Chương này tặng hoacomay117 "lại" được 5 tem =..=

-----------------------------------------------------------------------------------

 "Nguyệt thiếu,cái tinh hạch kia..."Dương Quân tiến lên,ngập ngừng muốn nói lại cảm thấy ngại không biết mở đầu như thế nào.

"Cho người gom tinh hạch đi,một giờ sau chúng ta rời khỏi đây,anh cho vài người tìm mấy chiếc xe buýt hoặc xe tải để chở người cùng vật tư."Tư Hàn đẩy đẩy mắt kính,thay thế Nguyệt An Thần kiệm lời mà phân phó.Hắn hiểu được,những người này cũng đã biết tác dụng của tinh hạch,vì thế cũng không cố kị gì mà phân phó.

"A,được rồi."Dương Quân nghe vậy thì mừng rỡ xoay người trở về trong nhóm người,bắt đầu phân phó.

Đám Hoàng Vĩ sau khi thu thập một nửa tinh hạch thì dừng lại,số còn lại đều giao cho đám người Dương Quân.Dù sao bọn họ cũng rất ra sức,lại còn chết vài người nữa,dĩ nhiên không thể để họ tay không rồi.

Kì lạ cái là toàn bộ tinh hạch của những tang thi do ba người Zaraki Kenpachi giết đều không có,cả đám đều đồng loạt nghĩ đến bọn họ chắc là đều đã lấy đi rồi cho nên cũng không hỏi nhiều.

Mà sự thật cũng không sai biệt lắm,toàn bộ tang thi do tử thần chém giết đều sẽ được hệ thống tự động thu vào,gom lại thành một túi trong kho của hệ thống.Nhờ vậy,bọn họ cũng không phải tốn công sức mòn mông ra mà đào tinh hạch.

Nguyệt An Thần chờ sau khi đám Dương Quân lục tục đi ra xếp đồ đạc lên mấy chiếc xe,bản thân mang theo Hoàng Tâm đi kho hàng của trung tâm thương mại.

Đợi nhét đầy không gian của Hoàng Tâm thì số còn lại đều vào không gian của Nguyệt An Thần.

Bình thường vật tư đều là nhét hết vào không gian của Hoàng Tâm,hiện tại là dị năng giả cấp 1 trung kì,diện tích không gian ước chừng khoảng 2.000m2.Còn không gian của Nguyệt An Thần đều là hàng của riêng hắn tích trữ,sẽ dùng khi khuẩn cấp mà thôi,còn rộng bao nhiêu thì chỉ có hắn biết.

Dị năng thật sự của Nguyệt An Thần ngoại trừ ba người Tư Hàn,Tư Lăng,Mộc Cảnh ra thì không có ai biết dị năng chân chính của hắn là cắn nuốt mà không phải lôi hệ hay là không gian hệ.

Trên đường trở về cũng không hề xảy ra thêm bất trắc gì,đã thế còn thu gom không ít người sống sót gia nhập cùng đi theo khi biết có khu an toàn.

Vừa về tới cổng lớn để tiến vào khu biệt thự cao cấp,đám Nguyệt An Thần liền bị mấy trạm gác ở cửa làm cho trợn to mắt mà nhìn.

"A,kia không phải là ám vệ của Hoắc gia sao,ngay cả ám vệ của Tần gia cũng xuất hiện a."Tu Lâm trợn tròn mắt nhìn vài cái bóng dáng che mặt,trên áo có hai loại kí hiệu gia tộc độc hữu,bọn họ đều đang bận rộn làm việc của mình.

"A,mọi người về rồi sao?"Diệp Lam dẫn theo hai ám vệ của Tần gia đi tới trước xe của Nguyệt An Thần.

"Uy,mụ Lam kia,này là chuyện gì xảy ra?"Tu Ly vừa nhìn thấy Diệp Lam lập tức từ trên xe nhảy xuống.

"À,là lệnh của Nguyệt tiểu thư,cô ấy để toàn bộ ám vệ của Tần gia và Hoắc gia đều xuất hiện,hỗ trợ sắp xếp cũng như giám sát mọi chuyện trong khu này cho đến khi có đủ người thay thế."Diệp Lam cười khổ,nói.

"À,nếu vậy mấy người phía sau giao cho cô nhé!"Tư Hàn ló đầu ra nhìn nhìn một chút rồi nói.

"Tốt,mọi người vào đi."Diệp Lam cười rồi cho người mở cổng cho xe của nhóm Nguyệt An Thần chạy vào.

Sau đó thì bắt đầu công tác của mình,quay đầu nhìn những người ở phía sau.

"Các vị,cảm phiền đi qua đây đăng kí một chút.Ai có dị năng thì đi qua cái lều nhỏ bên kia nhé!"

Nhóm Dương Quân sau khi nhìn thấy vẻ kỉ luật nghiêm ngặt ở chỗ này cũng thoáng yên tâm mà im lặng làm theo lời cô nói,dị năng giả thì đi qua lều làm đăng kí cùng kiểm tra,người thường thì chỉ đơn thuần đăng kí tên tuổi là được,đây là một bước để kiểm kê số lượng người để dễ dàng quản lí hơn.

Những người dị năng giả hay biến dị giả sau khi đăng kí cùng kiểm tra dị năng,thì họ sẽ được phân tổ và hôm sau sẽ đi cùng đám Nguyệt An Thần ra ngoài thu thập vật tư.

Còn những người mới thức tỉnh dị năng chưa bao lâu thì sẽ tạm thời ở lại doanh trại,làm bảo vệ trật tự chỗ này.

Đây là những luật cơ bản,bước đầu mà Nguyệt An Tuyết giao xuống,cô làm như vậy cũng là hỗ trợ dễ quản lý hơn đối với các nhóm dị năng giả.

Còn về phần ai muốn tự lập tổ đội ra ngoài thu vật tư riêng thì cũng phải đăng kí,dĩ nhiên toàn bộ trách nhiệm sẽ do bọn họ tự chịu,vật tư khi thu hoạch được sẽ nộp lên 1/5,coi như là phí ở trọ.

....

Nguyệt An Thần vừa bước vào cửa liền nghe thấy mùi hương thức ăn bay khắp nơi,cảm giác ấm áp cũng tràn ngập trong lòng.

Bất quá,không đợi hắn lên tiếng gọi chị mình liền nhìn thấy một cái bóng dáng lao thẳng về phía hắn.

Và theo phản ứng có điều kiện,một chân giơ lên,sau đó một đạp đá bay cái bóng dáng kia trực tiếp dính vách tường.

Khi đợi mọi người nhìn lại thì mới phát hiện,cái bóng dáng vừa lao tới chính là vị Tần thiếu gia thường ngày với khuôn mặt ôn hoà dễ gần nhưng bản chất biến thái âm hiểm kia.

Mà bộ dạng lúc này của hắn chính là một cái xác ướp di động,bị lớp băng trắng băng từ đầu tới chân,còn chừa ra hai con mắt để nhìn đường và cái miệng để nói chuyện mà thôi.Được rồi,khỏi cần nghĩ cũng biết độ "thảm thiết" của trận giáo huấn kia bi thảm tới mức nào rồi!

"Ô ô,bảo bối,sao em nỡ lòng nào vứt bỏ anh a~.Đã nói tốt phải chịu trách nhiệm với người ta mà!"Tần Thiệu Phong sau khi trượt từ trên tường xuống lập tức nhào tới ôm lấy chân Nguyệt An Thần mà gần như đem toàn bộ mặt mũi hình tượng của mình vứt hết cho cẩu ăn.

Được rồi,hắn từ chiều hôm qua tới chiều hôm nay bị đánh đến không còn hình người,hắn cũng đã đi dạo quỷ môn quan bốn,năm lần rồi.Mặt mũi với hình tượng gì đó vẫn là vứt hết đi,mạng là quan trọng nhất a~.

Cuối cùng tổng kết lại,sau trận "dạy dỗ" của Nguyệt An Tuyết,bạn họ Tần tên Phong đã luyện được da mặt dày tăng thêm vài lớp nữa!

Nguyệt An Thần mặt vô biểu tình,liếc nhìn bộ dáng thảm hại của Tần Thiệu Phong chừng một phút,sau đó một tia lôi điện đánh lên người Tần Thiệu Phong khiến hắn bị giật tê tê,buộc phải thả chân của Nguyệt An Thần ra.

Sau đó là lui vào góc nhà mà u ám vẽ vòng tròn,trồng nấm trong một loạt ánh mắt thương hại của những người khác.

Nguyệt An Thần cuối cùng không nhìn được nữa mà nắm lấy cổ áo Tần Thiệu Phong mà lôi vào trong phòng khách.

Một đám xem trò vui từ đầu tới giờ cũng im lặng đi theo sau,tuyệt không thừa nhận,bọn hắn đã nhịn cười đến sắp nghẹn đến nơi rồi a~.

"Chị."Nguyệt An Thần vừa vào phòng khách liền nhìn thấy chị gái mình đang cùng Hoắc Tử Thiên,Kuchiki Byakuya,Unohana Retsu vây quanh bàn trà trong phòng,trên đó còn có một tấm bản đồ địa lý của cả nước.

"Ừ,về rồi.Đi tắm rửa thay đồ rồi xuống ăn cơm."Nguyệt An Tuyết gật đầu nói,ánh mắt lại nhìn sang Tần Thiệu Phong đang bị Nguyệt An Thần nắm cổ áo.

"Tần thiếu chủ,phiền anh lăn tới đây được chứ?!"Nụ cười cực kì vô hại,bất quá đó lại như nụ cười ác ma trong mắt của Tần Thiệu Phong.

Hắn một chút cũng không dám chậm trễ,ngoan ngoãn thoát khỏi tay của Nguyệt An Thần mà an vị ngồi bên cạnh Hoắc Tử Thiên,cái đầu cũng không dám ngẩn lên.

Nguyệt An Thần:"...."Rốt cuộc chị hai điều giáo tên này kiểu gì mà khiến một tên biến thái như hắn lại ngoan ngoãn nghe lời răm rắp vậy?

Mọi người khác:"...."Quả nhiên là hung tàn,ngay cả biến thái cũng có thể chỉnh cho nghe lời,thật quá con mẹ nó bưu hãn rồi!

Cuối cùng,Nguyệt An Thần cùng đám phía sau ngoan ngoãn đi lên lầu tắm rửa thay đồ,trừ bốn vị tử thần nãy giờ vẫn đứng sau cùng.

"Tuyết Tuyết,Gin đâu rồi?"Matsumoto Rangiku đi tới ngồi lên tay ghế của Nguyệt An Tuyết,tò mò hỏi.

"Hắn nhàm chán nên chạy ra ngoài chơi rồi!"Nguyệt An Tuyết cười,tay lấy ra bốn bộ đồ cho bốn người đi thay.

Dù sao hiện tại cũng không tiện để bốn người tiến vào không gian,trực tiếp để họ lên lầu tắm nước đã thả sẵn trong bồn cũng tốt.

Bốn người Zaraki Kenpachi cũng hiểu ý,đi lên lầu tắm rửa một lượt,sau đó sảng khoái xuống lầu.

Đúng lúc Ichimaru Gin cùng bốn người Diệp Lam từ bên ngoài trở về,tất cả cùng ăn tối với nhau.

Sau khi ăn tối xong,tất cả cùng tụ tập ở phòng khách.

"Chị,cái bản đồ này là gì vậy?"Nguyệt An Thần nhìn chằm chằm cái bản đồ to chiếm hết cái bàn,sau đó lại nhìn sang chị hai mình đang gọt trái táo.

"Bảo bối,thấy cái vòng tròn đỏ này không,là chị hai nói muốn dựng căn cứ ở đó nha~."Không đợi Nguyệt An Tuyết trả lời thì Tần Thiệu Phong đã giành trước nói ra,cái tay tiện thể không yên phận mà xoa xoa bờ vai của Nguyệt An Thần.

Nguyệt An Thần ánh mặt tối sầm,trên trán hiện ra nguyên hình chữ thấp đỏ chót,sau đó...."oành" một tiếng,bạn Tần Thiệu Phong đã bị lôi điện giật cho dục tiên dục tử nằm giật giật trên sàn nhà.

Nguyệt An Tuyết nhìn cái kiểu ở chung của hai người,khoé miệng không tự giác mà cong lên một chút.

"Chị,chỗ đó xa như vậy,cần phải đi qua thủ đô nữa,sẽ ổn không?"

"Chỗ đó là vị trí gần với Tần gia và Hoắc gia,chỉ số an toàn cũng như địa hình cực kì thích hợp cho chúng ta xây dựng căn cứ."

"Nhưng mà,chị An Tuyết,đường đi xa như vậy có thể sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm,huống chi là đi cả đại lượng người xe như thế.Này tuyệt đối là thu hút số lượng cực lớn tang thi tấn công a~."Tư Lăng lén lút đem móng heo của mình mò vào trong đĩa,lụm đi một miếng táo mà Nguyệt An Tuyết vừa cắt xong,vừa nói ra vấn đề chính yếu.

"Chờ qua một,hai tuần nữa,chúng ta sẽ kiểm kê xem ai chấp nhận đi theo chúng ta,còn ai không muốn thì có thể đưa họ tới căn cứ lớn gần nhất cùng một chút vật tư."Hoắc Tử Thiên trừng mắt nhìn miếng táo trong tay Tư Lăng,sau đó lại với tay mở một cái radio.

"Hiện tại cũng không thiếu căn cứ nhỏ do người sống sót gom lại mà lập nên,bất quá để họ đi căn cứ lớn thì sau này có gặp tang thi triều cũng có thể chống đỡ được."Unohana Retsu nhẹ nhàng giải thích một chút.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play