Chương này tặng cho user20065205 vì đủ 5 têm nhé! ^~^

-------------------------------------------------------------------------------------

[Ting,chúcmừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ liên hoàn giai đoạn 10.Thưởng 10.000 điểm tích luỹ,5 lần xoay miễn phí,2 thẻ triệu hồi.]

[Ting,hệ thống đã đủ năng lượng,có hay không nâng cấp?]

"Gì,ngươi mà cũng nâng cấp hả?"Nguyệt An Tuyết nghe được hệ thống thông báo muốn nâng cấp thì suýt chút ngã sấp mặt,anh trai,ngài đừng có đùa nhé!

[Ting,hệ thống sau khi nâng cấp sẽ mở ra một vài tính năng đã khoá,có hay không nâng cấp.]

Nguyệt An Tuyết nhíu mày,nghĩ nghĩ một chút lại nhớ tới mấy bảng triệu hồi còn đang khoá,có lẽ là lần này nâng cấp sẽ mở khoá đi.

"Ân,nâng cấp đi."

[Ting,xác nhận nâng cấp.Thời gian yêu cầu:24 giờ,trong thời gian này hệ thống sẽ tạm ngưng hoạt động,hẹn gặp lại kí chủ sau khi nâng cấp,thân ái!]

Nguyệt An Tuyết:"...."Thật muốn đem cái hệ thống này ném cho chó ăn quá,làm sao đây,có cần khốn nạn vậy không???Ngừng hoạt động,vậy cô có giết tang thi thì cũng phải tự động thân đi moi tinh hạch a~,bớt đùa đi!

Cuối cùng vẫn là không làm gì được hệ thống,Nguyệt An Tuyết đành nhận mệnh mang theo các tử thần trở về biệt thự,tiến vào không gian nghỉ ngơi.

Nguyệt An Tuyết đang trong không gian dùng tinh thần lực thu hoạch lương thực trồng trong không gian thì nghe Hitsugaya Toushirou truyền tới tin tức.

Cô nhíu chặt mày sau khi nghe xong một loạt lời kể sơ lược tình hình bên chỗ Nguyệt An Thần hiện tại,trong mắt khẽ loé lên một tia sát khí.

Không chút chần chừ,đem toàn bộ các vị tử thần cùng ra không gian rồi dùng thuấn bước hướng tới vị trí của đám Nguyệt An Thần thông qua liên kết với Hitsugaya Toushirou.

Mẹ nó,thằng ôn nào dám cướp đồ còn tổn thương em trai của bà,bà đem cả nhà hắn tạc vài lần,các ngươi chờ cho bà.

"A nha nha,Tuyết Tuyết động sát khí rồi!"Ichimaru Gin híp mắt nhìn Nguyệt An Tuyết đang đi đằng trước,không tự giác nói ra tiếng lòng một đám tử thần ở đây.

"Ân,có kẻ sắp gặp hạn rồi nha~."Matsumoto Rangiku cũng bỏ thêm một chân,tràn đầy cảm thán đối với kẻ can đảm dám đả thương Nguyệt An Thần.

"Cái kia,hình như nhóc Shiro nói là một đám giống côn đồ,có cả dị năng và trang bị súng đi."Hinamori Momo khẽ ngẫm lại lời của Hitsugaya Toushirou khi nãy.

"Nói gì thì nói,dù An Thần có là dị năng giả thì vẫn là con người,cấp bậc cũng chỉ là cấp 2 cao nhất,thân thể cũng không thể chống lại súng đạn được,huống chi là còn bị bắn lén đâu."Unohana Retsu nhẹ nhàng nói rồi nhìn tới Nguyệt An Tuyết ở phía trước.

Bà thấy được,thân thể Nguyệt An Tuyết đã khoẻ hơn rất nhiều,dù đôi khi sẽ bị chút nhức đầu hoặc sổ mũi nhẹ nhưng ở thể lực đã có thể tăng lên đáng kể sau khi dùng hai viên thể chất đan,hiện tại cũng xem như ngang ngửa với người bình thường hay vận động về mặt thể chất đi.

Khi Nguyệt An Tuyết chạy tới kho hàng cách bến cảng không xa,ở bãi đất trống lập tức nhìn thấy có hai nhóm người đang giằng co,dĩ nhiên là đám Nguyệt An Thần đang ở vào thế yếu vì đối phương có hơn 200 người,trang bị đầy đủ súng ống đang hướng bọn họ chĩa súng.

Nguyệt An Tuyết lập tức cho Matsumoto Rangiku cùng Hinamori Momo một cái ánh mắt,hai người hiểu ý mà nhanh chóng thuấn bước,dùng nhanh nhất tốc độ xử lí hết những tay súng bắn tỉa xung quanh đó không khiến cho đám bên dưới phát hiện ra.

"Hừ,một bọn nhãi ranh tụi mày cái gan cũng nuôi rất mập ha,dám ngó đến đồ của Trần ca tao."Tên mặc áo sơ mi hawaii màu xanh,khuôn mặt dữ tợn cười khinh miệt nhìn đám Nguyệt An Thần.

"Hừ,nói chỗ này là đồ của tụi mày,sao vừa rồi không giỏi đi ra giết con tang thi biến dị kia đi,giờ lại mặt dày đi ra nói đồ ở trong kho là của tụi mày,lũ khốn kiếp!"Hoàng Tâm mắt đỏ bừng,tức giận quát lên.

"Mẹ kiếp,con đàn bà thối,mày nghĩ mày đang nói với ai vậy hả?"Một tên đàn em phía sau tên Trần ca đi lên,trừng mắt chửi thề.

"Tang thi là bọn tôi giết,đồ phải là của bọn tôi,các người đây là muốn làm hoàng tước sao?"Hitsugaya Toushirou im lặng từ đầu tới giờ,cuối cùng đi ra nói một câu.

"Ha,tụi tao làm hoàng tước đó rồi sao,thằng nhãi tóc trắng như mày thì làm gì tụi tao nào?!"

"Tụi mày hiện tại lập tức đem con đàn bà kia cùng vật tư để lại,sau đó thì cút,bọn tao cho tụi mày một con đường sống."Một tên gầy còm bên cạnh Trần ca dùng ánh mắt đầy dâm dục nhìn chằm chằm vào Hoàng Tâm.

Dù sao nữ nhân khi mạt thế tới,ăn không đủ no,dĩ nhiên cũng không còn trắng trẻo xinh đẹp như trước mạt thế nữa,lâu như vậy,bọn hắn mới nhìn tới một con nhỏ da trắng,đầy đặn xinh đẹp như thế,sao có thể bỏ qua chứ?!

"Mẹ kiếp,lũ vô liêm sĩ."Mộc Cảnh nắm chặt nắm tay,gân xanh đều đã nổi lên,bất quá lại không chút nào chậm trễ mà lấy thân hình cao to của mình che lại Hoàng Tâm.

Nguyệt An Thần mặt tái nhợt đang được Vân Ca nâng đỡ,trên người hắn có vài chỗ vết thương còn đang rỉ máu,ngoài ra còn có hai vết đạn bắn trúng cánh tay trái và vai phải.

Vừa rồi vì giết con tang thi biến dị song hệ tốc độ và kim hệ cấp 2 đỉnh cấp kia đã tiêu hao dị năng gần như không còn,vì thế mới bị lũ khốn kia thừa nước đục thả câu mà bắn trúng hai phát đạn khi mọi người chưa kịp phòng bị.

Kho hàng bên trong chính là có đại lượng súng ống đạn dược,số lượng rất nhiều,đây chính là thứ mà hiện tại bọn hắn cần để xây dựng căn cứ,không ngờ được đụng trúng cái lũ rác rưởi này,mà bọn họ trừ bỏ tổ đội chiến đấu 13 người là dị năng giả ra,còn lại 30 người đều là người thường không có sức chiến đấu nên từ đầu đã được để ở bên ngoài chờ,tạm xem như thoát một kiếp nạn đi.

Mà đối phương thì có dị năng giả lẫn người thường hơn 200 người đều trang bị súng ống,này bọn hắn tuyệt đối rơi vào thế yếu không thể nghi ngờ.

Hitsugaya Toushirou nhìn chằm chằm đám người trước mắt,sâu kín cười một cái,nhàn nhạt mở miệng:"Ai là hoàng tước,còn chưa biết đâu."

"Hả?"

Không chỉ đám côn đồ bên kia,ngay cả mấy người Nguyệt An Thần khi nghe cũng khẽ giật mình.

Mà phản ứng đầu tiên của họ chính là nghĩ tới ai đó,sau đấy thì bất giác run rẩy lên,sẽ không như bọn hắn suy đoán đi?!

Này,bọn họ có thể coi như bọn ngu trước mặt sắp gặp xui xẻo rồi,nhỉ?!

Như để chứng thực suy nghĩ của bọn họ,một giọng nói cực kì ôn hoà vang lên.

"Xin thứ lỗi,hình như người của bọn tôi làm phiền tới các vị chăng?"

Đám côn đồ vừa nghe thì quay lại liền nhìn thấy một nhóm 5 người hai nữ ba nam đang đi tới gần,điều khiến bọn hắn kinh ngạc là lại nhìn thấy vẻ mặt nhàn nhã,thoải mái như đang đi dạo của năm người.

Nếu đặt ở trước mạt thế thì có lẽ không có gì là lạ,bất quá hiện tại đã là mạt thế qua hai tuần,chuyện một nhóm người vẻ mặt hồng hào,quần áo sạch sẽ,khí chất nhàn nhã,bình tĩnh khi đối mặt với nhiều người cầm súng ống như vậy,tuyệt đối không phải là dễ chọc vào.

Nhất là một người từng lăn lộn ở trong thế giới ngầm nhiều năm như Trần ca,dĩ nhiên hắn cũng nhận ra được những kẻ này rất nguy hiểm,hắn lại nhìn qua nam nhân có vóc dáng cao lớn chừng 2m,đeo bịt bắt,vẻ mặt đầy hung ác,huyết tinh kia,sự đề phòng càng cao hơn.

Nguyệt An Tuyết cũng quan sát nhất cử nhất động của đám Trần ca,những kẻ này trên người mùi máu tươi rất nồng.

Trên đường tới đây,cô có thông qua Hitsugaya Toushirou để tìm hiểu đám người này,cô cũng biết bọn này cũng không phải người thiện lương gì cho cam.

Trước mạt thế hình như là một băng đảng nào đó,chuyên môn vận chuyển buôn bán hàng cấm,mà sau mạt thế thì gần như lợi dụng súng ống trên tay cùng vài tên dị năng giả,chiếm khu dân cư gần đây làm vua.

Những người sống sót bình thường ở quanh đó đều bị bọn này tai ương,nữ thì bị bắt đi làm nô lệ tình dục,nam thì một là gia nhập cùng bọn chúng hoặc là bị ném ra cho tang thi ăn,trẻ con gì đó dù gái trai đều bị vài tên có sở thích luyến đồng đem đi làm dụng cụ để phát tiết,người già thì sao hả,ha ha,dĩ nhiên từ ngay lúc ban đầu đã bị chúng bắn chết hết không chút nhân từ,vật tư thì tất nhiên bọn chúng sẽ giữ khư khư cho mình rồi,phải nói sống cực kì sảng khoái như quý tộc nga~.

Còn từ đâu cô biết chuyện này sao,thân ái,những tên này,nhất là tên Trần ca bên kia chính là một trong cánh tay trái đắc lực của nữ chủ Lục Thanh Dao nga~,gì mà vì mê luyến sự ôn nhu thiện lương và thực lực mạnh mẽ của nữ chủ mà không ít giúp nữ chủ làm rất nhiều chuyện ác như giết người diệt khẩu chẳng hạn,tuyệt đối là một đám rác rưởi không thể tái chế a~.

Còn chưa kể,Nguyệt An Thần ở trong sách chính là ăn không ít thiệt từ bọn Trần ca này,kẻ ném hắn vào tang thi đàn đúng là nữ chủ đó,nhưng kẻ đánh rồi phế đi dị năng của hắn chính là tên Trần ca kia nga~.

Vì điều này,cô càng không muốn cho toàn bộ hơn 200 tên này còn sống qua ngày mai,đừng trách cô tàn nhẫn,có trách thì trách bọn chúng làm quá nhiều việc ác nên hiện tại gặp phải cô,chính là báo ứng của chúng nga~.

Như đã nói,cô tuyệt không thích lưu lại hậu hoạn sau này,huống chi bọn ngu này còn dám tổn thương em trai thân ái của cô đâu ni.

Cô tuyệt đối sẽ không tin vào cái gọi là cải tà quy chính đối với một bọn việc ác nào không làm,có thể cười sảng khoái bắn chết những người già yếu không có chút phản kháng,hành hạ đến chết một đám trẻ nhỏ chỉ vì ham muốn của bản thân,nhân tính gì đều bị chúng đút cho chó ăn hết rồi,vẫn là giết hết cho đỡ tốn không khí cùng lương thực.

Bởi vì Nguyệt An Tuyết đang cười híp mắt,thành ra không ai nhìn thấy được sát khí nồng đậm trong đôi mắt đen của cô lúc này.

Nhưng điều này lại không trở ngại các vị tử thần cảm nhận được tâm tình đang rất không tốt của cô,dù sao giữa bọn họ cũng có liên kết giữa khế ước với nhau,tâm trạng của Nguyệt An Tuyết như thế nào thì bọn họ cũng có thể cảm nhận được ngay lập tức.

"A,mỹ nhân,ra đám kia là người của em sao,thất lễ rồi,vừa rồi chỉ là hiểu lầm nha!"Trần ca cười đầy khiêm tốn,bất quá giọng điệu lại làm cho Nguyệt An Tuyết không nhịn được mà phải nổi hết cả da gà lên.

Nguyệt An Tuyết cũng không tiếp lời của Trần ca,ánh mắt nhìn về hướng đám Nguyệt An Thần,khi nhìn thấy em trai mình sắc mặt tái nhợt do mất máu quá nhiều,vết thương cùng vết đạn trên người vẫn còn đang chảy máu thì nụ cười ôn hoà đã không thể nào giữ được nữa.

Ngoài Nguyệt An Thần bị thương nặng ra,những người khác cũng chả tốt hơn chỗ nào,ngoại trừ Hitsugaya Toushirou ra,ai ai cũng có ít nhất một vết thương trên người,nhìn tổng thể thì cực kì chật vật.

"Nếu vậy,phiền các vị thả người được chứ?"Unohana Retsu thay thế Nguyệt An Tuyết đang sắp bộc phát lửa giận,bà ôn hoà hướng Trần ca hỏi.

"A nha,có thể chứ,sao lại không nào!"Trần ca bị Unohana Retsu thu hút chú ý,hoàn toàn không nhìn tới vẻ mặt âm trầm của Nguyệt An Tuyết lúc này.

"Khoan đã,Trần ca..."Một tên thủ hạ định đi lên khuyên ngăn lập tức bị một ánh mắt của Trần ca mà câm miệng lại.

Cuối cùng đám đàn em của Trần ca đều phải đứng sang hai bên,tạo ra một con đường để nhóm Nguyệt An Thần đi qua,đi đầu là Vân Ca đỡ Nguyệt An Thần bị trọng thương,sau đó là Tư Lăng,Chu Tử,Mạnh Quân vừa đi vừa đề phòng có người ra tay,tiếp theo là Mộc Cảnh ôm lấy Hoàng Tâm bị thương ở chân đi theo,bốn người Hoàng Vĩ đoạn hậu.Còn về bạn nhỏ Shiro nhà ta ấy hả,ha ha,đã trực tiếp thuấn bước về tới bên cạnh Nguyệt An Tuyết đứng từ lúc đám Trần ca dọn ra một con đường rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play