Thấy Vương Động rất hiếu kỳ, Viên Thứ giải thích: "Thông thường, đối với văn minh tinh tế cấp thấp, lực công kích của chiến hạm luôn vượt xa lực phòng ngự.
Ví dụ như một khẩu pháo điện từ có đường kính nhỏ, đã có thể dễ dàng xé rách trang giáp của đối thủ. Thậm chí một viên tiểu hành tinh đường kính vượt qua một mét, cũng có thể tạo thành uy hiếp trí mạng đối với một chiếc chiến hạm.
Dưới loại tiêu chuẩn này, một chiếc chiến hạm nắm giữ số lượng vũ khí càng nhiều, thì tất nhiên lực chiến sẽ càng mạnh.
Nhưng theo cấp bậc văn minh tăng lên, năng lực phòng ngự của chiến hạm dần dần không còn là điểm yếu nữa, ngược lại đã bắt đầu phản siêu.
Lấy ví dụ chiến hạm hỏa chủng, mới bắt đầu thì có đủ các loại module tấm chắn năng lượng. Khi kích hoạt tấm chắn năng lượng, công kích thấp hơn cường độ nhất định, thì có thể đạt được sự miễn dịch trên phạm vi lớn ở một mức độ nào đó!
Chỉ khi công kích vượt qua cường độ nhất định, mới có thể tạo thành ảnh hưởng đối với tấm chắn năng lượng, từ đó tiêu hao độ bền.
Dưới tình huống này, dù số lượng pháo chính trên một chiếc chiến hạm nhiều hơn nữa, mà không có đầy đủ cường độ công kích, thì tương đương như không có.
Vì vậy, cường độ công kích trở thành chỉ tiêu quan trọng của pháo chính. Mà cường độ công kích càng cao thì lại cần nguồn cung cấp năng lượng đầy đủ, nhưng năng lực của nguồn cung cấp năng lượng trên một chiếc chiến hạm luôn có mức độ, cho nên ít mà tinh đã trở thành tiêu chuẩn của pháo chính.
Còn hỏa lực phụ trợ, sẽ do mấy khẩu pháo phụ có tốc độ bắn cao gánh vác. Theo việc cường hóa module kết cấu thân hạm, cường độ công kích của pháo phụ trên chiến hạm cũng sẽ tăng lên tương ứng, sẽ không thành cản trở.
Mặt khác, cũng là điểm quan trọng nhất. Năng lực của chiến hạm hỏa chủng cũng có hạn chế. Chiến hạm có thể dung hợp hỏa chủng chỉ nắm giữ được một vị trí rãnh lắp pháo chính, không ai có cách gì khác."
Vương Động làm bộ chợt hiểu ra.
Lúc này, tàu Tomahawk đã cách xa địa điểm vừa rồi.
Vương Động nhìn chằm chằm hình ảnh màn hình radar tuần tra, suy nghĩ một lát rồi đưa tay điểm một cái lên tọa độ mới.
"Tàu Tomahawk, di chuyển yên lặng đến tọa độ này."
Ra mệnh lệnh xong, Vương Động xoay người giải thích cho Viên Thứ: "Ta càng nghĩ càng thấy không thích hợp. Vừa nãy tàu Tomahawk đã từng thả hạt phá sóng ở bên kia, trong chốc lát sẽ không tiêu tan hết.
Trong phạm vi hạt phá sóng, có thể hạn chế rất mạnh radar tuần tra, thiết bị thăm dò và truyền tin, nhưng bản thân nó cũng rất dễ bị phát hiện.
Chỉ cần chiến hạm Tấn gia đến gần, thì có thể dễ dàng phát hiện khu vực có hạt phá sóng bao phủ kia.
Hoàn cảnh thiên thể trong vành đai tiểu hành tinh thuộc khu vực khai thác mỏ, tuy rằng có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến độ phủ và độ chính xác của radar tuần tra.
Nhưng ai biết radar tuần tra trên hạm của đối phương, có phải là mặt hàng có phẩm chất cao hay không.
Ta cảm thấy, vẫn nên tránh xa một chút thì tốt hơn."
Viên Thứ cười ha ha, vui mừng nói: "Tương lai của ngươi, có thể sẽ tốt lên ba phần nữa rồi."
Sắc mặt Vương Động không hề thay đổi.
"Thừa dịp còn có chút thời gian, ta giới thiệu qua cho ngươi một chút kiến thức thông thường về chiến hạm hỏa chủng."
Có lẽ cảm thấy thao tác tao của Vương Động khá thú vị, Viên Thứ mang tâm trạng không tồi chủ động nói.
Vương Động nhíu mày. Trước khi sống lại cũng không có đoạn này, Viên Thứ cứ nằm trên ghế như thế, mãi đến khi trút xuống một hơi thở cuối cùng cũng không nói thêm gì.
Xem ra đôi cánh bươm bướm đã thể hiện ra hiệu quả.
Cũng may không có gì đáng ngại.
"Tổ tiên của văn minh nhân loại chúng ta, thật ra là một hạm đội hạt giống văn minh chiến bại nào đó. Ngươi biết hạm đội hạt giống là gì không?"
Vương Động gật đầu.
Một nền văn minh khi phát triển tới trình độ nhất định, sẽ cố gắng mở rộng, phái ra hạm đội khai hoang.
Mà một nền văn minh đến gần tuyệt cảnh, muốn bảo tồn hạt giống văn minh, thì sẽ phái ra hạm đội hạt giống.
"Hạm đội hạt giống này trải qua quãng đường ngàn năm chạy trốn, may mắn phát hiện di tích văn minh tiền sử siêu cấp nào đó.
Trải qua quá trình vất vả để khám phá di tích truyền thừa, hạm đội hạt giống này đã lấy được một loại tạo vật thần bí, đó là quyền sử dụng nguồn hỏa chủng.
Sau đó, kết hợp với khoa học kỹ thuật của bản thân chủng tộc nhân loại, bóc ra hỏa chủng từ nguồn hỏa chủng làm thành hỏa chủng của chiến hạm, sau đó dung hợp với chiến hạm có kết cấu đặc biệt, lúc này chiến hạm hỏa chủng theo đó sinh ra."
Ánh mắt của Viên Thứ sâu kín.
Gương mặt Vương Động khẽ run.
Đối với lịch sử văn minh nhân loại nơi hắn đang ở này, hắn có từng nghe nói qua.
Nhưng liên quan tới lai lịch của chiến hạm hỏa chủng, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói.
Trước khi sống lại, không có ai phổ cập kiến thức khoa học cho hắn.
"Bình thường thì giữa các nền văn minh khác nhau, tạo vật của hai bên rất ít có thể sử dụng được. Dù sao giữa các chủng tộc có văn minh khác nhau, cây kỹ năng sẽ có chỗ khác biệt.
Tháo pháo chính trên chiến hạm văn minh này ra, trang bị lên trên chiến hạm văn minh khác để sử dụng, căn bản không thể được, bởi vì nó chỉ tồn tại trong tiểu thuyết ảo tưởng."
Viên Thứ tiếp tục nói.
Vương Động gật đầu đồng ý.
Lấy một ví dụ đơn giản, dù là giữa hai quốc gia trên Trái Đất, cũng sử dụng ốc vít có đường kính khác nhau, không dùng thông dụng được.
Huống hồ là giữa hai nền văn minh tinh tế?
Ngươi dùng ốc vít, còn người ta dùng sinh vật cao su, như vậy làm sao có thể dùng phổ biến được?
"Nhưng chiến hạm hỏa chủng lại khác.
Thông qua rãnh lắp module đặc biệt của chiến hạm hỏa chủng, cho dù là tạo vật của hệ thống văn minh hoàn toàn khác nhau, cũng có thể sử dụng bình thường trên chiến hạm hỏa chủng.
Sáng kiến cỡ nào chứ!
Mà đây vẫn chỉ là một trong những tính chất đặc thù của chiến hạm hỏa chủng!"
Viên Thứ càng nói càng hào hứng.
Vương Động yên lặng gật đầu.
Chỉ dựa vào điểm này, chiến hạm hỏa chủng đã đủ mạnh rồi.
-----
Dịch: MB
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT