Bước xuống chiếc xe khách với cái vali siêu to, Nara hiện đang đứng trước một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng vô cùng lớn, trong lòng không khỏi trầm trồ, đúng là người có tiền có khác. Tiếp tân đưa cô đi một vòng quanh khu nghỉ dưỡng, sau đó đưa cô đến một căn biệt thự theo kiểu kiến trúc cổ nằm trên ngọn đồi trong khu nghỉ dưỡng:

- Đúng là biết hưởng thụ_ Nara nhìn căn biệt thự lớn trước mặt

- Tôi đến rồi này ông già!_ Cô gọi lớn

- Gì mà ồn ào quá vậy_ Từ bên trong một người đàn ông cũng đã lớn tuổi, trên người mặc bộ trang phục truyền thống màu đen bước ra_ Bây giờ mới tới à?

- Bộ ông tưởng tôi là siêu nhân hả? Ông có biết tôi đã đi xa như thế nào không hả?_ Nara không hề kiêng nể hét vào mặt ông ấy

- Vẫn hung dữ như ngày nào, Nara_ Một người đàn ông khác mặc bộ trang phục màu nâu tiến đến_ Mau vào cất hành lí đi

- Hừm..._ Nara xách vali mình vào căn phòng đã được chuẩn bị sẵn

- Chậc, đúng là cuộc sống của người có tiền_ Nara nằm dài trước cửa, chống tay nhìn cảnh vật phía trước căn biệt thự

- Nếu muốn thì nhóc đủ sức mua vài căn như này mà_ Ông Kanji ngồi một bên uống ngụm trà

- Tôi cũng chả nhớ mình có bao nhiêu cả?_ Nara lấy chiếc bánh đưa vào miệng_ Dạo này hình như việc làm ăn của công ty vẫn ổn nhỉ?

- Thì vẫn đều đều vậy thôi, ta cũng không quan tâm nữa_ Taro_ Làm một điếu chứ?_ Ông ấy đưa cho Nara điếu thuốc

- Nhưng mà khu nghỉ dưỡng này đẹp đấy, tôi tưởng ông chỉ biết mấy thứ khô khan thôi_ Nara nhận xét, tay nhận lấy điếu thuốc_ Chà, lâu lắm rồi đấy

- Đừng đùa, khiếu thẩm mỹ của ta rất cao đấy_ Kanji nghe vậy thì hậm hực phản ứng lại

- Chữ thư pháp của ta cũng đẹp hơn rồi đó_ Taro cầm bức thư pháp vừa hoàn thành xong đưa cho Nara xem

- Ờm thì cũng được..._ Nara nhìn qua hai người kia bằng nửa con mắt

- Không chọc tức ta thì chịu không được hả?_ Kanji cầm chiếc bánh ném về phía Nara

- Cảm ơn_ Nara bắt lấy rồi ăn ngon lành

- Quán mì của nhóc dạo này sao rồi?_ Taro

- Làm ăn cũng khá ổn_ Nara trả lời_ Nhưng hiện tại thì phải nghỉ một tuần để tôi đến đây đấy_ Nói rồi cô liếc qua Kanji và Taro

- E hèm, trời cũng sắp tối, nhóc đi chuẩn bị đi_ Kanji đánh trống lảng

- Vâng vâng, hôm nay tôi sẽ đặc biệt làm món mỳ của tôi cho hai người_ Nara đứng dậy đi vào trong bếp, khi đến đây cô cũng đã mang sẵn một vài nguyên liệu tới. Bắt tay vào làm thôi

Tiếng cắt thái rau củ vang lên đều đều trong bếp cùng với mùi hương của nồi nước dùng lan tỏa trong không gian. Bên ngoài, Kanji và Taro đang đánh cờ giết thời gian chờ Nara nấu bữa tối

- Ông Kanji, ông Taro, có người muốn gặp_ Tiếng của lễ tân thông báo, theo sau là một người đàn ông

- Tổng Trưởng và Phó Tổng Trưởng của Suzaku. Tôi là Kakuchou, hân hạnh gặp mặt_ Kakuchou lịch sự chào hỏi

- Bây giờ chúng tôi chỉ làm kinh doanh thôi, cậu nói vậy có hơi không phù hợp rồi_ Kanji vẫn đang tiếp tục ván cờ, giọng điệu trầm ổn, khác hẳn với lúc nãy

- Thất lễ rồi, hôm nay tôi có chuyện muốn hỏi hai người_ Kakuchou không hề lòng vòng mà vào thẳng vấn đề chính

- Cậu cứ hỏi_ Taro

- Tôi muốn tìm người tên là Zero_ Kakuchou nói

- Zero à? Hắn ta chết rồi_ Kanji trả lời

- Chết rồi hay đó chỉ là cái cớ?_ Kakuchou hỏi ngược lại, ánh mắt thăm dò

- Hắn chết rồi, còn việc tin hay không là tùy cậu_ Taro trả lời vô cùng bình tĩnh, không nhìn ra có gì bất thường cả

- Vậy sao?_ Kakuchou

- Nếu cậu không còn câu hỏi nào khác thì xin cậu rời đi cho. Người mà cậu mang theo sẽ làm khách của chúng tôi sợ đấy_ Kanji nói, mặc dù đã lớn tuổi nhưng giọng nói mang theo sự nguy hiểm khiến kẻ lăn lộn nhiều năm như Kakuchou cũng phải kiêng dè. Đúng là những kẻ từng đứng đầu Nhật Bản

- Đã làm phiền rồi_ Kakuchou nói rồi nhanh chóng rời khỏi. Cuộc hội thoại ngắn giữa họ Nara cũng nghe rõ

- Dạo này có khá nhiều kẻ đến đây tìm Zero, thật phiền phức_ Taro nhìn vào bàn cờ nói

- Tôi cũng có nghe qua_ Nara trong bếp trả lời

- Sao bỗng dưng giới xã hội đen lại đổ xô đi tìm tên đó?_ Kanji

- Tìm Zero thì chỉ có thể là Thanh Trừng thôi, hoặc là..._ Taro chỉ nói nửa câu

- Rất có thể là Washi_ Kanji thở dài

- Cái tên Zero đó chết rồi mà đến giờ rắc rối vẫn còn_ Nara trong bếp khó chịu

- Xong chưa vậy Nara, ta đói gần chết rồi_ Taro hối thúc

- Xong rồi đây ông già, hai người mau dọn ra chén bát ra đi_ Nara trong bếp sai bảo

- Gì? Tụi ta mà phải đi dọn á_ Kanji

- Có làm thì mới có ăn, tôi không còn là người chạy việc cho hai người đâu_ Nara đe dọa. Hai thân già thấy ánh mắt sắc lẹm của Nara cùng con dao trong tay thì đành ngậm ngùi đứng dậy...

- Itadakimasu......

- Ngon hơn hẳn mấy đầu bếp chỗ ta _ Kanji

- Tất nhiên là phải ngon rồi, tôi phải đi học mấy năm lận đấy_ Nara tự hào

- Hay là nhóc đến làm chỗ ta đi_ Kanji đề nghị

- Thôi đi ông già, làm chạy việc 8 năm là đủ rồi. Với lại tiệm của tôi cũng đang kinh doanh khá tốt_ Nara nói như tạt nước lạnh vào mặt Kanji

- Ta đau lòng quá_ Kanji giả vờ, chả giống một người từng sống trong giang hồ gì cả

- Lo ăn đi, nguội hết giờ. Lần sau muốn ăn thì hãy tự đến tiệm của tôi đi_ Nara nói_ Lần này gọi tôi đến đây chắc không phải vì muốn ăn mỳ thôi phải không?

- Đúng là như vậy_ Kanji nghiêm túc trở lại

- Liên quan đến việc giới giang hồ bỗng nhiên tìm kiếm Zero_ Taro nói

- Rất có thể Washi cũng liên quan đến việc này_ Kanji

- Washi, anh ta đã biến mất sau Ngày Phán Xét nhỉ?_ Nara nói

- Giúp ta tìm nó, lần này phải nhờ đến nhóc vậy_ Kanji

- Nếu tôi từ chối thì sao?_ Nara nhìn Kanji và Taro

- Nhóc sẽ không thể từ chối yêu cầu của ta đâu. Đây sẽ là lần cuối cùng_ Kanji nói

- Ông đã biết rõ là tôi không từ chối rồi mà còn hỏi. Chắc quán mỳ của tôi không thể hoạt động bình thường nữa rồi. Tôi còn chưa lấy chồng_ Nara lắc đầu ngao ngán

- Ta cảm thấy sự việc lần này không đơn giản đâu, nên hãy cẩn thận_ Taro nhắc nhở

- Rồi rồi, khi tôi gặp anh ta tôi sẽ nói là Kanji muốn gặp anh_ Nara nói nửa đùa nửa thật_ Lần này hãy nói chuyện một cách nghiêm túc

- Cơ mà bé yêu của tôi đâu rồi?_ Nara hỏi

- Ngày mai sẽ trở về_ Taro

- Chắc giờ em ấy cũng lớn lắm rồi

Kết thúc bữa ăn, Nara quyết định nghỉ ngơi một lát rồi đi ngâm suối nước nóng. Dù sao đây cũng là khu nghỉ dưỡng suối nước nóng mà, đến mà không ngâm mình thì còn gì thú vị nữa. Dòng nước ấm bao quanh cơ thể khiến cô vô cùng dễ chịu

- Chết rồi mà vẫn còn người đào lên tìm, cái tên Zero này_ Nara lẩm bẩm một mình. Xem ra lần này phải vất vả rồi

- Mà thôi, cứ hưởng thụ trước cái đã


Au: Toy chốt lịch ra chương vào T2,4,6 nhó cả nhà iu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play