ ta!

- Không phải!

- Ngươi phải!

Tobirama: ... Con mẹ nó, ai đưa hắn cây đao để hắn xiên chết cái tên vô cớ gây rối này! Đã bảo là không phải rồi mà!

(Thực ra ban đầu đúng là thế còn gì cụ Nhị :v...)

Senju tóc bạc quả thực bị Izuna làm cho tức chết khiếp, mặt đỏ bừng giương miệng không nghẹn ra nổi một câu. Đôi mắt đỏ trợn trừng nhìn người bên trên, hai con ngươi đỏ tươi lóng lánh như hai viên đá quý.

Izuna càng trực tiếp, nhếch lên khoé môi, híp mắt, một luồng Chakra theo ý chí của hắn đấu đá lung tung xông vào cơ thể của Tobirama!

- Ách a!!

Đồng tử chợt co lại, không hề phòng bị Tobirama ngay lập tức như cá mất nước chợt giãy nảy lên! Cong lưng muốn co người lại nhưng bị thanh niên không chút lưu tình đè lại, bất lực cảm nhận được luồng Chakra từ cổ tay không ngừng chạy dọc toàn thân.

Nó nóng bỏng, mang theo chút ẩm ướt lạnh lẽo, giống như một cái lưỡi lớn liếm láp từng ngóc ngách bên trong cơn thể hắn, mạnh mẽ cuốn lấy Chakra của hắn điên cuồng khuấy động, bắt cho dòng nước phải sôi trào lên, ùng ục toát ra hơi nước!

Miệng nam nhân hơi nhếch, có thể thấy chút khói trắng theo đó toát ra, đó là hiện tượng xảy ra khi cơ thể có nhiệt độ chênh lệch quá cao so với môi trường. Mà chính Tobirama lúc này cũng cảm giác mình như đang bị đặt vào một cái nồi nước lớn, nhiệt độ bên trong không ngừng tăng lên làm cho hắn cảm tưởng như mình sắp bị luộc chín, ngay cả đầu óc cũng bị nhiệt độ này đun đến mơ mơ hồ hồ, từng đợt rùng mình bò lên xương sống làm eo hông hắn nhịn không được khẽ vặn vẹo, chân mày cau lại. Con ngưoi đỏ tươi nay bịt kín một tầng hơi nước, ướt dầm dề.

- Nóng quá... nóng... Izuna, nóng quá...

Khoé mắt nam nhân bất tri bất giác chảy xuống một giọt nước mắt, da thịt trắng nõn cũng bị huân đến đỏ ửng, nhễ nhại mồ hôi, ngay cả tay Izuna chạm lên cũng cảm thấy có chút nóng.

Izuna cảm nhận được vật đã thức tỉnh của hắn, nhướng mày, dùng bộ phận cũng đã có chút hưng phấn của mình cách quần áo nặng nề cọ sát, thoải mái đến thở dài một tiếng, cúi đầu cắn cắn lấy môi Senju tóc bạc, đầu lưỡi đỏ tươi dò ra, liếm láp hàm răng trắng tinh, chực chờ muốn đột phá cửa ải xông vào.

- Mở miệng ra nào, ngoan, Tobirama...

Tiếng nói thanh thuý dễ nghe, cố tình mang thêm chút mê hoặc, giống như giọng hát của mỹ nhân ngư, cho dù cách một lớp sương mù dày đặc cũng làm các thuỷ thủ trên thuyền mê đến si dại mụ mẫm.

Tobirama vừa bị nhiệt độ nóng bỏng trong cơ thể vừa bị cảm giác tê dại hưng phấn của bộ phận nam tính tra tấn đến đầu óc không còn tỉnh táo, trong lúc mông lung nghe thấy giọng nói quen thuộc liền không chút do dự làm theo, kết quả là hắn vừa thả lỏng cơ hàm thì một vật thể trơn trượt oạch chui vào, nồng nhiệt cuốn lấy đầu lưỡi hắn nhiệt tình cắn mút, không chút lưu tình càn quét sạch dưỡng khí trong khoang miệng hắn.

Tiếng nước nho nhỏ kèm theo tiếng thở dốc không ngừng vang lên, quần áo ma sát lấy nhau vang lên từng chuỗi âm thanh nóng bỏng kích tình vang vọng trong không gian yên ắng.

Lần đầu tiên bị hôn đã bị thanh niên hôn sâu đến choáng váng, Chakra của hắn càng bị Chakra ngoại lai theo nhịp điệu của cái hôn không ngừng khuấy lộng, tiến sâu vào, lan toả ra toàn thân, thậm chí kéo xuống đến bộ vị khó có thể mở miệng nào đó.

Gần như ngay khi Chakra của Izuna đầy bụng ý xấu từ bên trong chạm vào nơi nào đó kia nam nhân đã điên cuồng giãy dụa, hai chân không ngừng co duỗi muốn đẩy cơ thể trốn thoát khỏi dưới thân thanh niên, hai tay cũng không hề sợ bị thương dùng mọi cách muốn thoát ra, Chakra trong cơ thể sôi trào lên, cuồn cuộn không ngừng xô đẩy luồng Chakra khốn nạn kia.

Nhưng tất cả mọi sự phản kháng đều bị Izuna không chút lưu tình trấn áp, hắn thậm chí còn đem cả người đè lên người nam nhân, đầu lưỡi vẫn ngang ngược chiếm lĩnh khoang miệng ấm nóng không chịu thả ra, chỉ phần eo hông vẫn ở biên độ nhỏ không ngừng đưa đẩy, kịch liệt ma sát lấy một thân gậy nóng bỏng khác, Chakra của hắn ở bên trong ở thể Tobirama cũng đã chạy xuống đến phần bị hắn ở bên ngoài cọ lấy kia, tản ra thành vô số dây nhỏ, không hề góc chết luồn vào từng phần kinh mạch chằng chịt đã sung huyết kia, cũng ở bên trong điên cuồng cọ sát lấy!

Cảm giác tê dại dường như sóng thần đột nhiên ập đến, đem Tobirama nhấn đến chìm nghỉm, không chút lực phản kháng bị nhấn xuống đáy vực khoái cảm!

Hắn cảm giác được cái bộ phận nam tính của mình ở bên ngoài bị vảo dệt cọ đến nóng rát tê dại, bên trong lại bị vô vàn sợi dây nhỏ len lỏi mát xa mọi ngóc ngách, làm cho hắn muốn phát điên lên!

- Ô! Ưm!!!

Tobirama như gần chết mở to mắt, đồng tử tan rã trong chớp mắt, khoái cảm khổng lồ đã đem hệ thống suy nghĩ luôn trật tự rõ ràng của hắn đánh sập, đầu óc trống rỗng kịch liệt đỉnh eo lên trên hai cái, ào ạt phun ra dịch trắng rồi như mất hết sức lực sụp xuống giường, không ngừng run rẩy, ngay cả lông mi cũng đang phát run lên, cả người gần như tiến vào trạng thái chết ngất.

Izuna chưa đã thèm chẹp miệng rời khỏi khoang miệng của nam nhân, vẫn duy trì tư thế nằm sấp liếm cắn cổ hắn, hừ cười một tiếng.

Thấy không, hắn thậm chí còn chưa giở hết toàn bộ thủ đoạn đã đem Tobirama chơi thành bộ dáng này, nếu đem tất cả ra thì hắn e là tên Senju nào đó khó có thể rời giường sau hai ba ngày.

Dám nghi ngờ khả năng của hắn, hừ, vậy hắn cũng không ngại chứng minh một chút là mình có, khả, năng, như, thế, nào!

Hắn thậm chí còn chưa bắn đâu!

Lúc này Izuna mới cảm thấy mắt mình có chút tê ngứa, giống như có thứ gì đang dần dần sinh trưởng lại, tuy cảm giác này chỉ giằng co một vài giây nhưng xác thật nó đã tồn tại.

Chẳng lẽ... mắt hắn!

Tobirama còn chưa hoàn hồn sau trận cao trào kịch liệt vừa rồi đã bị Izuna dựng dậy, mơ mơ hồ hồ dùng Chakra kiểm tra mắt hắn một lần, mãi đến khi kiểm tra xong mới đột nhiên tỉnh táo lại, vội kiểm tra lại hai ba lần, thấy thật sự đã có chút thần kinh hoại tử bắt đầu sinh trưởng lại liền kích động ôm lấy thanh niên, không kìm được nở nụ cười thật tươi:

- Izuna! Mắt ngươi đang khôi phục thật rồi! Nó đang khôi phục thật rồi! Ha ha ha!!

Tiếng cười khoan khoái của nam nhân quanh quẩn trong không gian, lộ ra vô vàn sự vui sướng.

Có thể cho con người lúc nào cũng bình tĩnh lộ ra biểu tình gần như là mất khống chế thế này là đủ hiểu chuyện này có sức ảnh hưởng lớn như thế nào đến hắn.

Izuna cũng run rẩy khẽ chạm tay vào mắt mình, biểu tình vừa cười vừa khóc vô cùng vặn vẹo, nghẹn ngào ra tiếng:

- Nó thật sự bắt đầu khôi phục rồi!

Hắn cứ nghĩ đôi mắt này đã không còn hi vọng, thậm chí khi nghe đến phương pháp Chakra Âm- Dương gì đó cũng nghĩ là làm theo cho Tobirama vui chứ thực chất cũng không ôm quá nhiều mong chờ.

Nhưng ai ngờ người này lại đem đến cho hắn bất ngờ tuyệt vời này. Mắt hắn thật sự có khả năng khôi phục!

Izuna nhịn không được nhào lên đen người đè xuống, nồng nhiệt tặng nam nhân một nụ hôn thật sâu!

Đúng là Tobirama của hắn có khác, ánh sáng của hắn có khác! Để báo đáp chuyện này, hắn nhất định sẽ "hầu hạ" Tobirama thật thoải mái~!

................

Kế tiếp trong vòng ba tháng dài đằng đẵng, Tobirama và Izuna tiếp tục công việc chữa mắt, thực ra bọn họ cũng không quá hiểu vì sao nó khôi phục được, ngay cả tính tò mò bị khơi dậy làm Tobirama cắm đầu nghiên cứu một đoạn thời gian cũng không thể tìm ra được nguyên lý, nhưng bọn họ cũng chỉ cần biết mắt của Izuna đang ngày một khôi phục tốt hơn là được.

Này tất nhiên chỉ khổ Tobirama, vị Senju tóc trắng cảm thấy mình sắp bị ép khô rồi!

Trong ba tháng này, một ngày Izuna phải đè hắn ra làm "chữa trị"vài ba lần, tuy chưa lần nào cởi quần nhưng tên kia chỉ dùng Chakra thôi cũng đủ đem hắn chơi đến tơi bời hoa lá, quần áo ướt đẫm đủ loại dịch thể, có lần chơi kịch liệt quá còn khiến Tobirama ngất tại trận, sau khi tỉnh dậy hắn quả thực xấu hổ đến mức không biết giấu mặt vào đâu cho vừa.

Cho nên hiện tại Tobirama chỉ cần nhìn đến Izuna là eo hông đã nhũn ra, thanh niên chạm đến một cái là hắn đã hưng phấn đến rùng mình một cái.

Tobirama: .... Thân thể này bị chơi hỏng rồi! *vẻ mặt đau đớn ôm ngực*

Sau hai tháng mắt Izuna đã lờ mờ thấy được vật, hai tháng rưỡi đã thấy rõ như bình thường nhưng lại không mở được Sharingan, khi ấy bọn họ đã tự an ủi nhau rằng chỉ cần nhìn được là tốt rồi nhưng ai ngờ sau nửa tháng kế tiếp mắt tên Uchiha nào đó không những vừa mở được Sharingan mà Sharingan cũng nhảy lên thành Vĩnh Hằng Magekyou!

Izuna khi ấy đã vui đến nhảy dựng lên, chạy vòng vòng như một đứa trẻ, sự vui sướng có thể thấy rõ trên khuôn mặt hắn. Tobirama tuy chỉ đứng từ xa ôm ngực nhưng cũng có thể thấy rõ ý cười trong mắt hắn.

Lúc này hai người mới "xuất quan" thông báo tin vui cho hai vị huynh trưởng biết.

Madara vừa nghe tin đã không nói một lời nhấc em trai yêu quý lên xoay một vòng, kích động không ngừng lộn xộn nói:

- Tuyệt quá rồi Izuna! Tuyệt quá rồi! Tuyệt quá!

Hashirama ở bên cạnh vỗ vai em trai, cao giọng tán thưởng:

- Làm tuyệt lắm Tobirama!

Tobirama tay ôm cháu gái thừa nhận từng cái vỗ vai kích lệ của huynh trưởng, tuy vẫn mặt lạnh không rên nửa lời nhưng có thể loáng thoáng thấy được vành tai ửng đỏ của hắn.

..............

Mắt Izuna khôi phục cũng làm cho không khí trong tộc bớt căng thẳng đi rất nhiều, dù sao người xảy ra chuyện không những là kẻ mạnh trong tộc,  lại còn là Phó Lãnh đạo của bọn họ, Izuna bị mang về trong trạng thái mù cũng khiến không khí trong tộc cũng có chút nặng nề hoang mang.

Nhưng hiện tại đã khác, Izuna không những chữa khỏi mắt lại còn lên được Magekyou Vĩnh Hằng! Hắn còn mang về cả phương pháp trị liệu!

Khụ, tuy rằng ai đọc phương pháp này xong cũng âm thầm bưng kín mặt.

Tuy vậy bọn họ cũng theo lời hắn mò sờ ra cách chữa mắt của mình, các vị Trưởng Lão lớn tuổi thì không nói nhưng mấy vị sở hữu Magekyou còn độc thân mấy ngày nay ngày đều phải cố ý đi qua cổng tộc Senju vài lần, thậm chí không ít lần còn mượn cớ lẻn vào, muốn "bắt cóc" "định mệnh" của mình về nhà "chữa mắt" rồi abcdxyz.

Điều này quả thực làm cho đám người Senju chẳng hiểu ra sao, nhưng tính tình nhiệt tình sang sảng lại làm cho bọn họ không quá để tâm chuyện này, thậm chí còn rất vui khi có Uchiha xinh đẹp ghé thăm làm khách.

Những ai được Uchiha chỉ mặt điểm tên đều vô cùng niềm nở mang bánh trái ra tiếp khách, ở cạnh tiếp chuyện, săn sóc chu đáo từng ly từng tí đến mức khiến cho vài vị Uchiha cũng u mê đến mức càng thêm cắm đầu vào, dùng ra tất cả thủ đoạn muốn đem người câu về nhà!

Chính vì cái hành động sơ ý dẫn sói vào nhà này làm cho đến khi mấy vị Trưởng Lão Senju phản ứng lại thì mới phát hiện ra mấy vị thanh niên tài tuấn khoẻ mạnh trong nhà đã bị mấy con hồ ly mặt người dạ thú Uchiha nhà kế bên kiêng chạy từ bao giờ không hề hay biết!

Các Trưởng Lão Senju: Tức đến tím người!

Cũng may là số người đạt đến Magekyou mà còn độc thân ở bên Uchiha cũng không nhiều cho nên số tộc nhân Senju bị "lừa" đi cũng không nhiều, nếu không thì cho dù tuổi đã cao, các vị Trưởng Lão tộc Senju sẽ cho toàn bộ Konoha biết thế nào là gừng càng già càng cay, khiêng đao đến cửa đòi người là có thật.

Còn về phần Izuna và Tobirama, gia tộc hai bên đều coi như đã biết chuyện, hơn nữa uy vọng của hai người rất cao, lại có chuyện của Madara và Hashirama làm tiền lệ cho nên hai bên đều mắt nhắm mắt mở cho hai người lăn lộn với nhau. Chỉ mãi đến khi Izuna ngỏ lời muốn làm đám cưới thì hai bên mới lại được một phen quật nhau túi bụi!

Senju: Tộc trưởng khi làm đám cưới đã mặc đồ trắng rồi! Lần này phải đến phiên Uchiha các ngươi!

Uchiha: Là ngài Izuna ngỏ lời trước thì đương nhiên Phó Lãnh đạo nhà các ngươi phải mặc đồ trắng!

Senju: Nhà ngươi mặc đồ trắng!

Uchiha: Nhà ngươi mới phải mặc đồ trắng!

Tóm lại là không ai nhường ai. Cuối cùng Izuna đành phải đứng ra, uyển chuyển khuyên bảo, ý mình sẽ mặc đồ trắng vì trước kia bên Senju đã đóng vai nhà gái rồi, lần này nên chừa cho bọn họ chút mặt mũi.

Lúc này chuyện này mới yên ổn lại, hỏi đến, Izuna lại chỉ cười nói:

- Mặc đồ trắng mà thôi, ai không mặc được? Ta không quan tâm mặc màu gì. Quan trọng là ai nằm trên mà thôi!

Khụ, sau đó đám cưới linh đình diễn ra, Tobirama rốt cuộc được như ý nguyện đem mỹ nhân "rước" về nhà!

Tobirama: Còn chưa biết là ai rước ai đâu.

................... Hết TGK...................

Vài điều muốn nói:

Cố nốt 3k3 chữ chỉ vì muốn kết thúc trong dự kiến!

Vầy là chính thức tạm biệt các cụ tại đây, có duyên gặp lại~! Chương sau chúng ta sẽ lại quay về bên kia lăn lộn Sasuke nhỏ ha ha ha!

Ân, chút thịt vụn lót bụng, các bạn phải cầm chút thịt vụn này ăn chay ít nhất 20 chương kế tiếp đấy! *cười*

Về thịt của cặp IzuTobi tác giả sẽ tách ra một phiên ngoại riêng, cập nhập sau, đợi tác giả lên ý tưởng đã.

Vầy thôi, đừng quên tim và cmt nha~ yêu mọi người!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play