Ta đã trở lại rồi đây,các mỹ nhưn có nhớ ta hk nà?

À,tiện thể ta đổi luật cho việc bầu chọn bên truyện Song thần một tí nhé,anime nào có số phiếu cao nhất thì chỉ lấy phim đó thôi nhé! ^~^ thông cảm y,ta lười sửa vs cả mọi người ghi lộn xộn không theo luật khiến ta cũng lười đếm lắm,vẫn là như thế này cho nó nhanh ý mừ,hô hô hô.

Chúc mọi người đọc truyện zui zẻ.

-------------------------------------------------------------------------------------------


"Chị tin những điều em nói."Nguyệt An Tuyết gật đầu,lấy tay xoa đầu trấn an cô bé,nói tiếp:"Nhưng mà Thanh Thuỷ nè,chị mong là chuyện em nói ngày hôm nay sẽ chỉ dừng ở trong phòng này,không được phép nói cho bất kì một ai khác bao gồm cả anh trai và em gái của em,hiểu chứ?"

"Em..."

"Nếu muốn bảo đảm tính mạng của anh trai cùng em gái của em,em nên biết mình phải làm gì.Một khi chuyện em sống lại để kẻ có tâm biết được,hậu quả em có thể nghĩ tới mà,đúng không?"Nguyệt An Tuyết cắt ngang,cô cố gắng thuyết phục cô bé nhỏ này trước khi có chuyện không tốt xảy ra.

Cô bé còn quá nhỏ để biết hết được sự tàn khốc và vô nhân tính của con người trong thời kì mạt thế này nó đáng sợ như thế nào,dù cô bé có từng chết qua vì bị người tính kế đi nữa thì cũng chưa chắc gì là biết tất cả,mạt thế khó lường nhất chính là nhân tâm.

Lạc Thanh Thuỷ cũng là một cô gái thông minh,dĩ nhiên cô sẽ hiểu được những lời mà Nguyệt An Tuyết đang nói,một khi không cẩn thận sẽ dẫn đến hoạ sát thân cho cả ba anh em nhà cô.

"Em đã hiểu,em sẽ giữ bí mật này cho đến khi chết đi."Lạc Thanh Thuỷ kiên định gật đầu,ánh mắt của cô tràn ngập sự kiên quyết cùng sự tin tưởng đối với Nguyệt An Tuyết.

"Tốt rồi,bây giờ thì hãy trở về đi,những chuyện sau đó bọn chị sẽ lo.Cái này cho em."Nguyệt An Tuyết khẽ cười,lấy một chai sữa nửa nhỏ và nhét vào tay Lạc Thanh Thuỷ,cô coi nó như phí cho chỗ thông tin vừa rồi đi.

"Cảm ơn chị,vậy em xin phép đi trước ạ."Lạc Thanh Thuỷ nhìn chai sữa trong tay,hai mắt đều sáng lên.Cô nhanh chóng cúi chào mọi người trong phòng rồi mở cửa rời đi.

Sau khi Lạc Thanh Thuỷ rời đi,Nguyệt An Tuyết ngồi lại chỗ ngồi,vẻ mặt như đang suy nghĩ gì đó.

"Chị,chị tin cô ta sao?"Nguyệt An Thần nhíu mày,tràn đầy nghi ngờ hỏi.

"Sousuke."Cô không trả lời mà chỉ nhìn sang bên cạnh.

"Từ cảm xúc cho đến ánh mắt lẫn hành động vô thức của cơ thể cô bé đó từ nãy cho đến giờ,tôi xác định là cô bé đó không nói dối.Một người khi nói dối và có sự sắp đặt trước sẽ có một sự sơ hở nào đó,mà cô bé kia hoàn toàn chính là xuất phát từ trong tâm mà trả lời những câu hỏi từ đầu cho đến bây giờ hành động cơ thể cũng thể hiện một phần tâm trạng của cô bé khi nói chuyện."Aizen Sousuke mỉm cười nói ra phân tích của mình.

"Nhất là khi nói về anh trai cùng em gái,cảm xúc của cô bé đấy gần như mất kiểm soát,có lẽ là nghĩ tới cái chết của họ nên mới như thế."

"Nếu như vậy,chị An Tuyết,Tư Lăng nó..."Tư Hàn ngập ngừng lên tiếng,hắn không tài nào chấp nhận được việc em trai mình chết như vậy được,hiện tại đã biết trước thì có lẽ sẽ có cách sửa đổi đi.

"A,đừng lo.Chị có cách,còn về hai đội dị năng giả kia,ha hả,nếu chúng thích phản bội thì chị sẽ thành toàn cho chúng,điều kiện là chúng vẫn còn mạng để trốn."Nguyệt An Tuyết nở một nụ cười có thể xem là cực kì đáng sợ,ngay cả Nguyệt An Thần còn không tự giác được mà rùng mình một chút.

Một đám nam nhân ngồi trong phòng lúc này đều có chung một suy nghĩ,bọn hắn nên cầu phúc cho những kẻ ngu kia hay là nên cắm ba cây nhang cầu siêu thoát cho bọn chúng đây?(T/g:Có gì khác nhau sao?Kiểu nào mà chả chết ni.)

.....

Nguyệt An Tuyết trở lại nhà ăn lần nữa,vừa đi tới cửa cô đã bị hai hàng dài xếp hàng làm cho giật mình,xem ra ai cũng chạy tới đây để nhận đồ uống nhỉ.Nhưng hình như cô cảm giác có gì đó không ổn thì phải,vì sao những người này có vẻ gì đó buồn rầu lại tức giận?

"Đội trưởng!"Abarai Renji vừa nhìn thấy cô,nhanh chóng chạy qua.

"Ừ,như thế nào rồi?"

"Đội trưởng,hết sữa cùng nước cam rồi,còn rất nhiều người trong đội chưa nhận được.Có vài tên của đội dị năng giả khác dùng tinh hạch mua đi hết một nửa,hiện tại không đủ để phát cho mọi người."Abarai Renji nhanh chóng báo cáo tình hình một cách ngắn gọn và rõ ràng nhất.

"Ừ,đi nào."Nguyệt An Tuyết khi nghe xong,mày khẽ cau lại,hiện tại cô cực kì phản cảm với mấy từ đội dị năng giả.

Nhóm tử thần vừa thấy Nguyệt An Tuyết đi tới liền trấn an mọi người đang làm ồn,nhường ra một con đường cho cô đi vào.

"An Tuyết,ta vừa rồi quá bất cẩn không chú ý tới chuyện số lượng nên..."Unohana Retsu vẻ mặt cười áy náy,lấy ra hai bao tinh hạch giao cho Nguyệt An Tuyết.

"Không sao,em cũng tính trước chuyện đó rồi.Huống chi kiếm được tinh hạch ngu gì không kiếm."Cô phẩy phẩy tay,nhanh chóng đi qua thay đổi 10 bình không thành 10 bình đầy.

"Mọi người tiếp tục phát đi,tiếp theo có bất kì đội dị năng giả nào tới mua với số lượng cao hơn 2 ly thì trực tiếp cự tuyệt."

"Rõ,đội trưởng."Một đám cùng đồng thanh,sau đó bắt tay vào công việc của mình.

Đám đông sau khi nghe thấy vẫn có thể phát tiếp và ai cũng có phần,ánh mắt nhìn Nguyệt An Tuyết đều nhiều hơn vài phần kính trọng và thiện ý hơn rất nhiều.

Có vị phó đội trưởng vì người trong đội của mình mà thà đắt tội với những đội dị năng giả khác chỉ vì cho tất cả đội viên của mình có thể lấy phần đồ uống thì còn gì bằng,một người đặt vị trí người của mình lên trên lợi ích bản thân thì không ai là không yêu thích và kính trọng cả.

Bởi vì cách đối xử như thế,mọi người cả dị năng giả trong đó mới cảm thấy được giá trị tồn tại của mình,không thấy thấp hèn khi đối với những dị năng giả kiêu ngạo khác.

"Nè,cô nói thế là ý gì,vì sao không cho bọn tôi mua hơn 2 ly,bọn tôi trả tinh hạch thì phải có quyền được mua nhiều chứ?"Một giọng nói chói tai vang lên,lập tức kéo tầm mắt của mọi người nhìn sang.

"Tôi là người ra đồ thì tôi có quyền quyết định nó sẽ được bán như thế nào,nếu không phục thì cô có thể đi ra ngoài tìm kiếm,tôi không có ý kiến."Nguyệt An Tuyết không hề tỏ vẻ tức giận,bình thản đáp lại nhưng lời lẽ trong đó càng chọc tức những người của đội dị năng giả.

"Từ đầu cô không nói như thế?"Cô gái kia bất bình phản bác lại.

"Bởi vì từ đầu tôi đã không nghĩ tới mấy đội dị năng giả các người ích kỉ như thế,vì bản thân hưởng thụ mà đem một nửa đồ uống mua đi để những người đến sau không có cái để uống."Giọng nói vẫn bình thản nhưng tất cả các tử thần lẫn Hoắc Tử Thiên đều biết,cô đang rất tức giận.

"Hiện tại tôi chính là giới hạn lại,một người được mua 2 ly và giá tăng gấp đôi tức là 10 tinh hạch cấp 0,nếu không phục thì đừng uống,cảm ơn nhiều."

"Cô..."

"Renji,tháo cái bảng xuống sửa lại,kẻ nào không làm theo thì cứ việc ném ra khỏi đây không cần cho chúng mặt mũi."Nguyệt An Tuyết hiện tại đã hoàn toàn không muốn để cho bất kì kẻ nào mặt mũi nữa rồi.Cho mặt mũi còn leo lên đầu bọn họ ngồi,tốt thôi,khỏi cần cho mặt mũi nữa coi các người leo lên bằng gì.

"An Tuyết phó đội trưởng,tôi có thể hỏi một câu không?"Một phụ nhân rụt rè lên tiếng.

"Xin mời."

"Vậy nếu người trong đội như bọn tôi muốn mua thêm thì sao,cũng sẽ giá gấp đôi sao?"Vị phụ nhân đặt câu hỏi,gần như là câu hỏi trong lòng của những người ở đây.

"A,giá đó áp dụng cho người của đội dị năng khác,mọi người vẫn là 5 tinh hạch 1 ly và dĩ nhiên mua tuỳ thích đừng quá trớn là được."Nguyệt An Tuyết trả lời,chính xác câu nói này là đang vả mặt một đám người của đội dị năng giả khác,không cho dù chỉ một chút mặt mũi.

Những người trong đội vừa nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm,độ hảo cảm và cảm giác thân thiết đối với Nguyệt An Tuyết lại tăng thêm.

Những người của các đội dị năng giả khác lúc này thật sự rất tức giận,bất quá bọn họ không thể làm gì được,ai bảo người ta là người cống hiến vật tư ra đâu,thích làm như thế nào thì là quyền của người ta,bọn họ làm gì có tư cách đi phán xét cơ chứ!

Nếu nói đáng giận thì phải nói đến hai đám người đội dị năng giả của Lưu Hoàng và Vương Chính,bọn hắn là người đã mua đi hết một nửa số nước cam và sữa.Nếu không thì vị nữ phó đội trưởng kia sẽ không làm tuyệt như vậy,dù sao người ta ý định ban đầu là cho đội viên của mình uống,cho người ngoài như bọn hắn mua đã là may mắn lắm rồi.

Có một số người thì oán hận Nguyệt An Tuyết quá độc ác,tham lam vô độ vì tăng giá tinh hạch thì lại có người oán hận hai đội dị năng giả kia vì tham lam mà hiện tại bọn họ phải chịu cái luật bất công này.

Sữa cùng nước cam là hai loại thức uống nếu đặt trước mạt thế thì có lẽ là bình thường,nhưng hiện tại đã là mạt thế một tháng,nó chính là món đồ uống cao cấp đến không tưởng,chúng là thứ bồi bổ dưỡng chất và rất cần thiết cho mọi người lúc này.

"Xin lỗi,An Tuyết phó đội trưởng,tôi có thể hỏi điều này một chút được không?"

Khi Nguyệt An Tuyết vừa ngồi xuống cái ghế gần đó cùng Hoắc Tử Thiên,một cặp vợ chồng đang bế một đứa trẻ sơ sinh đi tới.

"Ân,hai người có việc gì sao?"

Nguyệt An Tuyết nhìn thấy băng đeo tay của người chồng,là người của tổ chiến đấu.Còn người vợ có lẽ là người thường,cô cũng nhìn thấy đứa bé vàng vọt ốm yếu trong lòng người vợ kia,nhìn qua có lẽ chỉ mới sinh chừng hai đến ba tháng đi.

"Tôi biết vợ chồng tôi sẽ làm phiền tới cô,nhưng mà vì đứa nhỏ nên tôi xin phép làm phiền cô một chút được không?"Người chồng vừa nói lại vừa lo lắng quan sát sắc mặt của Nguyệt An Tuyết,sợ bản thân nói gì không đúng lại chọc giận vị phó đội trưởng này.

"Nếu tôi có thể giúp gì thì hai người cứ nói,đều là người trong đội cả,không sao đâu."Nguyệt An Tuyết cũng nhìn ra sự bất an của hai người,khẽ mỉm cười thân thiện.

Cặp vợ chồng khi thấy thái độ thân thiện của cô thì khẽ thở phào nhẹ nhõm,cơ thể cũng thả lỏng hơn một chút.

"Cái kia...thật ra thì bọn tôi muốn hỏi cô có sữa bột cho trẻ sơ sinh hay không,nếu có tã càng tốt!"Người vợ ấp úng nói.

"Sao không đến tổ hậu cần?"

"Bọn tôi có đến rồi nhưng bọn họ nói không có đồ cho trẻ sơ sinh,là Tư Hàn phó đội trưởng gợi ý cho bọn tôi tìm An Tuyết phó đội trưởng hỏi thử xem."Người chồng gãi gãi đầu,giải thích.

"Ân,đúng là tôi có.Hai người muốn bao nhiêu tôi có thể bán bằng điểm cống hiến trong thẻ nha~."Nguyệt An Tuyết khi hiểu rõ mọi chuyện,cô khẽ cười cầm thẻ của mình mà lắc lắc.

"Thật tốt quá,không biết cần bao nhiêu điểm để đổi hộp sữa cùng tã vậy,nếu có bình sữa bà núm vú cho bé thì quá tốt rồi!"Người vợ vừa nghe thì hai mắt sáng lên,mừng rỡ nói liên tục.

"Ân,để xem nào.Một hộp sữa cho trẻ sơ sinh là 20 điểm cống hiến,một bịch tã giấy 56 cái thì 20 điểm nếu là tã vải thì 6 điểm một cái,bình sữa thì 10 điểm.Nếu cần phấn cho trẻ cũng có nhé,20 điểm."Nguyệt An Tuyết vô tư báo giá,còn không quên quan sát sắc mặt của hai vợ chồng khi nghe số điểm cần để đổi.Kể cả một vài người có trẻ nhỏ xung quanh,khi nghe giá để đổi những thứ kia đều phải tái mặt.

"Nếu dùng tinh hạch đổi thì giá một nửa đâu."Nguyệt An Tuyết ác thú vị,dừng một hồi lâu rồimới nói câu cuối cùng    

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play