Đáng tiếc, thế sự sẽ không như mong muốn của mọi người.
Lão Sử chết ngoài ý muốn, dẫn tới người nhà họ Sử tìm kiếm.
Sau chuyện này Vương Động mới biết, lão Sử này lại là bà con xa của chủ mỏ.
Bình thường thì không có gì, nhưng người chết ở khu mỏ, dù gì bà con xa cũng là thân thích, như thế nào cũng phải cho ra một lời giải thích.
Vì thế Vương Động đã bị để mắt tới.
Đòi khoản bồi thường kếch xù, tất nhiên Vương Động không chịu.
Mấy người con trai của lão Sử mượn thế lực của chủ mỏ, tạo nhiều chướng ngại nhỏ cho Vương Động, còn dây dưa không dứt với hắn.
Sau đó, đã mang lại không ít phiền phức cho Vương Động.
Bản thân hắn có một chút dị thường, vốn nhìn qua thì vẫn còn ở trong phạm vi hợp lý.
Nhưng một khi bị phóng đại lên, sẽ khó tránh khỏi bị nhìn chăm chú.
Mà Vương Động không hề biết gì, sau này khi xử lý một số chuyện, hành động tự cho là cẩn thận, nhưng cũng không có cái gì gọi là tính bảo mật.
Lần này, đương nhiên Vương Động sẽ không thô bạo và xúc động giống như trước khi sống lại.
Cách thức kia, có lẽ sẽ hả giận hơn.
Nhưng khả năng khống chế cục diện cũng rất kém.
Người gây chuyện không thể nào khống chế mức độ phát triển của tình hình, đó chính là thất bại khi gây chuyện.
Kiếp trước đã trải qua rất nhiều trắc trở, cho nên việc xử lý miếng kẹo da trâu lão Sử này, Vương Động chỉ đảo mắt một vòng đã cho ra ba bốn loại phương án.
Lý do lâu dài, loại người này, đương nhiên chết đi sẽ yên tĩnh nhất.
Đừng nói là mấy người con trai vô lại kia của đối phương, dù là chủ mỏ tự mình đến, Vương Động cũng có cách giải quyết.
Nhưng không phải bây giờ.
Nếu con bướm như hắn còn chưa kịp vỗ cánh, hoặc có lẽ là phạm vi vỗ cánh còn không đủ lớn.
Như vậy, còn chưa tới mười ngày, Vương Động sẽ nghênh đón một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời.
Đương nhiên, còn có nguy hiểm to lớn kèm theo.
Vào thời điểm mấu chốt này, bất kỳ phiền phức dư thừa nào cũng phải né tránh.
Đừng bảo là kiếp trước chịu thua thiệt vì chuyện này.
Bây giờ dù có xử lý được lão Sử mà không có phiền phức gì tiếp theo, Vương Động cũng sẽ không làm, tất cả bởi vì thói quen cẩn thận được dưỡng thành trong quá trình chạy trốn nhiều năm ở kiếp trước của hắn.
Hắn lựa chọn dùng cách trực tiếp nhất, phương pháp thẳng thắn nhất, để tạm thời xử lý miếng kẹo da trâu lão Sử này.
Chính là kỹ thuật lái phi thuyền mà Vương Động lộ ra trước đó, nó đã vượt qua lão Sử một cấp bậc.
Giống như đua xe, bỏ xa bên kia đến mức không nhìn thấy nổi đuôi xe, như vậy hắn còn mặt mũi nào tiếp tục dây dưa với ngươi chứ?
Bây giờ lão Sử cũng có loại cảm giác chán chường vô lực này.
Chênh lệch quả thực quá lớn.
Vẻn vẹn hơn mười phút truy đuổi, Mine tyrant II của Vương Động đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của hắn.
Mặc dù trên phi thuyền không gian của hắn có máy dò xét, vẫn còn thấy được điểm sáng của Mine tyrant II.
Nhưng có ý nghĩa gì chứ.
Việc Mine tyrant II thoát khỏi phạm vi máy dò xét, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nhìn lại tuyến đường của Vương Động, căn bản chính là phóng thẳng vào sâu trong khu vực khai thác mỏ, điều kiện không vực rất phức tạp. Lại nhìn điểm đỏ lóe lên đầy màn hình của máy dò xét, lão Sử tự biết mình đã thua.
Ngay cả dòng phản lực ở phần đuôi động cơ của phi thuyền cũng không nhìn thấy, còn nói gì đến đuổi theo?
Tuyến đường đã cố định cho ngươi, điều kiện không vực phức tạp khiến cho không dám tiến vào, còn nói gì đến truy đuổi?
Vào lúc này, lão Sử hiểu.
