"Nam sinh trong học viện đều thích đó. Bọn họ còn dùng tên võ công trong mấy quyển sách của Dương Dung để đặt cho các động tác chiến thuật của mình, đột kích bầu trời gọi là Phi Long Tại Thiên, ba đoạn bổ sung năng lượng gọi là Kháng Long Hữu Hối, cười chết mất thôi."

‘Thổ Thổ Thỏ’ vừa bắt chước sống động cảnh chiến đấu của các nam sinh đam mê võ hiệp trong học viên kia trên kênh công cộng, vừa tự chọc bản thân cười mãi không dứt."

"Ha ha ha, quả thật rất thú vị."

Vương Động nghe tiếng cười thanh thúy như chuông gió mùa hè của Thổ Thổ Thỏ, tưởng tượng cảnh thỉnh thoảng trên kênh công cộng lại xuất hiện đủ tên chiêu thức trong lúc đấu chiến hạm.

"Huynh đệ, nhận lấy của ta một chiêu Phi Long Tại Thiên. Ồ, tránh được rồi?

Không sao, ta là dùng liên chiêu đây, nhìn liên kích Kháng Long Hữu Hối của ta này. Ồ? Lại tránh được nữa.

Ây, chiêu Đấu Chuyển Tinh Di này của huynh đệ ngươi ác thật đấy, ta nên dùng Tiềm Long tránh trước thôi."

Thật sự là vô cùng hài hước.

Hai người tán gẫu trời nam đất bắc cả buổi, bất tri bất giác đã qua hơn một tiếng.

"Ôi, không cẩn thận trò chuyện lâu như vậy, hôm nay còn chưa luyện tập động tác chiến thuật đó. Tiểu Động Tử, đều tại ngươi cả!"

Cuối cùng ‘Thổ Thổ Thỏ’ cũng nhớ ra chính sự, lên án nói.

Quản lý quân sự hóa trong Học viện giáo dục cao đẳng Hoàng gia, ngoại trừ các chương trình học chính thức, thời gian mỗi ngày có thể online mạng Tinh vực cũng không được bao nhiêu, chỉ vỏn vẹn vài giờ trước khi tắt đèn buổi tối.

"Nồi của ta, nồi của ta, bằng không ta luyện hai ván với ngươi nhé?"

Vương Động không ý kiến gì với thói quen đùn đẩy trách nhiệm của ‘Thổ Thổ Thỏ’.

"Được rồi, được rồi! Tiểu Động Tử ngươi nên luyện nhiều thêm đi nhé, Thỏ tỷ rút lui trước đây. Tiểu Động Tử cố lên, hẹn gặp lại ~"

"Chậc, tạm biệt..."

Sau khi tạm biệt lẫn nhau, trạng thái bạn thân của ‘Thổ Thổ Thỏ’ trong nháy mắt biến thành ‘Đang xếp hàng chờ đợi’, động tác tương đối dứt khoát.

Vương Động suy nghĩ chốc lát, đột nhiên đưa tay day mi tâm.

Cảm giác vui thích từ trong lòng bỗng nhiên tràn ra, chuyện gì đây nhỉ.

Có lẽ do quá lâu rồi bọn họ chưa gặp nhau.

Sau khi sống lại, bước đầu hắn đã thuận lợi qua được đại kiếp, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm.

Vẫn phải cẩn thận, đừng nên suy nghĩ nhiều.



Phải biết rằng tích bao nhiêu phúc đức mới có thể nắm lấy một cơ hội xuyên việt.

Ngươi xem trong một trang web văn học nào đó có mấy trăm ngàn tác giả, mấy trăm triệu bạn đọc ở kiếp trước, có những ai có thể xuyên việt?

Rất có lòng tốt mà nói cho ngươi biết, nói không chừng không hề có một ai!

Càng không cần nói đến sau khi chuyển kiếp thì còn có thể hưởng thụ được phúc lợi của việc sống lại.

Vương Động cho rằng hệ thống ngón tay vàng như vậy chỉ có thể quyết định dưới cực hạn của một người.

Mà sau khi nắm giữ hệ thống còn phải xem tổng hợp tư chất của bản thân, đó mới thật sự là yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến giới hạn tối đa mà một người có khả năng đạt được.

Đời trước Vương Động bị tình thế ép buộc, vô cùng bất đắc dĩ, cuối cùng thực sự rơi vào tình trạng thê thảm.

Nói thật, mất mặt nhóm người xuyên việt quá rồi.

Mà đời này, nếu không sống một cách thoải mái, tiến nhập Tinh hải, nhìn đời bằng nửa con mắt, há chẳng phải hoàn toàn bị người ta xem thường sao?

Cũng phụ một phúc duyên lớn như vậy.

Sẽ có bánh mì, sẽ có sữa bò.

Cũng sẽ có, tình yêu.

Giai đoạn ban đầu vẫn nên an tâm ẩn núp, rèn luyện thật tốt.

Có một số việc, không thể gấp được.

Coi như thật sự thèm tiểu cô nương nhà người ta, muốn cua người ta.

Nhớ đến Offline meeting của Liên bang Cytisus bên cạnh, muốn đi cũng phải có đầy đủ vốn liếng mới đi được.

Hiện tại tàu Tomahawk và Vương Động vẫn chưa đủ điều kiện.

Vương Động tốn nửa ngày trời ở Cà phê internet Charm Clan mới rời đi, dáng vẻ còn chưa thỏa mãn.

Mà trong mấy ngày kế tiếp, Vương Động sinh hoạt dựa theo quỹ đạo lúc trước, không để lọt một sơ hở nào.

Không kể đến việc ra phố mua khối năng lượng, huống hồ là tìm kiếm tên gian thương ở kiếp trước kia.

Bên lão Sử sau khi nhận đả kích lần trước đã yên phận rất nhiều.



Tất cả đều thuận lợi.

Mãi đến ngày 20 tháng 6.

Lại là một ngày đào mỏ.

Sáng sớm, Vương Động tinh thần phấn chấn đi tới bãi đậu phi thuyền của công ty khai thác mỏ.

Thấy không ít thợ mỏ tụ tập cùng nhau, không phải đang chọn phi thuyền đào mỏ mà là đang xì xào bàn tán.

Vương Động dừng chân, ngay sau đó liền tiến lên trước.

"Lão Sử, ngươi nói thật đó à? Trong khu vực khai thác mỏ thật sự có chiến hạm không rõ qua lại?"

"Còn giả được sao, ta tận mắt nhìn thấy, hình ảnh ghi chép trên phi thuyền đào mỏ còn chưa đủ à?"

Lão Sử cười đắc ý nói.

"Không chỉ là chiến hạm, mà còn là chiến hạm hỏa chủng! Các ngươi biết chiến hạm hỏa chủng là gì không?"

"Quản nó là chiến hạm gì, ta chỉ lo lắng khu đào mỏ có yên ổn hay không thôi. Chiến hạm không thể vô duyên vô cớ xuất hiện trong khu vực khai thác mỏ."

"Đúng rồi, ông chủ Tần nói sao, khu mỏ là hắn nhận thầu, chung quy phải có lời giải thích chứ."

"Đúng vậy, ta có hơi không dám vào mỏ rồi."

Một đám thợ mỏ rối rít nghị luận.

Bọn họ chỉ quan tâm đến lợi ích bản thân có chịu ảnh hưởng hay không.

Mà không phải lời hâm mộ mà lão Sử muốn nghe.

"Các ngươi bận tâm cái gì, chiến hạm hỏa chủng người ta sẽ để ý đến đám thợ mỏ nghèo các ngươi ư? Kiến thức hạn hẹp, xứng đáng gặp cảnh khốn cùng."

Lão Sử rũ mí mắt, tức giận lẩm bẩm.

Trong lòng Vương Động không hề có gợn sóng.

Thứ lão Sử gặp phải chắc là chiến hạm hỏa chủng của Tư Mã gia đang tìm kiếm tàu Tomahawk rồi.

-----

Dịch: MB

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play