Hắn cảm thấy mình đã hiểu tất cả, không cần thiết phải suy đoán lung tung nữa.
Dù có phải trước đó Vương Động đang trêu đùa hắn hay không.
Chỉ bằng vào kỹ xảo điều khiển phi thuyền mới bộc lộ ra này, phạm vi đào mỏ của Vương Động đã đủ để bỏ xa người khác mấy cấp bậc!
Như vậy thì thu hoạch trong mỗi một lần đào mỏ của người ta đều được mùa tràn đầy, lại có vấn đề gì sao?
Cho dù có vấn đề, có muốn đuổi theo cũng không đuổi kịp.
Đuổi kịp cũng không dám theo vào sâu trong khu vực khai thác mỏ, còn nói gì đến việc phát hiện bí mật.
Lão Sử không biết là.
Trước khi sống lại, trình độ kỹ thuật của Vương Động, nhiều lắm cũng chỉ cao hơn hắn một bậc mà thôi.
Nếu bình xét cấp bậc thì có thể coi như là "Lão luyện" đỉnh phong, tiếp cận cấp "Tinh nhuệ".
Sau khi sống lại, dựa vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm, kỹ thuật điều khiển phi thuyền của Vương Động đã ung dung đột phá đến cấp "Tinh nhuệ", hơn nữa còn là "Tinh nhuệ" đỉnh phong.
Cao hơn lão Sử cả một đẳng cấp lớn.
Như vậy mới dẫn tới tình trạng treo lên đánh như vừa rồi.
Một lần dùng huyễn kỹ đúng lúc đúng chỗ, Vương Động đã thành công đưa ra một lời nói dối hoàn mỹ cho lão Sử: Mỗi lần Vương Động đều có thu hoạch phong phú, là do kỹ thuật lái phi thuyền kiệt xuất của hắn, khiến cho hắn dám thâm nhập đến khu vực sâu trong vành đai tiểu hành tinh, nơi mà người khác không dám vào.
Nơi đó có quặng mỏ phong phú hơn, phẩm chất mỏ sắt cũng càng cao.
Lời nói dối này, đã đủ để tạm thời bỏ đi một số vọng niệm của lão Sử.
Mà Vương Động cũng chỉ muốn chút "Tạm thời" này.
Không quan tâm đến việc lão Sử buông tha đuổi theo.
Vương Động đã quên mất chuyện này.
Lão Sử cũng là lão thợ mỏ có kinh nghiệm phong phú, dưới tình huống Vương Động không cố ý dẫn vào sâu trong khu vực khai thác mỏ, cũng đủ để ứng phó phần lớn tình huống.
Khu vực vòng ngoài khu mỏ, điều kiện không vực không phức tạp như vậy, dù động cơ điều chỉnh phương hướng nào đó có sự cố, cũng có đường sống để quay về.
Huống hồ, tình trạng không tốt cũng không phải là chắc chắn sẽ hỏng.
Ở đời trước, nếu như không phải Vương Động cố ý hành động, động cơ điều chỉnh phương hướng của lão Sử cũng sẽ không dễ dàng xảy ra việc quá tải.
Chuyến này Vương Động đi còn có chính sự phải làm.
Đào mỏ thì vẫn phải đào, không đào một chút mang về, sẽ lộ ra vẻ dị thường.
Vương Động mới sống lại, cho nên đang rất cẩn thận.
Nhưng chủ thứ vẫn phải phân rõ.
Mục đích của Vương Động là thử thu thập một chút năng lượng kết tinh.
Năng lượng kết tinh cũng có thể tính là một loại khoáng sản.
Thành phần tạo thành nó rất tinh khiết, là một loại tinh thể đơn chất nào đó, điều kiện sinh thành phức tạp, có rất nhiều loại công dụng.
Năng lượng kết tinh gần như không có mỏ độc lập, thường sẽ là bạn sinh ở trong mỏ quặng khác.
Căn cứ vào trình độ áp súc năng lượng của bản thân kết tinh, sẽ phân ra nhiều cấp bậc khác nhau.
Chức năng thường trú của hệ thống trên người Vương Động, chỉ cần tiêu hao một chút thể lực.
Thế nhưng, sau khi kích hoạt, những chức năng kia đều sẽ tiêu hao năng lượng kết tinh.
Kiếp trước khi hệ thống chưa kích hoạt thì không biết, khi lấy được quyền sở hữu chiến hạm, hệ thống chính thức kích hoạt, thì chuyện lúng túng đã xảy ra.
Rất nhiều chức năng đều cần dùng năng lượng kết tinh, không có năng lượng kết tinh thì không thể nào sử dụng được.
Bây giờ hắn đã biết trước tin tức này, đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian.
-----
Dịch: MB
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT